Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 22: Giúp Tiểu Nhã chọn áo ngực


- Anh Tần Thiên, anh không cần giải thích, nam nhân mà, em hiểu.

Trên xe buýt Triệu Tiểu Nhã nhìn khuôn mặt lung túng như muốn giải thích của Tần Thiên rất là mập mờ, nàng cố ý chớp chớp đôi mắt to, hướng về phía Tần Thiên trao một mị nhãn như tơ, mặc dù còn chưa thành thục lắm nhưng trong lúc hai người đang dán chặt lấy nhau cũng đủ khiến Tần Thiên chịu không nổi, phía dưới tiểu huynh đệ vẫn ngẩng cao đầu làm hắn vội vàng lấy tay chelại.

- Không phải, Tiểu Nhã, em hãy nghe anh nói, lần này tuyệt đối là ngoài ý muốn, anh bảo đảm sẽ không có lần sau, anh thề!

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã rất nghiêm túc nói, mồ hôi lạnh chảy dài trên trán, trong lòng thầm mắng bản thân làm sao định lực kém như thế a.

- Hì hì, em hiểu, là ngoài ý muốn, là ngoài ý muốn.

Triệu Tiểu Nhã cố ý hẩy cao vòng một để có thể đụng chạm với bộ ngực nam tính của Tần Thiên.

- “Tiểu nha đầu này thật chẳng lẽ muốn gây ra tai nạn chết mới chịu a?!”

Tần Thiên nghĩ thầm, không dám nhìn Triệu Tiểu Nhã nữa, cố gắng xoay đầu đi hướng khác, cố gắng kiềm chế bản thân.

Khiến cho Tần Thiên vui mừng là Triệu Tiểu Nhã không có trêu chọc hắn nữa, thành thật tách ra, sau đó một nhóm đông người xuống xe, rất nhanh đã có nhiều chỗ trống, Tần Thiên liền gọi Tiểu Nhã sang ngồi.

Một lúc không lâu sau, xe buýt liền đi tới quảng trường Thời Đại.

Đúng 2h chiều, trời nắng chang chang, theo lý mà nói thì phải rất ít người mới đúng, nhưng vừa xuống xe, Tần Thiên liền trợn tròn mắt, cả quảng trường người người tấp nập, đi vào đi ra tới tới lui lui, chen chúc đến muốn chết, xem quảng cáo mới biết hôm nay tất cả hàng hóa đều giảm gía 50% để kỉ niệm sáu năm khánh thành quảng trường.

“Mịa, 50%! Có cần thiết như vậy không? Làm như vậy có khác gì cho không, tiền nhiều quá sao không để cho ta một ít?!”

Tần Thiên nhìn đám đông cau mày nghĩ.

- Đi thôi anh Tần Thiên, còn chờ cái gì nữa.

Triệu Tiểu Nhã hưng phấn ôm lấy cánh tay Tần Thiên, lôi kéo Tần Thiên đi vào trong.

Bước vào bên trong, Tần Thiên cảm thấy giống như đi chợ lựa rau hàng ngày vậy, tiếng người nói ồn ào như cái chợ, một đoàn các bác gái trong vùng đại hạ giá đang liều mạng cướp đoạt, cãi vã, nước bọt bay tứ tung, thật giống như đi đánh giặc vậy, tràng diện không thể khống chế được, nhìn qua thì nếu không có bảo an đô thị tới thì rất khó giải tán.

Triệu Tiểu Nhã ôm cánh tay Tần Thiên chạy thẳng lên tầng ba, nơi đây là cửa hàng có thương hiệu, so với tầng một, tầng hai mà nói thì ít người hơn nhiều, phần lớn là nữ nhân trẻ tuổi, còn có vài đôi tình nhân. Tần Thiên trước giờ chưa tới nơi này, lên mới phát hiện đúng là không uổng công, nơi này nữ nhân viên ở các quầy hàng đều vô cùng xinh đẹp, mỗi người đều ngực tấn công mông phòng thủ, hơn nữa ăn mặc cực kì mát mẻ, nhất là ở cửa hàng quần áo độc quyền Âu Mỹ, nhân viên trẻ tuổi đều mặc váy áo mờ đứng đó, rất là phong tao quyến rũ, làm tâm hồn thuần khiết của Tần Thiên ngứa ngáy một trận.

- Anh Tần Thiên, anh nói xem em mặc cái này có đẹp không?

Triệu Tiểu Nhã cầm một chiếc quần lụa mỏng màu lam tuyết hướng về Tần Thiên hỏi, cái quần này trừ bộ vị trọng yếu màu đục một chút thì toàn bộ trong suốt, chẳng khác gì mặc bikini.

- Không được, quá lộ liễu, cô bé như em mặc cái này làm gì, sẽ chọc cho người xấu nhớ thương, đổi cái khác đi!

Tần Thiên nghiêm túc nói.

- Nhưng em chỉ mặc cho môt người nhìn thôi, sẽ không có vấn đề gì đâu.

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, rất rõ ràng là cố ý câu dẫn hắn.

- Không được, học sinh phải ra dáng học sinh!

Tần Thiên toát mồ hôi nói, tiểu nha đầu này rốt cuộc đang suy nghĩ gì, dọc đường đi không ngừng câu dẫn mình, rốt cuộc có mục đích gì đây?

- Vậy cũng được, em mặc cái này như thế nào?

Triệu Tiểu Nhã thả cái trong tay xuống, lại cầm một kiện khác lên, Tần Thiên vừa nhìn, thiếu chút nữa đứng không vững, cái này so với mới vừa rồi kia một càng thêm lộ liễu, ngay cả bộ vị quan trọng cũng như ẩn như hiện.

- Tiểu Nhã, em không thể chọn đồ thục nữ một chút được sao?

Tần Thiên ứa mồ hôi lạnh mà nói.

- Nhưng em cảm thấy cái này cũng rất thục nữ mà, anh Tần Thiên, em đi thử một chút cho anh nhìn xem.

Triệu Tiểu Nhã lộ ra một nụ cười khả ái với Tần Thiên, nói xong cũng không đợi Tần Thiên trả lời, lập tức liền cầm lấy bộ y phục chạy về phía phòng thay đồ.

Chỉ một lát, Triệu Tiểu Nhã thay đồ xong liền đi ra.

- Như thế nào, anh Tần Thiên, đẹp không a?!

Triệu Tiểu Nhã đi tới trước mặt Tần Thiên, có vẻ ngượng ngùng nói.

Tần Thiên vừa nhìn, thiếu chút nữa máu mũi chảy ra, hai mắt không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào thân thể Triệu Tiểu Nhã.

Giờ phút này Triệu Tiểu Nhã, cả người được lụa đen bao phủ, bộ y phục này thiết kế cực kỳ xảo diệu, làm nổi bật cả ba vòng, hơn nữa này ba nơi này vải vóc ngược lại rất ít, nhất là phần ngực, chỉ có một mảnh nhỏ, vừa lúc che kín ở giữa điểm nhạy cảm, những địa phương khác tất cả đều lộ ra, thân thể non mịn trắng như tuyết ẩn hiện sau lớp vải đen mỏng manh, chỉ làm người ta máu huyết dâng trào.

Trong cửa hàng, nhừng chàng trai đưa bạn gái đi mua quần áo đều bị kéo ra xa, mắt không chớp nhìn Triệu Tiểu Nhã, nước bọt chảy từng chậu, những cô gái còn lại vừa hâm mộ vừa ghen tị nhìn Triệu Tiểu Nhã.

Tần Thiên vừa thấy không ổn, Tiểu Nhã sao có thể để cho lũ sắc lang này nhìn được, vội vàng tới ngăn lại, hướng Triệu Tiểu Nhã nói:

- Mau đi thay đồ đi!

- Có đẹp không anh Tần Thiên, anh vẫn chưa trả lời em mà.

Triệu Tiểu Nhã nói
- Ân, đẹp lắm, đẹp vô cùng, em nhanh đi thay đi.

Tần Thiên vội vả nói.

- Hì hì, em biết ngay enh Tần Thiên thích, em muốn mua nó.

Triệu Tiểu Nhã cười hì hì, xoay người chạy trở về phòng thay đồ, sau đó không quan tâm Tần Thiên ngăn cản, nhất quyết phải mua.

- Đi thôi, anh Tần Thiên, chúng ta lại đi những nơi khác xem một chút.

Triệu Tiểu Nhã đưa túi y phục cho Tần Thiên, sau đó kéo tay Tần Thiên đi tới những cửa hàng khác, hai người thật giống như một đôi tiểu tình lữ, dọc theo đường đi không thiếu địch ý từ nam nhân khác, nhìn Tần Thiên như tên lưu manh, có một nữ sinh xinh đẹp như vậy đi cùng, thầm than thế đạo ở đâu, thiên lý ở đâu a!

...

Bốn giờ sau hai người cuối cùng cũng đã đi hết ba tầng, lúc này Tần Thiên hai tay đầy túi, chẳng khác gì công nhân bưng bê cả.

- Tiểu Nhã, em không mệt à, chúng ta đã đi dạo đến xế chiều, trời sắp tối rồi.

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã mà buồn bực, trong lòng âm thầm thề, sau này đánh chết cũng không cùng nữ nhân đi dạo phố, may mà mẹ hắn không có sở thích này, không thì đi đến đứt chân mất.

- Hì hì, rất nhanh mà, anh Tần Thiên, em còn một loại y phục chưa mua, chung ta mua xong lập tức trở về.

Triệu Tiểu Nhã cợt nhả nhìn Tần Thiên nói.

- Thật sao, nhưng mà em nói những lời này không dưới mười lần rồi, mỗi lần đều có một loại cuối cùng.

Tần Thiên mặt lạnh nói.

- Sẽ không á..., lần này bảo đảm là cuối cùng!

Triệu Tiểu Nhã lắc lắc cánh tay Tần Thiên, làm nũng, sau đó lôi kéo Tần Thiên đi. Rất nhanh, hai người liền tới đến một cửa hàng chuyên bán nội y, Triệu Tiểu Nhã kéo Tần Thiên trực tiếp đi vào.

- Ta ngất, cửa hàng nội y.

Tần Thiên vừa nhìn cửa hàng cả kinh nói.

- Này Tiểu Nhã, nơi này anh không tiện vào, em vào đi anh chở ở ngoài được rồi.

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã lúng túng nói, mặc dù Tần Thiên có chút hèn mọn háo sắc, nhưng vào trong cửa hàng nội y thì quá biến thái rồi.

- Không cần sợ, không có chuyện gì đâu.

Triệu Tiểu Nhã liền mạnh mẽ đẩy Tần Thiên vào.

Vừa ào trong nội y muôn màu rực rỡ hiện ra trước mắt Tần Thiên, mùi hương bốn phía, còn có đủ loại nữ nhân đều nhìn về phía Tần Thiên làm hắn nhất thời vô cùng lúng túng.

- Anh không muốn vào trong, ở bên ngoài tốt hơn.

Nơi này nữ nhân đều nhìn mình như con khỉ, Tần Thiên cảm giác như mình đang nude cho người ta vây xem, muốn tự nhiên cũng khó.

- Không được, anh Tần Thiên, em còn muốn anh giúp em chọn áo ngực.

Triệu Tiểu Nhã hướng Tần Thiên nói.

- Cái gì! Không thể nào! Anh đi ra thôi!

Tần Thiên vội vàng nói, nói xong xoay người vội đi, nhưng lại bị Triệu Tiểu Nhã kéo lại.

- Không cho đi, anh nếu dám đi em liền đem chuyện anh làm với em ở trên xe buýt nói cho mẹ!

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên uy hiếp nói.

- Này, tiểu nha đầu, em nói có đạo lý được hay không a, đó là em câu dẫn anh đấy, cũng không phải là anh chủ động.

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã buồn bực nói.

- Em mặc kệ, dù sao nếu anh không giúp em chọn áo lót, em liền nói cho mẹ anh sờ em chỗ đó, anh nghĩ mẹ tin ai nào.

Triệu Tiểu Nhã quật cường nói.

- Em... Được rồi, lần này thôi đấy!

Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã bất đắc dĩ nói, cuối cùng thỏa hiệp, hắn thật đúng là sợ Triệu Tiểu Nhã nói cho Triệu Nhã Chi biết hắn sờ chỗ kia của nàng, hậu quả khó lường lắm a.

- Hì hì, em biết ngay Anh Tần Thiên là tốt nhất.

Triệu Tiểu Nhã lập tức vui mừng nói.