Đoản Văn

Chương: Đoản Văn Merry Christmas


Giáng sinh tới rồi,giáng sinh vui vẻ nha
Tôi phát hiện ra tôi càng ngày thích cậu nhiều hơn, Nam ạ! Dù đây chỉ là tình yêu đơn phương thôi nhưng vào lúc nào đó phù hợp tôi sẽ nói ra tình cảm đơn phương mà bao nhiêu lâu nay tôi giữ trong lòng!
Và hôm nay 17/08 cũng là ngày sinh nhật tôi lần thứ 17 tôi tự tặng quà cho mình chính là món quà can đảm để tỏ tình với cậu.
Cầm bức thư tình trên tay cậu có biết tôi run như thế nào không ,tôi sợ mình sẽ không thành công nhưng tôi lại chỉ có một lần duy nhất này để phá vỡ bức tường tình bạn này, đã có hai kết quả nảy ra trong đầu tôi lúc này một là tôi thắng chúng ta bước tiếp hai là cậu thắng tôi sẽ ra đi...
Nhìn thấy cậu ấy từ xa tôi lại càng run hơn, định quay về nhưng rồi con tim lại không cho phép tôi làm vậy, tôi phải làm theo con tim hay lý trí đây. Nhưng tôi lại rất cần một kết quả.... nên tôi đã chon làm theo lời con tim mách bảo đi nhanh đến chỗ cậu ấy đang đứng:
-"N..a.m! "
tôi ấp úng gọi. Lúc đó cậu ấy đã quay lại và tôi đã bị đơ vì cái đẹp của cậu ấy dù đã nhìn rất nhiều, nhờ về khuôn mặt ấy rất nhiều.
- "Gì vậy ? "
Cậu ấy luôn vậy rất ôn hòa với mọi người nên được rất nhiều người yêu thích.
-"Nam... mình phải nói với cậu một điều!"
Nhìn thấy mặt cậu và nghe được giọng nói của cậu mình như được tiếp thêm rất nhiều sức mạnh cậu có biết không?
-"Vậy cậu nói đi!"
-"Mình... Mình thích cậu!"
Tôi đưa bức thư tình mình đã đi hỏi và suy nghĩ mấy đêm mới viết ra được, lúc đó tôi đã không dám nhìn thẳng mặt cậu ấy vì tôi quá sợ cậu ấy từ chối tôi.
-"Nhưng tôi không thích cậu! " Tôi biết tôi đã mong chờ rất nhiều vào lần tỏ tình này, nhưng không ngờ nó lại thất bại thảm hại đến vậy.
- "Vậy thôi hihi tậm biệt cậu! Don't see again "
Tôi đã lẩm nhẩm câu này lúc đó. Nói xong tôi quay người bước đi, nhưng chưa đi được hai bước tôi đã bị một bàn tay ai đó kéo lại, do mất đà tôi đã ngã ngay vào lòng người đó.
-"Ngu ngốc! Tôi không thích em mà tôi yêu em hãy nghe cho rõ! "
Tôi đã sốc nặng vì cậu nói đó của cậu ấy.
-"Cậu nói thật chứ ? Không thể tin nỗi."
-"Còn gọi cậu nữa sao gọi anh nhanh! Không thì sẽ bị trừng phạt đấy!"
Tôi thẫn thờ và không nói gì nên đã bị sự trừng phạt mà bấy lâu nay tôi vãn muốn................ Cậu ấy đã hôn tôi.... Hôn đến nỗi tôi khó thở mới buông.
- "Hai ta như vậy là thành một cặp rồi sao? "
Tôi vẫn chưa tin lắm.
-Ừm.
Tôi thật sự rất hạnh phúc. Tôi ôm chầm lấy Nam khóc nức nở,tôi khóc không phải vì buồn mà là vì hạnh phúc,hạnh phúc khi tôi và Nam là 1 cặp rồi.
__________________________________
Lần đầu tiên vt đoản đc hơn 500 từ ,
mik kb có trùng vs đâu hay ko nhưng mak nếu có trùng thì đừng ném đá mik nhé
Đăng bởi: