Xuyên Không Trở Thành Sesshomaru Muội Muội

Chương 10: Gặp mặt Inari Okami


Cảm giác cuối cùng của nàng là cái cảm giác cả thân như rơi từ vực cao xuống. Trên thân lại luôn có vật nặng nề mát lạnh đẩy cơ thể nàng xuống nhanh hơn. Hình ảnh cuối cùng mà nàng thấy được là bầu trời trong xanh mây trắng lững lờ trôi. Ông trời cũng thật tốt, trước khi chết còn cho nàng ngắm nhìn bầu trời xanh tuyệt đẹp một phen. Cả người nàng đau đớn và giá lạnh như khối băng bị vỡ ra thành từng mảnh. Nàng mệt quá, không thể tiếp tục tỉnh táo nữa. Bóng tối dần bao phủ lấy nàng.

Nàng nhìn thấy mẫu thân đang khóc, Sesshomaru và phụ thân đang tức giận. Nàng nhìn thấy họ đang quây quanh thân thể của nàng. Mẫu thân đang ôm lấy thân thể nàng. Có lẽ nàng đã chết và linh hồn của nàng đang trôi nổi. Nàng cố gắng muốn gọi mẫu thân, muốn gọi mọi người. Nhưng dù gọi thế nào họ cũng không nghe được nàng. Không chú ý đến nàng. Nàng muốn tiếp cận lấy thân thể đó nhưng đều bị bắn ngược ra. Muốn chạm vào mọi người nhưng đều xuyên qua họ. Nàng đã trở thành quỷ hồn thật rồi.

- Tỉnh dậy, bé con.

Bên tai nàng dường như có tiếng gọi nào đó. Nàng để ý xung quanh nhưng không thấy ai cả. Có lẽ nào là ông trời muốn đưa nàng đi đầu thai hay không. Cánh cửa bên ngoài chói sáng khiến nàng không nhìn rõ bên ngoài kia rốt cuộc có thứ gì. Dù nàng muốn níu kéo lấy thân xác kia. Muốn tiếp tục cuộc đời tốt đẹp với gia đình mới. Mọi việc cũng đã quá muộn, quá xa vời. Thôi thì lên đi đầu thai thôi.

Bước về phía cánh cửa. Cảm giác sao, nàng cảm thấy dù bản thân có cố gắng thế nào, đi nhanh hay chậm đều không thể chạm tới cánh cửa đó. Như có một ma lực vô hình nào đó ngày càng kéo dãn khoảng cách giữa nàng và cánh cửa đó đi. Phải chăng đây là một giấc mơ. Phải chăng đây không phải là sự thật. Nàng thật hy vọng điều đó là thật.

Tiếng gọi văng vẳng bên tai nàng. Cảnh tượng xung quanh nhạt nhòa đi tới khi trở thành một màu đen như mực. Tiếng gọi đó ngày càng rõ ràng hơn. Khó nhọc động đậy mí mắt nặng trĩu. Nàng mơ hồ nhìn thấy một người. Dù hình ảnh mờ ảo. Nàng vẫn có thể suy đoán người trước mặt là một người phụ nữ. Có lẽ là do tiếng nói nhẹ nhàng vang bên tai nàng không thể nào là của một người đàn ông được.

Nàng cố gắng mở mắt ra cho tới khi nhận định được toàn bộ tình hình xung quanh. Đây hẳn là một cỗ kiệu cực lớn. Nàng đã từng cùng mẫu thân dùng kiệu khi ở Tây Quốc và cỗ kiệu đó bé hơn cỗ kiệu này rất nhiều. Cỗ kiệu này xa hoa, mọi thứ như được làm từ vàng ròng và ngọc thạch. Rèm che như thiên sa huyền ảo. Hẳn chủ nhân của cỗ kiệu phải là một người rất quyền quý.

Có ai đó đỡ nàng ngồi dậy. Là vị tỷ tỷ bên cạnh nàng đang đỡ nàng ngồi dậy. Nàng đã không nhận ra bên cạnh mình vậy mà còn có người.

- Cảm thấy tốt hơn rồi chứ, bé con.

Tiếng nói của vị tỷ tỷ này linh lung như tiếng chuông văng vẳng động lòng người.

- Cảm ơn tỷ tỷ, muội cảm thấy tốt hơn nhiều rồi.

Bỗng chợt như nhớ ra điều gì đó, nàng nhìn xuống cơ thể mình. Không ngờ trên người đã mặc một bộ kimono mới tuyệt đẹp màu trắng với họa tiết hoa anh đào cùng tuyết hoa phiêu dật.

- Không cần lo lắng, ta thấy muội tại bờ sông và đã cứu muội lên. Ta cũng đã thay y phục cho muội. Yên tâm không bị ai nhìn thấy.

- Nhưng kiệu phu...

- Ha ha ha, muội quá lo lắng rồi. Muội là yêu quái, ta cũng vậy mà. Cỗ kiệu này là dùng yêu lực để di chuyển. Có thể bay và không cần kiệu phu.
Nàng cảm thấy yên tâm hơn vì ít nhất là cơ thể của nàng còn chưa bị ai nhìn thấy.

- Đa tạ tỷ đã cứu mạng muội. Muội tên là Sakuya. Tỷ tỷ, tên tỷ là gì vậy. Tỷ đừng hiểu nhầm, muội chỉ muốn biết tên để có thể hậu tạ tỷ.

Vị tỷ tỷ trước mặt nàng cười đến vân đạm phong khinh, bách hoa đua nở. Rồi ôm nàng vào lòng.

- Muội có thể gọi ta là Inari.

- Tỷ... tỷ là... Inari Okami... sao...

Inari Okami là thần cáo trong truyền thuyết Nhật Bản, sống tại Takamagahara (Cao Thiên Nguyên). Là một trong những vị thần nổi tiếng nhất trong truyền thuyết Nhật Bản. Trước kia nàng từng xem qua bộ anime "Inari, Konkon, Koi Iroha" vì vậy lên cũng lên mạng và tìm hiểu thêm về vị thần này mà biết được.

- Phư phư phư... Muội có thể gọi ta như vậy nêu muội thích. Cũng có thể gọi ta là Inari Onee-chan cũng được.

- Muội... muội... à nhầm, con... không biết người là Inari Okami. Xin người trách phạt.

Quỳ xuống và dập đầu, nàng vẫn còn hiểu lễ nghi. Đối mặt với một vị thần tuyệt đối phải có lễ nghi nếu không hậu quả sẽ thật khôn lường.

- Ta đã coi muội là muội muội tốt, cớ sao lại trách phát chứ. Có muội đi cùng ta cũng đỡ tịch mịch. Vậy nhà muội ở đâu, ta đưa muội về.

- Muội ở tại Tây Quốc.

- Quốc gia của yêu quái đó sao. Cũng rất thú vị. Nhưng vậy tại sao muội lại đi tới tận nơi xa xôi này.

- Muội muốn trở lên mạnh hơn. Mẫu thân trước kia đã từng bảo vệ muội và bị thương. Muội lại không làm được gì ngoài chạy trốn. Nếu có sức mạnh, muội có thể bảo vệ mẫu thân cùng mọi người. Muội và ca ca tới Kyoto để trở nên mạnh hơn nhưng trên đường đi bị một con mãng yêu đuổi theo và phải trốn chạy tới nơi này. Con mãng xà đó suýt chút nữa đã ăn thịt được muội. Nhưng muội thấy muội đã làm được một việc có ích. Đã có thể dụ dỗ con rắn chết bầm đó không ăn thịt ca ca.

Nếu đã được một vị đại thần cứu mạng, vậy nàng cũng không hề dấu diếm mà kể lại những việc mà nàng đã trải qua từng chút một. Thời gian dường như trôi rất nhanh sau câu chuyện của nàng. Dù vậy Inari Onee-chan vẫn rất chăm chú vào cậu chuyện mà nàng kể.

- Thật tiếc khi muội không phải một đấng nam nhi. Muội thật có dũng khí. Được rồi, ta sẽ giúp muội trở lên mạnh hơn.
Đăng bởi: