Yêu Hồ Đế Quân

Chương 9: Yêu Hồ Đế Quân Chương 9:Gặp Ngư Yêu


"sao huynh ấy lại như thế?.".

Trường Đình nhìn Lưu thúc rồi nhặt khăn tay nên buồn bã nói.

"tiểu thư ta cũng không biết haiz.."

Lưu thúc thở dài nói nhìn Trường Đình buồn lòng cũng buồn lây.

"tiểu thư chúng ta về thành biết đâu lại gặp tiểu huynh đệ ấy chắc chắn sẽ giải thích hiểu lầm giữa chúng ta và cậu ấy.".

Lưu thúc an ủi nói.

"được rồi chúng ta đi..".

Trường Đình gật đầu cùng Lưu thúc hướng về Thiên Hồ thành đi.

"TẠi SAO?".

Hàn Hạo một chưởng tóai cự thạch một chưởng đóng băng trăm trượng tức giận nói.

"gia gia, phụ thân ,mẫu thân , ta làm đúng hay sai?".

Hắn vô lực quỳ xuống bên dòng sông nhìn xuống thấy chính mình thì thào nói.

"có yêu khí..".

Hàn Hạo tung người nhảy lên đạp cây bay đi .

"là một đầu Ngư Yêu..".

Hàn Hạo từ trên đỉnh cây nhìn ra giữa lòng sông một nữ tử nửa là nhân thể nửa ngư thể đang nằm tắm nắng.

"hả..".

Hàn Hạo giật mình cảm giác bất thường một con tám trượng dài điểu bay xuống nhanh như tia chớp .

"Ưng Yêu ngươi khinh người quá đáng.".

Ngư Yêu như đoán được tay giơ lên mặt hồ khẽ động sóng cao hơn ba trượng cuồn cuộn đẩy về phía Ưng Yêu.

"ék..".

Ưng Yêu kêu một tiếng hai chân móng vuốt sắc bén như mũi khoan muốn xuyên qua tường thủy.

"ầm..!!".

Ưng Yêu va chạm cùng tường nước bị đẩy lui đi nhưng nhanh chóng bay lại chiêu cũ cự vuốt lướt đi như muốn bắt trọn Ngư Yêu.

"hả..khốn kiếp..".

Ngư Yêu giật mình né vội tay điều khiển cột nước cản trở Ưng Yêu.

"vù..vù...!!~~".

Hai cột nước ào ào lao tới Ưng Yêu rút khôn chân hiện ra lôi điện hai vuốt phóng đi.
Ngư Yêu không ngờ cuối cùng bị lôi đánh cho không kịp trở tay cả người run rẩy bị lôi đánh chúng nổi nên mặt nước ngất đi.

"ék..!!~~".

Ưng Yêu vui sướng bay tới chuẩn bị bắt nàng thì âm thanh băng lãnh vang lên.

"Băng Phong Thanh Liên"...

Cự đại liên hoa bay đi Ưng Yêu giật mình dùng hai vuốt đánh tới.

"bạo!!..".

Hàn Hạo cười nhẹ nói.

"ầm...".

Nổ lớn vang xa ngàn dặm Ưng Yêu bị liên hoa nổ chúng cả người như diều đất dây bay đâm vào cạnh núi cả người biến thành băng điêu rất sinh động.

"hừ..".

Hàn Hạo thả người nhảy xuống ôm lấy Ngư Yêu truyền cho nàng linh khí lát sau nàng mới tỉnh đầu có chút váng do lôi điện một chốc mới ổn định tâm thần nhìn thấy Hàn Hạo ngồi bên cạnh kinh ngạc nói.

"là công tử cứu ta?".

"ừm..".

Hàn Hạo gật nhẹ đầu rồi dựa vào gốc cây.

"đa tạ công tử muội xin tạ ơn tại đây..".

Ngư Yêu cười tủm thi lễ nói.

"được rồi được rồi không sao cả..".

Hàn Hạo gật nhẹ đầu nói.

"công tử là Hộc Tộc ..?".

Ngư Yêu nhìn thấy tai của Hàn Hạo nhọn mắt màu u lam rất mỵ họăc có thể là Hồ Tộc nên mở miệng hỏi.

"Hồ Tộc ư??."

Hàn Hạo chế diễu mình sát khí có chút tăng mạnh.

"là muội sai muội không nên hỏi ..".

Ngư Yêu cảm nhận thấy rét lạnh sát khí kinh hãi nói.

"không phải lỗi do muội , vậy muội tên gì?".

Hàn Hạo cười nhẹ lắc đầu hỏi.

"muội tên Ngư nhi còn huynh?".

Ngư nhi cười đáng yêu hỏi lại Hàn Hạo.

"ta tên Hàn Hạo..".

Hàn Hạo nhìn ánh trắng nói nhẹ.

"nhà huynh có xa đây không?".

Ngư Yêu cười tươi hỏi.

"nhà ta sao đã từng có bây giờ thì không"..

Hàn Hạo lắc đầu không cười nói.

"hay huynh chuyển đến đây ở đi..".

Ngư Yêu mặt mũi đỏ chót hỏi Hàn Hạo.

"được ư..?".

Hàn Hạo hơi bất ngờ hỏi.

"dĩ nhiên rồi..".

Ngư Yêu vui vẻ đáp nàng ở đây mấy năm sắp chán đến nơi rồi.
Đăng bởi: