Xú quái thành yêu nghiệt ngày

Chương 10: Red Madam


"Mệt thật. Luân Đôn đông đúc quá." Ciel đối bên người ác quỷ quản gia oán hận nói, khối này thân thể đúng là càng ngày càng kém, ngồi xe ngựa cả đoạn đường mà đều cảm giác đến mệt mỏi. Sebastian nhìn nam hài nhíu mày, đưa tay giúp hắn mở cửa, thuận tiện trả lời :"Ngươi cũng không thể trách họ, Ciel, đây là mùa giao dịch, giới quý tộc rời khỏi biệt thự miền quê đến nhà của họ ở Luân Đôn. Hơn nữa, ngươi không thể phủ nhận, đôi khi ra khỏi biệt thự cũng thay đổi tâm trạng tốt lên có ích rất nhiều, chúng ta sẽ được tận hưởng những giây phút yên tĩnh bình lặng!" "Yên tĩnh bình lặng ư?" Ciel thật sự không thích nổi những nơi ồn ào náo nhiệt, nó khiến hắn sinh ra muốn giết người ý niệm, chung quy hắn cũng không phải một thiện lương hài tử, nhưng kể cả như vậy, hắn cũng tận lực không dính dáng đến mạng người, máu tươi của bản thân đã thành thói quen nhìn thấy, mà máu tươi của kẻ khác lại khiến hắn trở nên điên cuồng, hậu quả thật sự là hắn khó có thể thụ gì đó. Vậy nên, nếu hoàn cảnh có thể yên tĩnh một chút, hắn sẽ không ngại chút mệt mỏi này. Chính là trước mắt cảnh tượng lại khiến hắn nho nhỏ mong ước tan vỡ không còn xót lại chút gì. Căn phòng khách bừa bộn, những cuốn sách đầy bụi bẩn xếp thành từng chồng cao bằng một đứa trẻ 14-15 tuổi, Madam Red lục ngăn tủ tìm kiếm thứ trà mà cả giới quý tộc Anh đều yêu thích, mà Lau thì ngồi xổm trước bàn ôm một bình sứ như ôm báu vật.

"Hôm qua ở Whitechapel lại có thêm một vụ kĩ nữ bị giết. Đây không đơn thuần là một vụ giết người, không, đúng hơn là 'bất thường'." "Nạn nhân lần này: Mary Nichols. Ngài có dám đến hiện trường không?" "Nói vậy là ý gì?" "Bóng tối và mùi ác quỷ đang bao chùm nơi đó sẽ gặm nhấm những sinh vật tương tự chúng. Nếu Ngài đến nơi ấy, không chừng sẽ bị nhấn chìm bở sự điên loạn. Ngài đã chuẩn bị tâm lý chứ, Bá Tước Phantomhive?" Lau bước lại gần Ciel, bàn tay nhấc lên định chạm đến kia phiếm sáng bóng xinh đẹp màu sắc vành tai, nhưng ý định của hắn hiển nhiên bị ngăn cản, Sebastian mềm nhẹ cầm trụ cổ tay Lau, bình thản mỉm cười trong mang theo cảnh báo rõ ràng. Bất đắc dĩ, Lau hất ra tay hắn, nhún vai nghe Ciel trả lời bản thân câu hỏi: "Đừng hỏi những câu vớ vẩn." "Tuyệt, đôi mắt tuyệt vời." Dù là hắn, Sebastian, Madam Red cùng nàng quản gia đều không phát hiện kia xanh thẳm sắc mắt trong một chớp mắt trở nên đỏ tươi như phệ nhân ma quỷ.

Undertaker là cựu Tử Thần, đã về hưu và là người lo hậu sự cho kẻ đã khuất. Hắn cũng là người cung cấp thông tin cho Ciel nhưng với điều kiện là Ciel phải kể cho Undertaker một câu chuyện hài có phần lập dị như tính cách của hắn. Nam nhân có ngoại hình cao lớn, tứ tri thon dài cân xứng, mái tóc bạc dài qua hông, màu da tái nhợt như khuôn mặt của người chết, tóc mái che khuất hắn nửa trên khuôn mặt, nhưng chỉ cần nhìn kia cao thẳng sống mũi cùng thiên bạch mỏng môi, tinh xảo cằm liền đoán được hắn diện mạo có bao nhiêu khiến người mê luyến. "Vậy, đây là đâu?" "Đây là nơi ở của ông chủ dịch mai táng, người quen của cậu chủ." "Tiểu nhân đoán thế nào ngài cũng sẽ đến mà! Xin chào, Ngài Bá Tước. Ngài đã quyết định đặt một quan tài đặc biệt cho mình rồi à?" "Ta muốn biết thêm về việc đó." "Ra thế. Dịch vụ mai táng chỉ là vỏ bọc thôi à. Thông tin đó đáng giá thế nào?" Undertaker gấp gáp ủng trụ mặt Ciel: "Nào, Bá Tước, hãy cho tiểu nhân thứ ấy. Cho tiểu nhân được diện kiến nụ cười dạng rỡ nhất. Rồi tiểu nhân sẽ nói tất cả những gì Ngài muốn biết!" Mọi người xám xanh sắc mặt, Ciel cảm giác mi tâm chướng đau, hắn chỉ có thể nói, không hổ là "tên bệnh hoạn" sao? Sebatian nhẫn nại muốn hất bay Undertaker xúc động, cuối cùng lấy một trận động đất làm kết thúc.

"Các 'vị khách' đều thiếu một thứ, tủ cung, hung thủ đã cắt rất chính xác tử cung của nạn nhân. Nhất định hắn sẽ ra tay tiếp. Ngài ngăn được hắn chứ. Qúy tộc ác quỷ, Bá Tước Phantomhive?" Nam nhân trầm thấp khiêu gợi tiếng nói vọng vào lỗ tai, mỏng manh hơi thở khiến vành tai Ciel biến nhợt nhạt mỏng hồng, hắn trấn định trả lời: "Hiển nhiên, ta rất mong chờ tối nay đâu."

"Tới đây được rồi, Sebastian. Đừng rời khỏi đứa trẻ ấy, đừng để nó lạc lối." "Vâng, nhất định ta sẽ ở bên bảo vệ cậu ấy đến cùng, thưa phu nhân." Sebastian nhìn theo bóng lưng nàng đi xa, quay người sải bước chân về phía phòng ngủ của Ciel. Nam hài nằm trên giường, chỉ mặc một áo sơ mi trắng dài qua hông, trắng nõn thon dài hai chân dán tại cùng nhau, dưới ánh nến có vẻ dụ hoặc lại nhu nhược, đặc biệt là Ciel trong thời gian này cao không thiếu, mới đầu nam hài chỉ đứng đến ngực hắn nhưng hiện tại đứng cạnh hắn cũng đã cao đến cằm, Ciel chỉ thấp hơn hắn một cái đầu, hơn nữa tốc độ cao lên cũng rất nhanh, khuôn mặt bớt đi anh nhi phì sau càng có vẻ mĩ lệ động nhân khiến hắn không thời khắc nào là không chú ý tới nam hài. "Đi thôi, Sebastian." "Ciel. Đêm nay hành động sẽ rất nguy hiểm, em nên ở cạnh tôi, đừng đi đâu cả, được chứ?" Ciel nhìn rõ trong mắt hắn lo lắng, mở miệng nhắc nhở một câu: "Senastian, nếu như vậy, ngươi tốt nhất đừng khiến ta nhìn thấy kẻ khác máu tươi, máu của ta không có chuyện gì, nhưng nếu là máu của người khác, hậu quả thật khó mà tưởng tượng nổi." Mỗ quản gia kinh ngạc nhưng liền thản nhiên gật đầu, hắn sẽ không khiến nam hài chịu bất kỳ thương tổn.

Ciel mở cửa, máu tươi văng ra dính lên má trái hắn, cảnh tượng trong căn phòng khiến người ta run sợ. Nữ nhân nằm trên mặt đất, thân thể dính đầy máu đỏ tươi, tròng mắt màu xanh lục trợn lên, sợ hãi và tuyệt vòng. Nhưng Ciel đã không có thời gian quan sát xung quanh hết thảy, hắn ôm đầu tựa vào tường, nhắm mắt xua đuổi màu đỏ tươi đập vào mi mắt hòng tìm lại chút tỉnh táo. Sebastian kéo lại nam hài thân thể, vòng tay ôm hắn vào lòng, Ciel thở hổn hển đè lại mi tâm, miễn cưỡng ổn định cảm xúc, hắn mở mắt, trong đôi mắt bình thường vốn xanh đậm nay đỏ tươi một mảnh, thị huyết bạo ngược khí tức lan tràn trong không khí làm ba kẻ ở đây đều giật mình. Ciel hiện tại không có quá nhiều bình tĩnh cùng lý trí, hắn trạng thái có thể xưng là đa nhân cách cũng không sai, mà trong trạng thái điên cuồng Ciel, điều khiến hắn bình thường lại chỉ có một cách là kiếm người hành hạ tới chết, nhưng hiện ở đây chỉ có Madam Red là con người, còn lại một kẻ là Tử Thần hắn không có khả năng đụng tới, kẻ còn lại là Sebastian hắn không muốn đụng tới, Madam Red tuy là nguyên chủ nhân dì nhưng hắn đã chiến dụng này khối thân thể, cũng coi như có chút tình thân, hắn sẽ không giết nàng. Madam Red lại không nghĩ như vậy, nàng rút từ trong tay áo ra một con dao găm, hướng Ciel đâm tới, trong tình trạng điên cuồng này, hắn thân thể phản ứng tốc độ cùng sức mạnh không phải là một người bình thường có khả năng thương tổn tới, Ciel tránh thoát nhưng con ngươi trong đỏ tươi lại càng thẫm hơn, hắn nhíu mày đầu nhẫn lại trong óc kêu gào muốn đem người trước mắt hung hăng xé rách, điều này khiến đầu hắn đau đớn như bị kim châm một dạng, nhất thời, máu tươi vẩy ra, phần cánh tay nhiều ra một đạo hoa thương, Madam Red trong lúc hắn không chú ý liền khiến hắn trên người bị thương. Sebastian nhìn thấy vậy, nhất thời lo lắng, bất chấp vai phải bị thương tiến đến đằng sau Madam Red, bàn tay xuyên qua từ sau lưng, giây lát giết chết nàng. Ciel nhìn máu tươi trên người hắn cùng người dì đã chết của nguyên chủ, hô hấp thoáng ngẽn lại, hắn nhanh chóng nhìn hướng Sebastian mệnh lệnh trở về, bỏ lại mỗ tóc đỏ Tử Thần tại chỗ gào hét.
Đăng bởi: