Bà xã lạnh lùng - Cưng chiều vô tận

Chương 1: Bà xã lạnh lùng - Cưng chiều vô tận Chương 1


Chương 1
"Lam Lam, Lam Lam dậy đi em." Ninh Lâm lắc nhẹ Mộc Nguyệt Lam.

"Chị Lâm?! Em ngủ ở đây bao lâu rồi vậy, em phải chuẩn bị thôi nếu không thì sẽ muộn buổi phỏng vấn mất. Chị cũng chuẩn bị để đi thôi." Mộc Nguyệt Lâm vừa trang điểm vừa nói với Ninh Lâm.

Mộc Nguyệt Lam đang hối hả trang điểm thì nghe được một tiếng thở dài mệt mỏi, cô quay đầu lại, gương mặc khó hiểu nhìn Ninh Lâm:"Chị Lâm? Chị sao thế, hôm nay chị khác thế, chị ốm hả!? Nếu thế thì không tốt đâu, chị phải đi đến bệnh viện ngay!!"

Mộc Nguyệt Lam hối hả chạy đến Ninh Lâm, đưa tay đặt nhẹ lên trán Ninh Lâm rồi lại đặt tay lên trán mình bĩu môi:" Chị có sốt đâu chứ??? Hôm qua nhìn chị vẫn khỏe mà??? Vậy là sao chứ!! Chị Lâm chị nói đi có chuyện gì vậy???"

Ninh Lâm thấy Mộc Nguyệt Lam lo lắng cho mình mà khẽ thở dài, cô đưa tay lên cầm nhẹ vào bàn tay Mộc Nguyệt Lam, Mộc Nguyệt Lam thấy vậy khẽ ngồi xuống. Ninh Lâm thấy cô gái trước mắt mình ngũ quan tinh xảo, làn da mềm mại hồng hào không một chút tì vết, đôi môi trái tim đỏ mọng và cặp mắt sáng như những vì tinh tú mà không khỏi buồn rầu:

" Em nói xem Lam Lam, em rốt cuộc là có gì không tốt chứ, em có tài, có sắc, có học, chỉ vì không có người nâng đỡ mà em lại không thể sống trong giới này sao?!! Vì sao chứ, vì sao người hoàn hảo như em lại không nổi tiếng chứ. Bao người ngoài kia đi cửa sau sỉ nhục cơ thể như thế mà lại được công chúng bảo vệ, nâng niu như thế chứ. Còn em thì luôn phải cố ẩn mình trong bống tối, tại sao chứ!! Cuối cùng đó cũng chỉ là 1 bộ phim truyền hình thôi mà, đâu phải phim điện ảnh Hollywood đâu chứ....."

Nghe chị Lâm vì mình mà tức giận nói 1 tăng dài thì Mộc Nguyệt Lam khẽ nhếch môi, giọng hơi run run nói:

" Chị Lâm....em..em lại bị cướp vai diễn rồi sao??"

"Không phải nữ chính trong phim đó vẫn chưa được định......chỉ là ...chỉ là chị rất sợ đối thủ của em lần này.. cô ta là Trần Kỳ"

"Trần Kỳ?? LÀ CÁI CÔ CÓ CỬA SAU TO ĐÙNG NHƯ CÁI TỦ LẠNH Á...À MÀ KHÔNG PHẢI LÀ 1000 CÁI TỦ LẠNH MỚI ĐỦ. Nhưng mà tại sao người như cô ta lại chú ý đến bộ phim nhỏ bé như thế này chứ?!"

" Chị cũng không biết nữa, chắc là rảnh rỗi sinh nông nổi đi... mà chắc 1 phần cũng là vai diễn nữ chính trong này quá hoàn hảo, nữ chính thuộc dạng da thế hiển hách mà lại đi yêu chàng trai nghèo, kịch bản cũng khá cảm động. Chắc là cô ta muốn dành thiện cảm với mọi người đây mà. Lam Lam em đừng buồn vì không dành được vai diễn trong "Tình Yêu Ngọt Ngào" nhé, dù sao đây cũng không phải lỗi của em.."

Nghe chị Lâm nói 1 tràng đại hải để an ủi mình thì Mộc Nguyệt Lam làm 1 bộ dạng như sắp không nhịn cười được đến nơi. Ninh Lâm thấy vậy nhăn mày nói;" Em sao vậy Lam Lam, chẳng lẽ buồn tới mức phải vờ nhịn cười để an ủi chị à, kkhông sao đâu người khổ nhất trong này là em cơ mà. Đừng dồn nén cảm xúc nữa Lam Lam à chị không sao đâu" Ninh Lâm thấy vậy mà mắt rưng rưng, an ủi Mộc Nguyệt Lam.

"Không phải, không phải đâu mà em là muốn vai diễn bạn gái cũ của nam chính cơ!!" Mộc Nguyệt Lam nói

Nghe nghệ sĩ trong tay mình nói vậy, Ninh Lâm trợn ngược mắt:" Em không phải là muốn vai nữ chính mà lại thích vai phản diện sao!!!"

"Có gì đâu là chị ngạc nhiên vậy, vai này là 1 vai tương đối khó, phải thể hiện được cảm xúc chân thực của vai diễn, nếu mà ẻo lả quá cũng không được mà nhu nhược quá cũng chả xong, vậy nên chị không thấy nghệ sĩ của chị rất hớp để vào vai này sao chứ." Mộc Nguyệt Lam phân tích cho Ninh Lâm, rồi cô tự tâng mình lên.

"Em nói cũng có lí, vậy sao còn không lo sửa soạn, mà còn ngồi tám với bà đây nãy giờ hảaaaaaa" Ninh Lâm hét lớn làm cho Mộc Nguyệt Lam giật mình trong lòng trách thầm: Xí cứ tưởng hôm nay chị ý bị sao mà hiền hậu như thế....haizz

Nghĩ thì nghĩ nhưng mà Mộc Nguyệt Lam vẫn để cho Ninh Lâm trang điểm cho mình. Từ 1 nàng lọ lem trong sáng ngây thơ bây giờ trở thành 1 nàng công chúa ngây thơ động lòng người. Nét kiều diễn mị hoặc của nàng khiến người nhìn dường như không thể ngừng ngắm nhìn. Thân 1 chiếc váy dài ngang đầu gối để lộ ra đôi chân trắng trẻo mịn màng, mái tóc dài đen láy được buộc lên. Dù chỉ khoác lên bộ cánh màu trắng đơn giản nhưng sự cao quý của cô như được toát ra từ xương tủy, khiến người khác luôn phải nể phục. Ninh Lâm là nhờ lâu năm ở bên cô mới cưỡng được vẻ đẹp này của cô chứ không cô cũng cong mất thôi.

" Đúng là 'Người đẹp vì lụa' mới lúc nãy còn là bà thím đầu chợ mà giờ đây...haizzz" Ninh Lâm đùa giỡn với Mộc Nguyệt Lam.

"Xem chị kìa, có ai nói nghệ sĩ của mình như chị không vậy chứ"

"Được rồi không giỡn nữa, đi thôi" Ninh Tâm định thần lại nói với Mộc Nguyệt Lam.

" Ừm đi thôi" Mộc Nguyệt Lam khẽ đáp.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hihi, đây là lần đầu ta viết truyện nên câu từ sẽ lủm củng và có thể nội dung khá kì. Nhưng mà ta hứa về phần sau sẽ tốt hơn nên mọi người đừng ghét bỏ truyện của ta nhé!!! iu iu iu <3 <3 <3
Đăng bởi: