Âm Dương Đại Đạo Chi Chúa Tể Chư Thiên

Chương: Mở đầu



Chương 0: Mở đầu

Hỗn mang thời kỳ, khi vũ trụ vẫn còn là 1 khối hỗn độn, 1 tia ý thức đã sinh ra đời. Nó không có tên, nhưng bản thân nó lại là đại đạo đầu tiên của vũ trụ và cũng là đại đạo nguyên thủy nhất, Hỗn Độn. Kèm theo sự xuất hiện của nó là sự diễn sinh của Thái Cực, sau đó Thái Cực lại sinh Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi sinh Tứ Tượng, Tứ Tượng sinh Bát Quái, Bát Quái sinh Ngũ Hành, Ngũ Hành lại diễn sinh vạn vật. Quá trình cứ tiếp diễn liên tục lặp đi để rồi vũ trụ bắt đầu xuất hiện vô số tinh cầu, vô số thế giới khác nhau. Thái Cực đại đạo cùng những đại đạo khác sau đó cũng tự sinh ra ý thức của riêng mình. Vô số năm sau, Thái Cực vì đã chán ngán với quá trình diễn sinh thế giới này nên nó đã nảy ra 1 chủ ý.

Vì bản chất của Thái Cực chính là sự kết hợp của Âm và Dương nên nó đã dùng thần thông của mình để rút gần hết lực lượng bổn nguyên trong người mình ra, sau đó lại phân luồng bổn nguyên đó ra thành 2 luồng bổn nguyên Âm Dương và đưa nó xuống thế giới đầu tiên mà mình diễn sinh, Hỗn Mang thế giới. Luồng bổn nguyên còn lại của nó thì được dùng để duy trì đại đạo vận hành, tuy mất đi lượng lớn bổn nguyên sẽ khiến cho vô số sinh linh cường đại trong những tinh cầu khác gặp khó khăn trong việc lĩnh ngộ Âm Dương bổn nguyên, nhưng đây không phải là điều nó quan tâm.

Thái Cực ý thức sau đó vì mất đi lượng lớn bổn nguyên của mình mà lâm vào tình trạng ngủ say. Còn hai luồng bổn nguyên Âm Dương kia, sau khi được Thái Cực ý thức đưa xuống Hỗn Mang thế giới thì nhập vào một bé trai và một bé gái vừa được sinh ra bởi hai nữ nhân ở hai nơi khác nhau trong Hỗn Mang thế giới. Trong đó Dương chi bổn nguyên thì nhập vào người bé trai còn Âm chi bổn nguyên thì nhập vào bé gái. Hai người đứa bé này ở nhiều năm sau đó sẽ trở thành 2 vị Chúa tể đứng đầu Hỗn Mang thế giới, bất quá cụ thể thế nào thì mời các thư hữu đón đọc chương sau.

Đăng bởi: