Cuộc sống mới sau khi trọng sinh

Chương 1: Cuộc sống mới sau khi trọng sinh Chương 1:Trọng sinh


A...đau đầu quá...lạnh quá...

Cô mở mắt nhìn căn phòng,cô cảm thấy căn phòng rất quen,giống căn phòng của khách sạn.

Khách sạn sao?

Cô liền bật ngồi dậy,một cơn gió từ cửa sổ ùa vào làm cô lạnh ngắt.Cô vội kéo chăn lên người thì mới phát hiện người cô trần trụi,khắp nơi đều là những vết hôn ám muội.Cô liền hoang mang: Không phải cô đã chết do sốc thuốc do chơi ma túy quá liều sao?Tại sao cô lại ở đây?

Cô quay lại nhìn trên giường,cô trợn mắt,há mồm...

A! Là anh- Mạch Khắc Minh,người chồng trên danh nghĩa của cô đang nằm trên giường cùng cô.

Chuyện gì đang xảy ra ? Người đàn ông này ngay từ ngày cô ép anh đám cưới,ngay trong đêm tân hôn đã không hề ngủ chung phòng với cô. Anh thà ngủ trong thư phòng hoặc ghế sopha chứ không bao giờ muốn chung đụng cùng cô. Trừ một đêm vào năm năm trước anh uống say xảy ra quan hệ với cô và đứa con trai cô vì thế mà ra đời.

À không còn một lần nữa là lần cô bỏ thuốc làm anh phải lên giường với cô.

Nhìn khuôn mặt của anh ngủ say,cô muốn vươn tay chạm vào khuôn mặt ấy,nhưng cô lại không dám.Đã rất lâu rồi,cô mới thấy mặt anh,cũng ba năm rồi,từ ngày cô gái kia về ,anh không còn trở về nhà nữa.Anh ra đi, bỏ mặc cô đau buồn,tuyệt vọng mà anh đâu có quan tâm đến cô đâu.Anh đi mang theo con trai của cô,anh nói cô không xứng làm mẹ của nó,....cũng đúng cô không xứng làm mẹ ,cô đã lợi dụng nó để níu kéo chồng mình,không tiếc tắm con bằng nước đá để nó bị bệnh mà có cớ kéo chồng mình về... .Anh còn nói cô là loại phụ nữ đê tiện, rẻ mạt, là một người phụ nữ dã tâm đã bỏ thuốc ép anh lấy cô. Một người phụ nữ ham giàu sang bỏ mặt cả gia đình,bỏ luôn danh dự,bỏ cả tôn nghiêm.Nhưng anh đâu biết cô làm tất cả cũng vì anh thôi.Cô yêu anh bất chấp mọi điều,yêu anh đến điên dại.Cô yêu anh,cô bỏ thuốc, chuốc say anh đưa anh lên giường.

Yêu anh,cô từ bỏ cơ hội vào đại học danh tiếng, một lòng chỉ muốn làm một người vợ hiền bên cạnh anh

Yêu anh, cô bỏ mặt gia đình, bỏ cả tình thân,làm cha mẹ mất mặt, anh trai vì cô mà gặp tai nạn qua đời,...

Yêu anh, cô chấp nhận đau đớn phẩu thuật khuôn mặt mình giống khuôn mặt người con gái anh yêu...

Yêu anh, cô lợi dụng chính con mình làm nó từ nhỏ thể trạng đã yếu ớt, dễ bệnh chỉ mong anh vì nó mà để ý cô...
Yêu anh, cô vung tiền như rác, sa vào truỵ lạc,thay đổi chính mình chỉ mong anh vì thế mà nhìn cô,dù bằng nửa con mắt cũng được
Yêu anh, cô nhất quyết không chịu ly hôn,không muốn toàn thành cho bọn họ được hạnh phúc,cô muốn anh là của cô,chỉ mãi là của cô thôi...

Yêu anh, mỗi đêm cô đều ôm lấy áo sơ mi của anh vào lòng mà khóc trong yên lặng,tự biến chính mình thành một người không ra người,ma không ra ma...

Cô đưa tay lấy cái điện thoại để trên bàn cạnh giường,mở ra ...Ngày 13/2/2017, 6h15 sáng

Đây không phải là buổi sáng ngày hôm sau sau khi cô bỏ thuốc đưa anh lên giường hay sao? Hiện tại là chuyện gì đang xảy ra đây?

Cô mặc kệ ,cô muốn ra khỏi chỗ này,cô không muốn anh biết cô đã bỏ thuốc để đưa anh lên giường với cô.Cô bước vào phòng tắm,cô nhìn chính mình trong gương. Đây là khuôn mặt khi chưa phẫu thuật của cô. Khuôn mặt xinh xắn, tròn trịa mang nét trẻ con đáng yêu, một đôi mắt to tròn,long lanh.Tính tình cô thì hơi hướng nội, cô có rất ít bạn bè,cũng bởi vì anh trai cô quản rất kĩ cô,sợ cô quen với người xấu.

Cô không nhớ mình đã chịu đau đớn bao nhiêu lâu để biến mình thành người phụ nữ giống y như bạn gái cũ của anh. Những cuộc phẩu thuật chỉnh hình đau đớn và nhiều biến chứng làm cô đuối sức nhưng cũng biến cô thành người phụ nữ giống cô gái kia. Cuối cùng, thì cô được gì? Khuôn mặt giống y thì đã sao? Anh vẫn không cần cô...

Cô rửa mặt mình cho tỉnh táo.

Chả lẽ cô đã sống lại rồi sao?Ông trời vì sao muốn cô sống lại lần nữa để làm gì? Nếu đã cho cô sống lại thì tại sao không cho cô sống lại vào thời điểm chưa từng quen biết anh? Tại sao lại trêu ngươi cô làm cô sống lại ngay cái ngày cô kê đơn lừa anh lên giường chứ?Cô nhớ đêm đó, cô đã lừa anh uống ly rượu mà cô đã pha sẵn thuốc kích thích rồi đưa anh vào phòng khách sạn mà cô đã đặt sẵn. Anh vì tác dụng của thuốc hay vì nỗi hận kẻ đã kê đơn anh mà anh đêm đó không một chút dịu dàng, không một chút yêu thương,anh như dã thú vậy.

Cô nhìn những dấu hôn đỏ thẫm,cái đau nơi hạ thân,những vết bầm tím trên thân thể mà cô vô cùng xấu hổ. Tại sao cô lại vô liêm sỉ như vậy? Dùng lần đầu tiên của người con gái để trối buộc anh, ép anh kết hôn cùng cô. Vẫn ngây thơ như vậy tin anh dần dần sẽ yêu cô, cô và anh sẽ sống hạnh phúc cùng nhau.Cô thật ngốc mà.

Cô vội vàng mặc lại bộ đồ hôm qua,may là anh đã không xé nó,chứ không là giờ cô không có gì để mặc.Cô chảy lại mái tóc dài, lau khô nước mắt. Nhìn lại chính mình,cô- Hàn Thiên Ngọc xứng với anh sao? Không bao giờ! Người xứng với anh phải là người xinh đẹp, khả ái, thông minh, tài giỏi.Còn cô thì không có gì hết,không xinh đẹp,khả ái,không thông minh cũng chả tài giỏi,cô không xứng với anh chút nào.

Cô len lén bước ra khỏi phòng, trước khi đóng cửa nhìn lại người đàn ông trên giường.Nếu hỏi cô có hối hận vì đã trao sự trong trắng của mình cho anh không? Cô sẽ không do dự đáp rằng: Không! Cô hạnh phúc vì anh là người đàn ông đầu tiên của cô. Yêu anh...cô chưa từng hối hận. Cô chỉ hối hận là vì sao kiếp trước mình lại yêu anh điên dại như vậy? Người ta từng nói yêu là sự cho đi vậy cô sẽ vẫn yêu anh nhưng cô sẽ cho đi mà không hề nhận lại để bản thân mình không sa vào nỗi đau của kiếp trước,cô sẽ yên lặng nhìn anh hạnh phúc.

Cảm ơn trời đã cho em gặp được anh.Em yêu anh nhiều lắm,Khắc Minh.Em sẽ yêu anh mãi mãi đên khi em mất đi.

Tạm biệt anh-Người em thương rất nhiều,chúc anh hạnh phúc.


Đăng bởi: