Xuyên Không Trở Thành Sesshomaru Muội Muội

Chương 2: Quần Yêu


Nàng luôn cảm thấy thế giới anime và manga đều thật tốt đẹp, giả sử như cuộc sống hiện tại của nàng. Dù không có điện, mạng,... nhưng nàng có được một không gian phát triển rất tự do. Nàng có được một cuộc sống êm đẹp trong khu rừng cùng người mẹ mới của mình. Được vui vẻ thích thú chơi đùa và khám phá mà không bị cảm giác áp lực và bó buộc như trước kia. Dù vậy nhưng sau 15 năm trời, cơ thể nàng vẫn chỉ dừng lại ở hình dáng một cô bé 10 - 11 tuổi đáng yêu. Nàng cũng có một chiếc đuôi bông xù cùng hai chiếc tai bông mềm trên đầu, chỉ khác với mẹ nàng là mái tóc của nàng là một mái tóc màu trắng. Giữa vầng trán của nàng có một hình hoa anh đào, mẹ nàng từng nó là biểu hiện của sự may mắn và tốt đẹp, dù gì thì nó rất dễ nhìn thậm chí còn khiến nàng cảm thấy bản thân dễ thương hơn.

Cứ tưởng cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc của nàng cùng mẹ sẽ tiếp tục trôi qua êm đềm như vậy. Cho đến khi một luồng yêu khí cuồng bạo quét qua nơi gia đình nàng sinh sống. Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi tanh tưởi cùng dòng suối chuyển hẳn sang sắc đỏ. Trên bầu trời không còn là những đóa mây trắng lững lờ trôi trên bầu trời trong xanh nữa mà là một bầu trời u ám bị khói bụi bốc lên bao phủ. Chưa khi nào trong lòng nàng lại có một nỗi sợ vô hình bóp nghẹt đến như vậy.

Dường như là một yêu hồ lên nàng có thể thấy được yêu khí màu tím như ngưng thành thực chất tỏa ra phía cuối chân trời. Từ viên ngọc trên cổ nàng luôn tỏa ra một ánh sáng đỏ và khiến nàng cảm thấy nguy hiểm đang tiến tới rất gần bản thân nàng.

Từ trong hang động, mẫu thân nhanh chóng chạy ra ôm lấy nàng rồi rời đi thật nhanh về phía bờ rừng không có yêu khí.

- Sakuya, chúng ta phải rời khỏi đây ngay.

Nhìn về phía khu rừng nhỏ nơi nàng lớn lên, nàng vẫn cảm thấy có chút không đành lòng.

- Nhưng chúng ta sẽ đi đâu bây giờ mẫu thân.

- Chúng ta sẽ đến Tây Quốc, đến được đó nhất định chúng ta sẽ được an toàn.
Nhìn chúng yêu quần vũ trên bầu trời, nàng càng ngày càng cảm thấy nguy hiểm hơn. Từ phía xa trên chân trời, có thể thấy những con quái thú thân dài cả dặm như những con rắn khổng lồ tỏa ra yêu khí kinh khủng đang bay đến nơi này. Dẫn đầu đàn yêu quái là một Oni thân xanh đậm và chỉ có một con mắt mở to ở giữa mặt. Hắn cưỡi trên một con cóc đen to lớn, trên tay cầm một cây đại đao còn đang nhỏ máu trên lưỡi đao. Theo sau hắn là hằng hà yêu quái lớn nhỏ đủ mọi chủng loại theo sau. Một đàn yêu quái đó đang lướt đi trên bầu trời vậy mà lại dần hạ thấp tiến tới chỗ mẹ con nàng.

- Mẫu thân, chúng...chúng đang đuổi theo chúng ta.

Nàng chưa từng chứng kiến cái cảm giác áp bách ghê rợn này bao giờ. Số lượng yêu quái rất đông, hơn nữa trên người chúng nàng còn cảm nhận được một mùi máu tanh nồng chứng tỏ sự tàn ác của chúng và sự khốn khổ của con người khắp nơi chúng đi qua.

- Sakuya, con phải đi tiếp chặng đường này. Tiếp tục chạy đi và không được quay đầu lại. Đi hết con đường này sẽ tới Tây Quốc. Con phải nhớ con là con gái của Inu no Taishou, là công chúa của Tây Quốc. Đi gặp ông ấy và bảo ông ấy tới cứu ta.

Đặt nàng xuống đất căn dặn rồi đẩy nàng đi, dù vậy nhưng nhân cách không cho phép nàng được làm như vậy. Chỉ thấy mẫu thân nàng vậy mà hóa thành một yêu hồ trắng toát to lớn. Cả người nàng tỏa ra yêu khí nồng hậu mãnh liệt khiến trong máu nàng cảm thấy có cái gì đó sục sôi. Có lẽ đó là sức mạnh của huyết mạch yêu hồ chảy trong cơ thể nàng.

- Chạy nhanh đi.

Mẫu thân không quay lại nhìn nàng, bà lao vào đám yêu ma đó chiến đấu. Nàng không dám nhìn cảnh tượng đó. Việc nàng nghĩ nàng phải làm bây giờ là nhanh chóng đi tới Tây Quốc gọi cứu viện. Dù cái tên của cha nàng gợi ra trong nàng một sự quen thuộc nhưng bây giờ không phải lúc để nàng suy nghĩ đến điều đó.

Nàng chạy thật nhanh trên con đường dẫn tới Tây Quốc, dù không hiểu tại sao phụ thân hắn lại vứt bỏ mẹ con nàng nhưng nàng tin tưởng người duy nhất có thể cứu mẹ nàng bây giờ chỉ có hắn. Chạy một mạch và không quay đầu lại, nàng sợ rằng nếu bản thân quay đầu lại sẽ nhìn thấy cái cảnh tượng mà nàng vĩnh viễn không muốn thấy.

Đăng bởi: