Yêu Hồ Đế Quân

Chương 14: Yêu Hồ Đế Quân Chương 14:Diệt Tâm


"các ngươi lợi dụng ta lòng tin để hại chết phụ mẫu ta , ta muốn uống máu ăn huyết nhục các ngươi..".

Hàn Hạo điên cuồng nói.

"thật sự là ngươi hiểu lầm rồi ta và Trường Đình vốn không biết gì hết..".

Bạch Thiển đỡ lấy Trường Đình nhìn mất kiểm sóat Hàn Hạo muốn giải thích nói.

Khi nhìn vào mắt họ lòng Hàn Hạo tự nhủ có thể họ không biết gì hết nhưng dòng suy nghĩ khác thì nói họ nói dối lòng hắn đầy sự mâu thuẫn đau khổ Hàn Hạo nhìn khí huyết tái nhợt bị xâm nhiễm hàn khí nặng Trường Đình dần dần bình tĩnh xuống thu lại A Tỵ Đồ Tiên kiếm bước lại gần hai người.

Nhìn có vẻ phòng bị Bạch Thiển Hàn Hạo lắc đầu nói.

"ta xem ngươi Đại La Kim Tiên Đỉnh Phong cũng chưa có thể khu trừ Hàn Độc này ta thay nàng chữa thương..".

"ngươi mà có lòng tốt thế..".

Bạch Thiển bực tức nói.

"ta lần này cứu nàng là chỉ tin nàng lần này..".

Hàn Hạo bước lại nói nhẹ tiếp lấy Trường Đình từ tay Bạch Thiển nhìn khuôn mặt trắng bệch không chút khí huyết Trường Đình Hàn Hạo chỉ thở dài nói.

"ta xin lỗi..".

"Hàn đại ca ta không trách ngươi ..ư..ưm.".

Trường Đình lắc đầu nói thì đột nhiên Hàn Hạo hôn nàng khiến nàng bất ngờ nụ hôn thật ấm áp xua đi cái lạnh.

"a..phi lễ ngươi phải chịu trách nhiệm..."

Bạch Thiển đỏ bừng cả mặt xòe ra Côn Lôn Hư che đi tức giận nói.

Hàn Hạo tâm thần điều khiển Băng Phách hút lại Hàn Độc mặt Trường Đình dần mới hồi phục lại chút hồng hào nhưng vẫn mệt Hàn Hạo đỡ nàng ngồi xuống tựa vào tảng đá quay lưng chuẩn bị đi thì...

"pặc..".

"..huynh đừng bỏ muội ở đây được không?".

Trường Đình mệt mỏi sắc mặt tuy tốt hơn nhiều nhưng vẫn yếu nắm lấy tay Hàn Hạo lo lắng nói nhẹ.

"cô đừng suy nghĩ nhiều ta đi lấy Thiên Sơn Tuyết Liên cho cô chữa thương..".

Hàn Hạo cười nhẹ nụ cười lần đầu hắn cười trước mặt một Hồ Yêu khác cảm giác có chút phức tạp.

"ta đợi huynh về..".

Trường Đình gật đầu cười đồng ý nói.

"làm phiền Hồ Đế chăm sóc cô ấy..".

Hàn Hạo đi ra thấy Bạch Thiển ngượng đỏ cả mặt thì quay mặt đi nói rồi đi nhanh.

"ngươi tên khốn kiếp đi thật sao?.".

Bạch Thiển đang ngượng đỏ mặt thì thấy Hàn Hạo đi nhanh liền bực tức nói rồi chạy về chỗ Trường Đình.

"Thiên Sơn Tuyết Liên làm phiền ngươi vậy..".

Hàn Hạo nhìn tuyết liên lấy một củ rồi nhanh trở về.

"nhị ca ngươi đợi ta chắc chắn Trường Đình không sao đâu?".

Trung niên nam tử thấp bé tai hồ ly màu xám theo sau Ôn Thành Chủ nói.

Ôn Thành Chủ đang ngự không phi hành thì thấy trên núi có dấu tích hạ xuống xem.

"đây là Hồ Tộc tộc nhân độ kiếp."...

Ôn Thành Chủ kinh nghi bất định nói.

"mau đi Trường Đình khí tức rất suy nhược nhanh lên..".

Ôn Thành Chủ cảm nhận được khí tức của Trường Đình gần đó vội lao đi tai xám hồ ly cũng đi theo nhanh chóng.

"tiểu tử kia đứng lại có thấy một cô gái bạch y đi qua đây không?".

Ôn Thành Chủ nhìn thấy Hàn Hạo đi bộ thân ảnh thì vội hỏi.

Hàn Hạo nghe xong chầm chậm quay đầu lại...

"hả..Hàn Nguyệt ca...".

Ôn Thành Chủ giật mình kinh hãi nói.

"cái gì..!!~~".

Hồ Ly Tai Xám giật mình kinh hãi thất thanh.

"ngươi biết cha ta..".

Hàn Hạo trong tay Thiên Sơn Tuyết Liên rơi xuống nhìn Ôn Thành Chủ bình tĩnh nói.

"ta là com nhị thúc cha con ở đâu mau dẫn ta đi gặp..".

Ôn Thành Chủ vui mừng nói quên hẳn chuyện Trường Đình.

"nhị thúc..ngươi họ Ôn..".

Hàn Hạo nhớ lại người hắc y nhân đó nói thì cười thảm một tiếng.

"đúng vậy. cha con từng nhắc về ta.".
Ôn Thành Chủ mờ mịt nói.

"ha ha...ngươi có Thất Trùng Tán phải không?".

Hàn Hạo cười như điên nói tâm trí dần dần mấy kiểm sóat.
"tỷ tỷ thả ta ra..".
Trường Đình giãy dụa muốn thóat khỏi nhưng Bạch Thiển ôm chặt nàng ra hiệu cho nàng im lặng.

"Trường Đình từ từ để xem tình hình đã".

Trường Đình nghe xong cũng bình tĩnh lại nhìn ra xa chỗ Hàn Hạo ba người hai tay bấu chặt vào nhau.

"đến cả chuyện này con cũng biết sao?."

Ôn Thành Chủ ngạc nhiên nói.

"phụt!!….~~".
Hàn Hạo tâm ma trỗi dậy nhưng ánh hào quang ở tim hắn hình ảnh của gia gia,phụ mẫu hắn vẫn bảo vệ được trái tim không bị ma hóa.

"con đừng xúc động cơ thể con còn bị trọng thương..".

Ôn Thành Chủ lo lắng nói.

"đừng giả nhân giả nghĩa nữa nếu không phải Thất Trùng Tán của ngươi cha ta cũng không chết ...ngươi kết hợp với Hồ Ly Tai Xám giết phụ mẫu ta ...thù này không bao giờ quên..".

Hàn Hạo chỉ thẳng mặt Ôn Thành Chủ quát nói.

"hả..không thể nào?."
Trường Đình cùng Bạch Thiển như vỡ mộng ngồi đấy nói.

"không thể nào Hàn Nguyệt đại ca chắc chắn chưa chết...".

Ôn Thành Chủ nghe vậy bắt đầu khóc lớn nhìn Hàn Hạo phủ nhận nói.

"ngươi chính là ngươi Hồ Ly Tai Xám mười năm nay ta không ngày nào không muốn giết ngươi tên súc sinh không nhân tính đến cả đại ca mình đều giết lợi dụng lòng tin của ta để bày kế giết phụ mẫu ta...".

Hàn Hạo nhìn lại thấy thân ảnh nhỏ bé đằng sau Ôn Thành Chủ thì giật mình khóc lớn nói.

"tam đệ chuyện này là sao..?".

Ôn Thành Chủ quay lại tức giận hét lớn.

"ta..".

Hồ Ly Tai Xám nhất thời im lặng.

"đừng giả bộ nữa chính mồm ngươi Hồ Ly Tai Xám nói ngươi Ôn nhị ca đưa thuốc ngay cả Đại La Kim Tiên đều chết khi dùng thuốc này còn gì để nói..".

Hàn Hạo hét lớn âm thanh trời long đất lở.

"ngươi khốn kiếp..".

Hồ Ly Tai Xám điên cuồng biết mình bị lộ Kim Tiên Đỉnh Phong khí tức tỏa ra sáu cái đuôi đánh đi Ôn Thành Chủ tức giận lao đi muốn cản thay Hàn Hạo nhưng một đuôi vẫn kịp đánh lên người Hàn Hạo khiến hắn bay ra xa...

"phốc..~~".

Vết thương cũ chưa lành lại còn dính một kích của Kim Tiên cảnh chưa chết đủ thấy thể phách Hàn Hạo quá biến thái. Hàn Hạo quay người nôn ra máu tươi tay phải hắn bị gãy nát nhìn chằm chằm hai người nói.

"ta hận ngươi họ Ôn kia ,.. Hồ Ly Tai Xám rồi có ngày ta cho ngươi nếm thử cảm giác tuyệt vọng..ha ha..".

"con thật hiểu lầm ta rồi..Hồ Ly Tai Xám ngươi làm ta quá thất vọng thì ra là ngươi hại chết đại ca..".
Ôn Thành Chủ đau khổ nói nước mắt chảy suống nhìn Hồ Ly Tai Xám căm hận nói.

"cha tại sao ngươi phải làm vậy....tại sao...??".

Trường Đình lao ra đau khổ nói ôm lấy Hàn Hạo khóc không thôi.

"Trường Đình con phải tin tưởng ta ta thật bị oan..".

Ôn Thành Chủ càng đau khổ hơn nói hắn quả thật bị oan mà..

"Ôn Thành Chủ không ngờ ngươi kết hợp cùng Tai Xám hại chết đương nhiệm tộc trưởng Hồ Tộc ngươi còn gì để nói?".

Bạch Thiển Đại La Kim Tiên tu vi đè hai người không thở nổi nói.

"cô tránh ra tất cả đều là vở tuồng mà các người dựng ra ta không bao giờ tin cô nữa tránh ra..".

Hàn Hạo đẩy Trường Đình ra tay trái đẫm huyết Tuyết Liên chỉ thẳng Trường Đình nổi giận nói ném đi Tuyết Liên ho ra càng nhiều huyết hơn .

"Hàn đại ca hãy tin muội muội thật sự không biết"..

Trường Đình nhìn Hàn Hạo giọng nói bi thiết cố sức minh oan nói.

"các ngươi.. ta hận các ngươi...ngao..".

Hàn Hạo lắc mình hóa thành một đầu Huyết Long dài đến trăm trượng bay mất cuối trời.

Hồ Ly Tai Xám lén uống kỳ lạ thuốc đột phá áp chế biến mất như u linh.

"đừng đuổi..".

Mấy bạch y vệ muốn đuổi thì Bạch Thiển cảm lại đuổi theo cũng vô ích nhìn Ôn Thành Chủ tức giận nói.

"ta không ngờ ngươi là lọai người bất nhân bất nghĩa như vậy..".

"Hồ Đế minh giám hạ quan đời này chỉ tôn kính nhất là Hàn Nguyệt đại ca hạ quan tuyệt đối không hại huynh ấy..".

Ôn Thành Chủ buồn bã nói chuyện này như vết kim cắm tận lòng hắn.

"Hàn đại ca..hu..hu.".

Trường Đình nhặt lên tuyết liên còn có máu chưa khô của Hàn Hạo thì bật khóc quỳ xuống nói.
Đăng bởi: