Đấu La chi Hắc Hóa Nữ Chủ

Chương: Đấu La chi Hắc Hóa Nữ Chủ 38


Khuôn mặt già nua của Chu Y nhìn qua như không có cảm xúc gì, nhưng đôi mắt sắc bén như dao lạnh lùng quét đến từng học viên trong lớp.

Trước tình huống này, những học viên lớp khác không thấy gì nhiều, những học viên lớp Một ban Tân Sinh cũ của bà vừa trông thấy liền lập tức run rẩy. Bởi vì bọn chúng biết, chắc chắn lão thái bà này đang giận dữ cần phát tiết lập uy rồi.

Vương Ngôn cũng không đi lên bục giảng mà đứng yên ở cửa, chỉ có mỗi Chu Y bước vào. Bà lạnh lùng nhìn từng học viên trong lớp, những học viên này cho dù chưa từng gặp bà nhưng cũng vì ánh mắt khủng bố này mà giật thót mình, bầu không khí yên tĩnh đến kì lạ.

"Tất cả đứng dậy." Chu Y lạnh lùng quát.

Những học viên từng theo học lớp bà lập tức đứng dậy như kiểu trên ghế bọn chúng vừa có người đặt một lò than hồng lên vậy. Những đệ tử khác thì có nhanh có chậm nhưng cũng lần lượt đứng lên.

Trong mắt bọn chúng, Vương Ngôn còn chả tính là gì huống chi lão thái bà chức vị so với Vương Ngôn còn thấp hơn. Hôm qua Vương Ngôn đã mất mặt trước Vu Phong, để xem hôm nay bà lão này có thể làm gì.

"Tốt lắm, cả lớp tổng cộng 69 học viên, có một người không đến. Trong đó có ba mươi 38 người sau khi nghe mệnh lệnh của ta lập tức chấp hành, còn lại 30 người khác thì không.

Những người ta đọc tên sau đây lập tức ra hành lang đứng chịu phạt: Hoàng Sở Thiên." Chu Y lạnh lùng nói.

Người đầu tiên bà gọi tên lại là người cũng đang có được đãi ngộ như đệ tử hạch tâm giống Hoắc Vũ Hạo, Hoàng Sở Thiên. Hoàng Sở Thiên ngẩn người, sau đó cười nói:

"Chu lão sư, không cần phải vậy chứ? Đệ tử chỉ chậm một chút thôi mà."

Chu Y căn bản không thèm để ý đến lời của hắn, vụt một cái đi đến trước mặt Hoàng Sở Thiên rồi đưa tay nắm vạt áo, vèo một cái ném hắn ra ngoài cửa sổ. Hoàng Sở Thiên chỉ kịp hét lên một tiếng thảm thiết rồi im bặt.

Tất cả các đệ tử còn lại, bao gồm luôn cả Vương Ngôn cũng giật mình lắp bắp kinh hãi trước một màn này. Trong khi đó Tương Âm cùng Nhạc Miên Linh lại yên lặng ở trong lòng giơ lên ngón cái.

"Diệp Vũ Lâm, Ngự Linh, Đường Tiểu Tiểu, Âu Dương Hải Nhai..." Chu Y lạnh lùng đọc tên từng người, giây lát sau, 30 cái tên lần lượt vang lên.

Có vết xe đổ của Hoàng Sở Thiên, làm sao còn có ai dám phản kháng nữa. Nhìn 6 Hồn Hoàn trên người Chu Y, cả đám đệ tử thành thành thật thật đi ra hành lang.

"Ta muốn tuyên bố hai chuyện. Thứ nhất là chỉ định lớp trưởng. Lớp trưởng bên hệ Cường Công là Vương Đông, còn hệ Khống Chế là Hoắc Vũ Hạo.

Chuyện thứ hai, sau này bất cứ học viên nào dám nghi ngờ quyết định của lão sư, lập tức khai trừ." Chu Y bình thản nói.

"Chu lão sư, lớp trưởng không phải là bầu cử sao?" Đới Hoa Bân đột nhiên nói. Chu Y lạnh lùng nhìn hắn một cái.

"Ta vừa mới nói, những học viên dám nghi ngờ quyết định của lão sư, lập tức khai trừ. Ngươi là đệ tử hạch tâm, ta không có quyền khai trừ ngươi.

Nhưng ta sẽ kiến nghị học viện gạch tên ngươi khỏi ban Một này. Đới Hoa Bân, đứng dậy, đi ra ngoài."

Đới Hoa Bân sửng sốt, hắn không ngờ Chu Y lại khủng bố đến thế, nhất thời ngẩn người không biết làm thế nào. Chu Y cũng không đợi hắn kịp phản ứng đã đi đến trước mặt hắn.

Đừng nghĩ Đới Hoa Bân trong ban Tân Sinh có thực lực mạnh mẽ, nhưng trước mặt Chu Y thì một chút sức để phản kháng cũng không có. Hắn lập tức nối gót Hoàng Sở Thiên bay qua cửa sổ.

"Chu lão sư, ta không phục." Chu Lộ cũng hết sức kinh sợ, nhưng vẫn lên tiếng nói.

"Muội tử a, thấy quan tài rồi mà còn chưa đổ lệ. 2 tên kia làm ví dụ chưa rõ ràng sao?" Nhạc Miên Linh ở trong lòng than thở.

Chu Y không thèm để ý, bước ngay về phía Chu Lộ lập lại hành động ban nãy.

"Không phục thì cút."

Nếu như nói sau khi Hoàng Sở Thiên bị ném ra ngoài đã khiến cả lớp chấn động. Vậy thì sau khi Chu Y ném hai đệ tử hạch tâm qua cửa sổ cả lớp lập tức im lặng.

Trong phòng học ban Một hiện giờ yên tĩnh đến nỗi một con ruồi bay ngang cũng có thể nghe thấy tiếng nó vỗ cánh. Còn những đệ tử bị phạt đứng ngoài hành lang thì run rẩy hoảng sợ.

"Chu lão sư..." Vương Ngôn vội vàng lên tiếng.
Chu Y lập tức đi đến trước mặt Vương Ngôn. Các học viên bên dưới cứ ngỡ bà định đến ném Vương Ngôn như ném ba học viên ban nãy, nhưng không, bà lạnh lùng nói:

"Vương lão sư, ngài là chủ nhiệm, còn ta là phó chủ nhiệm. Nhưng ta vẫn có tư cách dạy học theo cách của mình.

Phiền ngài báo lên trên lớp chúng ta có ba đệ tử là Hoàng Sở Thiên, Đới Hoa Bân, Chu Lộ làm trái kỷ luật nghiêm trọng. Bọn hắn là đệ tử hạch tâm và đệ tử được hưởng đãi ngộ như đệ tử hạch tâm của ngoại viện nên ta không có quyền khai trừ.

Nhưng xin học viện chuyển lớp cả ba bọn chúng dùm ta, ta không có những đệ tử như thế. Còn nữa, đệ tử Vu Phong ngày đầu tiên sau khi phân ban không đến lớp, cũng mời học viện chuyển ban luôn."

"Chu lão sư, bà bình tĩnh một chút, bọn chúng đều là đệ tử hạch tâm—" Vương Ngôn vội la lên.

"Trong mắt ta chỉ có đệ tử vâng lời và đệ tử vứt đi. Không có đệ tử hạch tâm. Ý ta đã quyết, tốt nhất mang bọn chúng khuất mắt ta. Tốt lắm, ngài dạy đệ tử bên trong đi, bên ngoài để cho ta." Chu Y lạnh lùng cắt lời.

Hành động của Chu Y đã hoàn toàn khiến tất cả các đệ tử ban Một chấn động. Toàn bộ học viên đều cảm thấy một nguy cơ khủng bố đang kề cận mình.

Đệ tử hạch tâm không thể dễ dàng khai trừ, nhưng các đệ tử bình thường khác thì sao? Ngay cả đệ tử hạch tâm còn bị lấy ra khai đao, còn ai dám mạo phạm Chu Y nữa?

Lúc này, bất luận là đệ tử ở trong hay ngoài lớp đều thành thành thật thật không dám có chút thái độ gì nữa.

Những đệ tử lớp Một ban Tân Sinh cũ lúc này đều nhìn ra ngoài và cảm thấy thương xót cho 29 đệ tử ở ngoài hành lang, bọn họ sắp phải đối mặt với địa ngục rồi.

Cả ngày sau đó Tương Âm ngoài tu luyện ra cũng chả biết làm gì. Nhạc Miên Linh vừa tan học đã được Mã Tiểu Đào đón đi, Đường Vũ Đồng lại im lặng kỳ lạ. Nàng hiện có chút không thích không khí yên lặng này rồi.

Trong lúc đó, tại Hải Thần Đảo...

Nhạc Miên Linh lười biếng ngồi ăn nho, nàng cũng thực chán a. Mã Tiểu Đào nhìn nàng chán chường như thế cũng không biết làm thế nào.

"Tiểu Linh a, hay là ngươi tu luyện cùng với ta đi!" Mã Tiểu Đào lên tiếng.

Tà hỏa trong cơ thể nàng mỗi tháng được Nhạc Miên Linh thanh tẩy một lần. Hiện giờ thanh tẩy cũng được 2, 3 phần, vận dụng Thần Hỏa mà Nhạc Miên Linh đưa vào người, tu vi của nàng tăng lên hơn bình thường khá nhiều.

"Không muốn đâu, tu luyện nhiều quá ta chắc chắn sẽ thụ không nổi. Đào tỷ, cho ta đi tìm tiểu Âm chơi đi." Nhạc Miên Linh ngóng trông nhìn Mã Tiểu Đào.

"Không được, ngươi không tu luyện không đồng nghĩa với việc được phá đám người khác tu luyện. Ngoan, ở lại đây!" Mã Tiểu Đào không nhanh không chậm nói. Nhạc Miên Linh bĩu môi cúi đầu.

Ngày hôm sau, ban quản lý hệ Võ Hồn ra thông báo, học viên ban Một năm nhất: Đới Hoa Bân, Chu Lộ, Hoàng Sở Thiên, Vu Phong được chuyển qua ban Hai tiếp tục học tập.

Chắc hẳn những học viên kia đều sẽ khiếu nại với học viện, nhưng học viện Sử Lai Khắc thì vẫn là học viện Sử Lai Khắc. Không cần biết ngươi có thân phận thế nào, chỉ cần học tập ở nơi này đều được đối xử bình đẳng.

Học viên nhất định phải tôn trọng quyết định của lão sư. Cũng như Vương Ngôn lão sư nói, tuy rằng bọn họ đã bị khai trừ khỏi ban Một, nhưng bọn họ vẫn còn được lưu lại.

Hơn nữa đối với các đệ tử hạch tâm mà nói, bọn hắn thường cảm thấy kiêu ngạo vì thiên phú của mình. Cho nên gặp phải đả kích lần này cũng đối với bọn chúng cũng không phải là chuyện xấu.

Việc này qua đi, bầu không khí ban Một liền có chút thay đổi, đa số đều tựa như là chuột sợ mèo.

Tuy rằng chưa đến mức vừa nhìn thấy Chu Y đã run rẩy nhưng ít ra cũng không còn ai có can đảm làm trái ý bà.

Vương Ngôn cũng không khỏi bội phục. Nghiêm khắc như vậy làm cho một lớp học bình thường trở thành một lớp học nghiêm chỉnh đúng là quá tuyệt vời.

Việc học tập dần dần trở nên yên ổn. Tương Âm bắt đầu thôi chán nản mà nghiêm túc học tập. Nàng cũng tránh việc hấp thu Hồn Lực quá mức mà bị tác dụng phụ.

Lúc chán nản không muốn tu luyện nàng sẽ ôn lại những kiến thức ở hiện đại. Đặc biệt là những ngôn ngữ cổ mà nàng đã học, nàng vẫn rất chăm chỉ ôn lại.

Thu qua đông đến, đông qua rồi xuân lại về. Trong chớp mắt tám tháng học đã trôi qua nhanh đến bất ngờ.
Đăng bởi: