Dạo Bước Phồn Hoa

Chương 634: Không biết xấu hổ


Bùi Đại nãi nãi không biết rốt cuộc Lang Hoa định làm thế nào.

Biện ma ma nói: “Viện của Tứ gia vây kín như thùng sắt, không ai vào được, người nói Cố thị nào có quen nhiều thái thái và phu nhân như vậy, không phải là bởi vì nể mặt Bùi gia? Thái phu nhân và phu nhân đều là bị nàng ta lừa gạt mới có thể mặc cho nàng ta muốn làm gì thì làm.”

Bùi Đại nãi nãi nghe mà cảm thấy bốc hoả, không ngừng cầm trà lên uống.

Biện ma ma nói: “Người không dễ dàng gì mới quản lý cái nhà này được như vậy, Cố thị kia cũng không biết xấu hổ...”

Bùi Đại nãi nãi cảm thấy không thể ngồi chờ chết như vậy: “Viện của lão Tứ không nghe ngóng được gì, hạ nhân của Hoàng gia có thể tiết lộ đôi chút, trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, nàng ta cũng không giấu được.”

Khiến cho Bùi Đại nãi nãi không ngờ là, Cố Lang Hoa lại không định giấu.

Lúc ăn tối, Cố Lang Hoa đã quang minh chính đại xin ý kiến của Bùi thái phu nhân.

Lang Hoa nhận lấy một đĩa dưa muối trong tay ma ma quản sự, đặt ở trước mặt Bùi thái phu nhân.

Bùi thái phu nhân cười nói: “Mới gả đến không lâu, mà đã biết ta thích ăn gì rồi này.”

Lang Hoa cười nói: “Người trong nhà đều biết lúc khẩu vị của thái phu nhân không tốt, đều phải ăn thêm chút dưa muối này mà, bởi vì đây là mùi vị ở quê đấy ạ.”

Bùi thái phu nhân dường như nhớ tới chuyện cũ: “Khi ta còn bé, chỉ thích chờ người nhà ngủ rồi, đi theo nhũ nương đến phòng bếp, nhũ nương nhóm lửa dùng quách nhỏ để in từng cái bánh nướng. Có lúc dùng dầu từ từ làm một cái bánh mật, kẹp với ít dưa muối cho ta, ta cứ như vậy mà ăn. Những ngày tháng đó sống thoải mái nhất, về sau ta mới biết đó đều là an bài của tổ mẫu, mặc dù tổ mẫu không nói gì, nhưng rất hiểu tâm tư của những đứa nhỏ chúng ta.”

Lang Hoa nghe rất cẩn thận: “Bây giờ người cũng là trung tâm của cả nhà mà.”

“Ai, người đã già rồi, đã sắp hết đời rồi,” Bùi thái phu nhân hiền từ nhìn Lang Hoa, “Hai ngày nay con bận trong bận ngoài, có gặp vấn đề khó khăn gì không? Tổ mẫu có thể giúp gì không?”

Bùi Đại nãi nãi nghe đến điểm quan trọng, lập tức ngẩng đầu lên, Cố Lang Hoa chính là muốn khơi cho thái phu nhân nói ra những lời này.

“Người biết cả rồi,” Lang Hoa mím mím môi, “Cháu dâu muốn cùng mấy vị thái thái buôn bán chút ở Quảng Nam, nhưng tiền trong tay đều dùng để mua bán dược liệu...”

Bùi thái phu nhân không khỏi bật cười: “Tiền không đủ dùng đúng không?”

Da đầu Bùi Đại nãi nãi căng ra, Cố Lang Hoa lại quang minh chính đại đòi tiền Bùi thái phu nhân như vậy, Cố thị vừa mới gả vào Bùi gia, nàng ta có mặt mũi nào mà mở miệng.

Lang Hoa lắc lắc đầu: “Cháu dâu không thiếu tiền... Cháu dâu là thiếu người góp vốn, thái phu nhân quen biết nhiều người, có thể giới thiệu mấy vị nữ quyến cùng mở cửa hàng ở Quảng Nam với chúng ta không.”

Không biết xấu hổ. Bùi Đại nãi nãi nhìn Cố Lang Hoa cười như một đóa hoa, hận không thể tát vào mặt Cố Lang Hoa một cái, nàng ta lại dám trợn mắt nói dối như thế.

Cố Lang Hoa làm sao có thể không thiếu tiền? Nếu không thiếu tiền thì làm sao nàng ta có thể lôi kéo người góp vốn được, đây rõ ràng là lừa gạt.

Bùi thái phu nhân cười vui vẻ: “Các con định mở cửa hàng gì?”

Lang Hoa nói: “Chúng con muốn mở tiệm vải mua chút vải vóc, tiền kiếm được, một nửa dùng để phát cháo phát thuốc, nửa còn lại mới là lợi nhuận của mọi người, con cảm thấy đây là chuyện tốt. Trong kinh và Giang Chiết có rất nhiều cửa hàng như vậy, Quảng Nam thường xuyên gặp tai nạn, nếu như có một khoản tiền như vậy, nhất định có thể có tác dụng.”

“Hơn nữa, con chỉ quản lý sổ sách, sẽ không góp vốn, lúc phân tiền lãi, con không lấy gì cả.”

Lang Hoa nói tới chỗ này ánh mắt càng sáng thêm: “Thái phu nhân biết đấy, ngoài Dưỡng Tế Viện, Cư Dưỡng Viện, An Tế Phường còn có rất nhiều nơi khác, nhưng Quảng Nam lại không có nơi nào như thế, khắp nơi đều có thân sĩ, đại tộc giúp đỡ cung ứng, nhưng Quảng Nam lại không có ai có thể chèo chống. Con nghĩ một cây làm chẳng nên non ba cây chụm lại nên hòn núi cao... Cho dù triều đình xây đồn bảo vệ cũng phải dựa vào mọi người cùng nhau giúp đỡ mới có thể lâu dài.”

Bùi thái phu nhân nghe đến chỗ này gật gật đầu: “Quảng Nam chúng ta quả là không có mấy thân hào nông thôn, ở trong mắt người khác, rất nhiều nơi đều chưa khai hoá, đừng nói là giống như Dưỡng Tế Viện, cho dù là bình thường chữa bệnh cho bách tính, cũng thường dùng thầy pháp mà không cần thầy y. Sinh mệnh rẻ như cỏ rác, thật là làm cho người ta đau lòng.”
Nghe lời này mí mắt Bùi Đại nãi nãi thi nhau nhảy lên, Cố Lang Hoa nói chạm đến tim thái phu nhân, thái phu nhân chắc chắn sẽ đáp ứng...

Đúng như dự đoán, Bùi thái phu nhân nói: “Ta cảm thấy đây là một chuyện tốt, ngày mai ta sẽ...”

“Thái phu nhân,” Bùi Đại nãi nãi vội vàng mở miệng, “Cháu dâu cảm thấy có chút không ổn.”

Bùi thái phu nhân nhướng mày: “Chỗ nào không ổn?”

Bùi Đại nãi nãi mím mím môi, mặt đầy lo lắng: “Cháu dâu sợ Lang Hoa khổ cực thế này nhưng sau lại có thể sẽ bị người ta hiểu lầm, chúng ta quen thuộc Quảng Nam, biết mở cửa hàng ở Quảng Nam không dễ dàng gì, nhưng chưa chắc nữ quyến trong kinh đã rõ. Giang Nam có tơ lụa, vải vóc, đạt quan hiển quý trong kinh cũng chọn mua từ bên đó. Tây lộ Quảng Nam xa như vậy, đem vải vóc tới chưa chắc có thể bán được với giá tiền cao, lỡ thua lỗ ở đó... Chúng ta phải đối mặt thế nào với những người góp vốn kia.”

“Những người đó cũng đều là nể mặt Bùi gia chúng ta mới chịu đồng ý, quan hệ nhiều năm tạo dựng như vậy, cũng không thể bởi vì chuyện này... Mà bị mất đi.”

Lang Hoa nhướn mày: “Đại tẩu sợ muội sẽ thua lỗ sao?”

Bùi Đại nãi nãi muốn nói lại thôi.

“Muội sẽ không thua lỗ,” Lang Hoa cười nói, “Muội làm ăn từ trước đến nay đều không thua lỗ, đại tẩu tẩu không biết sao?”

Lang Hoa khẽ nâng cằm lên: “Nếu Đại tẩu sợ muội làm thua lỗ tiền bạc của thái phu nhân, không bằng, đại tẩu quản lý sổ sách này đi? Mỗi nhà góp vốn, đều sẽ có một cuốn sổ, nhà chúng ta sẽ giao cho đại tẩu, có điều... Đại tẩu cũng là thần tài qua đường, tiền lời bao nhiêu, cũng đều là của thái phu nhân, đến lúc đó kiếm được tiền, đại tẩu cũng không thể...”

Lang Hoa chớp chớp mắt.

Đây là ý gì?

Ánh mắt.

Đố kỵ...

Cố Lang Hoa nói là tương lai nàng ta sẽ đố kỵ sao.

Bùi Đại nãi nãi dùng tất cả giáo dưỡng và lễ phép, cố gắng khống chế tâm tình của mình.

“Được,” Bùi thái phu nhân nói, “Cứ quyết định như vậy đi, ta sẽ tìm mấy vị nữ quyến cùng góp vốn, bất kể các con mở mấy cửa hàng, mấy người chúng ta cùng góp vào hai cái là được rồi.”

Lang Hoa gật gật đầu: “Chờ người gom góp đủ, con sẽ mời đại hòa thượng của Thanh Hoa tự tới, lần này chúng ta thương lượng dùng một nửa tiền lời để làm Dưỡng Tế Viện, khai khẩn ruộng hoang. Chỗ tiền này dùng thế nào, chúng ta ai nói cũng không được tính, phải nghe trụ trì Quảng Chính.”

Bùi Đại nãi nãi cho tới bây giờ chưa từng nghe tới trụ trì Quảng Chính gì cả.

“Tổ mẫu, mọi người đều không biết, ít ngày nữa đại hòa thượng Quảng Chính của Thanh Hoa tự sẽ đến Đông Ninh tự của tây lộ Quảng Nam để chủ trì.”

Bùi Đại nãi nãi hết sức kinh ngạc: “Là muội mời qua đó sao.”

Lang Hoa cười: “Đúng vậy, đại tẩu cũng biết đấy, muội và đại hòa thượng có chút giao tình, muội gặp chuyện, chắc chắn bọn họ sẽ giúp đỡ.”

Ánh mắt Bùi Đại nãi nãi tối sầm lại.

Ngông cuồng, sao Cố thị có thể ngông cuồng như vậy!