Xuyên Không Trở Thành Sesshomaru Muội Muội

Chương 13: Sesshoseki ( Sát Sinh Thạch )(2)


- Cô là ai, tôi đang ở đâu.

Nàng cảm thấy việc nàng xuất hiện ở nơi này ắt phải có một cách giải thích nào đó. Và người có thể giải thích điều đó chỉ có người con gái mỹ miều với sắc đẹp đủ để khuynh quốc khuynh thành trước mặt. Người cô ta tỏa ra mị lực của một người con gái thành thục và nó khác hoàn toàn với vẻ đẹp tựa thiên tiên của Inari sama

- Nhóc con hút yêu lực của ta mà còn hỏi ta là ai sao. Còn nơi đây là sâu trong ý thức của nhóc con.

Tiếng nói của cô ta như tỏa ra một sức hút kỳ là chấn nhiếp tinh thần của nàng và khiến nàng cảm thấy chấn động.

- Cô...cô là Tamamo no Mae... Cô chưa chết sao.

- Thể xác ta đã chết nhưng linh hồn thì không. Ta kéo ngươi tới đây tất nhiên là...

Ngừng lại trong chốc lát rồi ả ta tiến lại gần nàng. Cúi sát vào cổ nàng mà thổi nhẹ.

- ...Là để khiến nhóc con trở thành một phần của ta phư phư phư...

Cô ta bóp lấy cổ nàng còn nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ta nhấc bổng bản thân lên dễ như bỡn. Nàng dù cố gắng hết sức nhưng hoàn toàn chẳng thể nhúc nhích dù chỉ một chút. Điều đó khiến nàng cảm thấy hối hận và sợ hãi. Nàng có thể chết nhưng nàng không muốn chết trong lúc này. Dù không cảm thấy choáng váng thiếu dưỡng khí nhưng dường như nàng có thể cảm thấy bản thân đang dần tan biến. Cơ thể đạm nhạt đi dường như chỉ cần một cơn gió thổi qua, nàng sẽ trở thành cát bụi mà trôi theo gió.

Trong đầu nàng không có chút ý tưởng nào để thoát khỏi sự giam cầm của Tamamo no Mae cả. Thậm chí nàng còn nghĩ tới bản thân có lên chết hay không. Hàng loạt ý nghĩ đặt ra nhưng mọi thứ như đều quay về một điều. Bản thân nàng không lên sống trên thế giới này thêm một chút nào nữa.

Nàng tuyệt vọng, chưa khi nào nàng cảm thấy bất lực và tuyệt vọng như bây giờ. Mọi thứ nàng có thể làm và muốn làm là chờ cái chết. Nàng không hiểu sao bản thân lại nghĩ tới những điều tiêu cực đó nhưng nàng không thể loại bỏ những ý nghĩ kinh khủng đó ra khỏi đầu minh.
Tamamo no Mae đặt bàn tay phải của nàng lên miệng. Lưỡi cô ta thè ra và liếm từng ngón tay của nàng. Từng ngón từng ngón một dính đầy nước miếng nóng hổi từ lưỡi cô ta. Cô ta cười vang lên thích thú như đang thưởng thức con mồi thơm ngon của bản thân vậy.

- Sao rồi nhóc con, tuyệt vọng lắm đúng không. Há há há...

Giọng nói quyến rũ động lòng người đó bây giờ lại như rắn độc gặm nhấm tâm hồn nàng. Nàng cảm thấy bản thân chỉ muốn chết. Nàng không hiểu tại sao lại như vậy. Nhưng cái ý nghĩ muốn chết như một con mãnh thú khổng lồ đang cào nát từng tầng phòng ngự trong đầu nàng. Nó phá hủy suy nghĩ của nàng và như kéo suy nghĩ của nàng đi theo suy nghĩ của nó.

Nàng thấp hèn, nàng hèn yếu, nàng vô dụng,... Những ý nghĩ đó xuất hiện luân phiên trong đầu nàng và khiến nàng cảm thấy điên loạn. Nàng muốn chấm dứt bản thân khỏi sự điên loạn này. Một lần và mãi mãi.

Tamamo no Mae cười ha hả, nụ cười đó như thỏa mãn lắm. Đôi mắt đẹp cong cong nhìn về phía nàng.

- Thế nào, nhóc con đồng ý chết chưa. Đồng ý trở thành một phần trí nhớ của ta chưa. Đồng ý hiến dâng cơ thể cho ta chưa.

Dường như cô ta biết mọi suy nghĩ của nàng và biểu hiện của cô ta như chỉ chực chờ nàng gật đầu đồng ý là sẽ lao vào cắn xé nàng như một con dã thú vậy. Nụ cười nở rộ trên khuôn mặt đẹp tuyệt trần đó trong mắt nàng lại như một đầu rắn độc đang chờ đợi con mồi của mình chết dần chết mòn vì nọc độc của bản thân.

Bàn tay của ả đã buông chiếc cổ của nàng xuống rồi đi vòng quanh nàng. Thân xác nàng thì lại yếu đuối gục xuống thở dốc. Nàng như có thể kiểm soát lại hoạt động của bản thân. Nhưng những suy nghĩ chồng chéo trong đầu lại như khiến đầu nàng muốn nổ tung.

CHẾT, CHẾT, CHẾT...

Từ ngữ đó xuyên thấu qua mọi suy tính và ý nghĩ của nàng. Như một màu sắc chủ đạo rộng mở dẫn đường nàng đến với cánh cửa địa ngục đang mở rộng phía trước mắt.
Đăng bởi: