Yêu Hồ Đế Quân

Chương 15: Yêu Hồ Đế Quân Chương 15:U Ám Sâm Lâm


Hơn vạn dặm bên ngòai bên một dòng suối có một người thương thế nghiêm trọng cánh tay phải không thấy cả người ướt sũng còn có máu chảy ra nhuộm cả dòng suối..

"..a..!!~~".

Hắn gắng gượng bò lên bờ kéo thân thể mình đi tay trái hắn bám chặt vào đất kéo thân thể lên bờ.

Không biết bao lâu sau hắn mới rốt cuộc có thể ngồi được dậy điều tức.

"ta Huyết Thần Tử dĩ nhiên biến thái thương thế này không phải một hai ngày là được đợi ta dưỡng thương xong Hồ Tộc phải chịu mối thù ngày hôm nay..".

Hàn Hạo tự nhủ với bản thân mình rồi gắng gượng tìm nơi dưỡng thương.

Một nơi khác Thiên Hồ Thành.

"Ôn Liễu ngươi hãy nói rõ chuyện này cho ta..!!~~".

Bạch Thiển nhìn Ôn Thành Chủ tức giận nói nàng không nghĩ chính Hồ Tộc lại làm mất đi một thiên kiêu như thế thử hỏi thế nào không giận còn chuyện Ôn Thành Chủ hại chết đương nhiệm tộc trưởng thì càng là trọng tội.

"Hồ Đế minh giám Ôn Liễu ta cả đời này không bao giờ làm chuyện bất nghĩa đều là Hô Ly Tai Xám hãm hại ta..".

Ôn Liễu quỳ xuống hét lớn hắn thật không ngờ rằng chính huynh đệ bao năm qua vu cáo hãm hại hắn.

"tỷ tỷ nhất định là tam thúc vu cáo phụ thân, phụ thân không phải lọai người bất nhân bất nghĩa tỷ biết mà..".

Trường Đình nắm lấy tay Bạch Thiển cầu xin nói.

"được rồi, Ôn Liễu ngươi nói đi làm sao Hồ Ly Tai Xám lại có ngươi Thất Trùng Tán..?".

Bạch Thiển nhìn Ôn Liễu lạnh lùng nói.

"mười năm trước Hồ Ly Tai Xám đi khắp nơi gây họa cuối cùng kẻ thù tìm đến ta phải thay hắn bãi bình cuối cùng đưa hắn hai đầu Thất Trùng Tán để phòng thân ta thật sự không ngờ rằng tên khốn kiếp đấy lại hại đại ca..!!".

Ôn Liễu đau khổ nói hắn một đời này e rằng không bao giờ chịu nổi dày vò này chính hắn lại là nguyên nhân Hàn Nguyệt cùng phu nhân mình chết trong đau khổ .

"haiz...chẳng lẽ Hồ Tộc ta vô duyên với hắn..".

Bạch Thiển như nhớ lại Hàn Hạo phức tạp nói.

"báo..!!~~".

Bạch y vệ ngòai cửa nói lớn.

"vào đi..~".

Bạch Thiển vẫy tay gọi vào.

"bẩm Hồ Đế thuộc hạ tìm thấy vết tích cách đây vạn dặm về hướng tây huyết vẫn chưa khô cả con suối đều nhuộm màu huyết có dấu chân đi vào U Ám Sâm Lâm thuộc hạ không dám tự ý liền về bẩm báo Hồ Đế..".

Bạch y vệ cung kính nói.

"cái gì sao lại là U Ám Sâm lâm đấy chẳng phải là địa phận phong ấn các lọai hung thú sao?".

Bạch Thiển giật mình kinh sợ nói . Nàng không ngờ Hàn Hạo lại đi vào U Ám Sâm Lâm nơi đấy có Thánh Cảnh Thao Vương bị Hồ Tộc Lão Tổ dùng tu vi Chân Thần Cảnh mới phong ấn được hung hiểm vô cùng.

"tỷ tỷ là ta hại Hàn đại ca..!!~~".

Trường Đình đau khổ khóc lớn rồi ngã xuống ngất đi.

"Trường Đình ..!!~~".

Mấy người lo lắng hét lớn chạy lại Bạch Thiển cầm lấy Trường Đình tay bắt mạch nói.

"muội ấy do thương cũ chưa lành lại thêm chịu đả kích lớn vậy nên ngất đi ngươi chăm sóc nàng ấy cho tốt ..ta cùng chúng trưởng lão đi tìm Hàn Hạo nhất định không được cho Trường Đình biết..".

"hảo Hồ Đế..". Ôn Liễu gật đầu đồng ý nói.

"ngươi mau đi thông báo lão tổ nhanh lên..".

Bạch Thiển nhìn đại trưởng lão vội vàng nói rồi cùng bạch y vệ nhanh chóng rời khỏi.

"Trường Đình là vi phụ có lỗi với con..".

Ôn Liễu buồn sầu nói mang theo Trường Đình về phủ.

"haiz..ngươi lui xuống đi ta biết rồi..".

Lão giả bạch y lắc đầu nói rồi ra hiệu cho đại trưởng lão lui ra.

"nhị đệ ngươi xem lúc đó ngươi Chân Thần Cảnh đều vô pháp giết được Thao Vương ngươi xem là lỗi của ai..".

"đại ca tại nó bản thân chân thân cường hãn có thể sánh với thần ta chỉ có thể phong ấn nó thôn phệ pháp tắc của Thao Vương quá mạnh ta cũng thúc thủ chịu trói..".

Thanh y bào nhân cười khổ nói hắn nhớ lại trận chiến năm xưa mới uy phong làm sao một thân Phong Hệ Hồ Yêu đấu với Thao Vương trời long đất nở nhưng thôn phệ pháp tắc của Thao Vương quá mức nghịch hắn nhất thời không thể làm gì được ngòai cách phong ấn nó.

"chẳng lẽ Hồ Tộc chúng ta vô duyên với hắn..".

Lão giả bạch bào như nhớ lại Hàn Hạo lắc đầu có chút buồn nói.

"đại ca nói ra chúng ta còn là gia gia của nó đây chúng ta là một mạch tên khốn Hồ Ly Tai Xám dám hại tử tôn của chúng ta đệ mà ra được đảm bảo để cho hắn chịu đệ thần phong vạn năm..".

Thanh y bào nhân đưa tay lên nắm thành nắm đấm tức giận nói.

"tam đệ đều ra đi giờ chỉ còn hai lão già chúng ta..".

Lão giả bạch bào u buồn nói ba huynh đệ hắn đều là ruột thịt tam đệ Hồ Thiên bị Long Tộc Thần Vương Cảnh giết chết làm hắn vô cùng phẫn nộ một mình giết tận tứ hải đại chiến bảy ngày bảy đêm với Tổ Long sau cùng lực lượng ngang nhau đành phải rút lui về.

"đại ca chúng ta bị Thiên Đạo giam cầm ở đây không thể ra được đều nói chi là báo thù..".

Thanh y bào tiếc hận nói giọng nói vẫn tràn đầy óan giận.

"chỉ là một Thao Vương nhỏ nhoi ta phất tay đều có thể diệt chỉ mong Hàn Hạo đừng làm chúng ta hai lão già mất mặt..".

Hai người gật đầu đồng ý nói.

"mọi người chuẩn bị tiến về U Ám Sâm Lâm đại trưởng lão ngươi cùng nhị trưởng lão đi trước thám thính..".

Bạch Thiển nhìn hai vị trưởng lão khẽ nói tay nắm chặt Côn Lôn Hư nhìn phía trước cánh rừng nồng đậm âm khí cẩn trọng nói.

"vâng thưa Hồ Đế..".

Hai vị trưởng lão cung kính nói xong phi thân cẩn thận bay vào.

"mọi người cẩn thận rất có thể có hung thú..".

Bạch Thiển cẩn trọng nói đối với việc cứu Hàn Hạo lại thành chính sự rất có thể ghế tộc trưởng để trống lâu nay sẽ là Hàn Hạo Bạch Thiển trong lòng thầm tán thành rồi nên Hàn Hạo đối với nàng nói có thể rất trọng yếu.


p/s:

Hôm nay là 3/1/2018 .

Bộ truyện này đã qua một năm rồi .

Lão Hồ ta rất coi trọng bộ truyện này.

Thể lọai hiếm thấy ta nghĩ phù hợp khẩu vị mọi người.

Nguồn cảm hứng có lẽ thần tượng của ta là Bồ Tùng Linh.
Đăng bởi: