Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 128: Cướp bãi


- Mày... Mày đừng có tới đây. Đại ca tao là lão đại Phi Xa bang. Động vào tao mày sẽ chết vô cung thảm đấy!

Lâm Trạch Giai nhìn Tần Thiên khẩn trương nói. Tần Thiên cũng không thèm để ý tới, xách cổ hắn lên rồi hung hăng vả cho vài cái, họ Lâm bị đánh thì kêu oai oái như lợn bị chọc tiết.

Mà Tần Thiên căn bản không định tha cho nó hôm nay, nên càng đánh càng mạnh, tát cho ngã xuống rồi lại xách cổ lên tát tiếp, tát cho răng rơi đầy đất máu tuôn đầy mồm, mặt cũng vặn vẹo không ra cái hình thù gì nữa.

- Hừ! Đã cho một cơ hội lại còn muốn tới tìm chết!

Tần Thiên nhìn Lâm Trạch Giai lạnh lùng nói. Sau đó gọi bảo vệ tới nói là bắt được côn đồ.

Bảo vệ trường rất nhanh đã tới nơi. Nhìn thảm trạng trên mặt đất không khỏi nhíu mày, sau đó mang những người này ra ngoài.

Trò hề kết thúc. Mọi người trong lớp nhìn Tần Thiên càng thêm sợ hãi.

Không lâu sau chuông vào lớp vang lên, tiết học bắt đầu.

Hai tiết buổi trưa rất nhanh qua đi, còn lại hai tiết thể dục. Sau giờ học, một nhóm nam sinh chạy vội ra ngoài. Bởi vì hôm nay khoá thể dục là môn bơi lội. Đám sắc lang lần trước nếm được ngon ngọt, giờ phút này kích động đến quên cả cha mẹ. Sau giờ học, lập tức hướng khu bơi lội chạy đi.

Tần Thiên cùng Hàn Thi Vũ cùng đi vào khu bơi lội. Lúc vào trong, hai mắt Tần Thiên nhất thời sáng rực. Bởi vì trong khu hồ hơi đang có rất nhiều mỹ nữ mặc bikini như ở khu du lịch vậy. Còn có một vài người ngồi bên bờ nghịch nước. Các mỹ nữ này vóc người đẹp vô cùng, trước lồi sau lõm, cực kỳ dụ nhân.

- Con mẹ nó, câu nói kia quả không sai. Đại học đúng là thiên đường của sinh viên a.

Tần Thiên nhìn mỹ nữ xung quanh rất là cảm thán nói.

- Sắc lang, không cho nhìn!

Hàn Thi Vũ thấy Tần Thiên chăm chăm nhìn những mỹ nữ áo lót kia. Lập tức liền bất mãn kéo tay áo của hắn nói.

- Khụ khụ, đừng dùng ánh mắt của kẻ phàm phu mà đánh giá, anh nhìn là nhìn theo góc độ nghệ thuật, góc độ thời trang, nếu em mặc vào anh khẳng định còn nhìn kỹ hơn nữa.

Tần Thiên nghiêm túc nhìn Hàn Thi Vũ mà nói.

- Xuy, sắc lang đang nghĩ bậy bạ gì đó.

Hàn Thi Vũ mắc cỡ đỏ mặt chỉ vào vùng phía dưới đang cộm lên của Tần Thiên. Tần Thiên cúi đầu nhìn, nhất thời lúng túng. Nhưng trong nháy mắt khôi phục cảnh giới mặt không đỏ tim không rung.

- Đó là vì ta mặc nhiều quần thôi.

Tần Thiên có chết cũng không thừa nhận. Da mặt dày có thể sánh với con nòng nọc được rồi.

- Đi!

Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên khinh bỉ nói, xoay người đi về phía giáo viên dạy thể dục, chuẩn bị tập trung. Tần Thiên nhìn một chút rồi cũng đi theo.

Lão sư dạy bơi lội đã đổi thành nữ. Nàng đại khái khoảng hai sáu hai bảy tuổi. Bộ dáng cực kỳ xinh đẹp, thành thục hấp dẫn. Khí chất mỵ nhân, vóc người lại có lồi có lõm đầy đủ. Nhất là nàng còn mặc một thân bikini, không chút cố kỵ nào khi nhìn thấy đám sắc lang xunh quanh. Đám sắc lang chỗ ấy sưng to lên, có người kìm lòng không được, sẽ đem tay cho vào đũng quần định làm gì đó...

Tần Thiên vẫn chưa nhìn mỹ nữ bikini ở khoảng cách gần như vậy. Hai mắt không khỏi gắt gao nhìn kỹ, nhìn mỹ nữ lão sư chỗ trước ngực có hai cục tròn tròn ngạo nghễ vươn cao, trắng tinh khiết như bánh bao, đến nước miếng cũng chảy ra.

- Không cho nhìn, sắc lang!

Hàn Thi Vũ thấy Tần Thiên sắc sắc nhìn lão sư, rất là khó chịu đưa tay hung hăng bấm lên hông của Tần Thiên, khiến hắn đau đến nhe răng nhếch miệng.

- Tốt lắm. Chào các bạn học, tôi là lão sư bơi lội mới của mọi người, tên là Dư Kiều. Hi vọng mọi người hợp tác với tôi và có một khoá học vui vẻ.

Mỹ nữ lão sư khẽ mỉm cười nhìn mọi người. Nụ cười làm cứng lên bao tiểu đệ đệ...

- Lão sư, chúng ta nhất định sẽ rất vui vẻ.

Phạm Kiến kích động hô lớn.

- Đúng đấy. Lão sư, ngươi thật xinh đẹp a!

Một đám sắc lang rối rít ồn ào, Dư Kiều mỉm cười đáp lại.

- Tốt lắm, mọi người đi phòng nghỉ để thay y phục đi. Nơi đó có người chờ sẵn, lấy y phục rồi đổi lại cho tốt. Sau đó tập trung lại đây.

Dư Kiều nhìn chúng nhân nói. Lập tức một nhóm người rối rít hướng phòng nghỉ chạy đi.
Ở đó đã có một bác gái khoảng bốn mươi tuổi đang phân phát y phục. Mọi người rối rít qua lấy y phục. Nữ sinh là một bộ bikini, nam sinh chỉ có một cái quần cụt. Sau khi đã lấy hết y phục, mọi người liền hướng phòng thay quần áo đi tới.

Rất nhanh, một đoàn sắc lang đã đi ra. Mọi người chờ ở cửa phòng thay đồ nữ, mê đắm nhìn cánh cửa, chờ các mỹ nữ bikini đi ra ngoài.

Chỉ chốc lát, cửa liền mở ra. Lập tức mọi sắc lang hai mắt đều sáng lên, hận không thể lập tức nhào tới. Kết quả người đầu tiên bước ra khiến cả đám suýt hộc máu. Mụ nội nó, cũng là nữ nhân nhưng lại là một cái thùng phi di động, cả sẹo cũng lộ ra mồn một, lại thêm mặt rỗ nữa, lừa tình à?

- Hừ! Sắc lang đáng ghét, nhìn cái gì mà nhìn? Chưa thấy mỹ nữ bao giờ à?!

- Ngón tay tạo một thế Lan Hoa Chỉ (Biên: Ngón trỏ cong lên, ngón cái với ngón giữa chạm nhau, hai ngón còn lại để tự nhiên, giống như cách vung vẩy tay của bọn thái giám í), nhìn mọi người, quyến rũ hứ một tiếng, xoay ngươi lắc lắc vòng eo thùng phuy mà phong tao rời đi.

- Mẹ nó, mắt ta sắp mù rồi!

- Đau mắt hột rồi!

- Mắt bị cườm rồi!

- Tiểu đệ bị teo rồi!

Mọi người nhất thời hộc máu hét lớn.

Bất quá qua một lát, những mỹ nữ chân chính đã đi ra. Mọi người bộ dáng xấu hổ, gắt gao che lấy bộ ngực nhưng làm thế chỉ càng khiến người ta sôi máu hơn thôi. Thấy đám sắc lang đang rối rít giơ súng, đám nữ sinh hoảng sợ kêu to, rối rít mắng sắc lang, xấu hổ bỏ chạy.

- Tốt lắm, tốt lắm. Tất cả mọi người đứng vững, không nên đùa giỡn nữa. Sẽ có thời gian cho mọi người chơi đùa sau.

Dư Kiều nhìn chúng nhân nói. Mọi người lập tức yên tĩnh lại.

- Tốt, mọi người trước hết nghe ta nói. Bơi lội nhất định phải chú ý an toàn, không được bơi lặn. Ngàn vạn lần không được tiến vào khu nước sâu. Nếu bị trượt rút không nên cuống quýt mà phải giơ tay hô to cứu mạng là được. Biết chưa nào?

Dư Kiều hô.

- Đã biết!

Mọi người đồng thanh trả lời.

- Tốt. Vậy kế tiếp chúng ta khởi động một chút. Sau khi khởi động, ta dạy cho mọi người các phương pháp bơi lội thông dụng. Hiện tại mọi người dãn hàng, cách nhau một sải tay nào. Chuẩn bị khởi động!

Dư Kiều nhìn chúng nhân nói. Mọi người lập tức phân tán ra. Sau đó Dư Kiều liền bắt đầu chỉ mọi người cách khởi động.

Những tên sắc lang nghe như vậy, bắt đầu gắt gao nhìn mông nữ sinh phía trước. Nước miếng chảy ròng ròng.

Lúc này, tại cửa sân vận động, một đám nữ sinh đi đến. Người dẫn đội chính là người trạc tuổi Dư Kiều. Nhưng vóc dáng kém Dư Kiều quá xa. Quả thật chính là sự khác biết của Phượng tỷ cùng Lưu Diệc Phi. Nhất là nàng có có một ít răng nanh lộ ra ngoài, nhìn qua cực kỳ hung hãn, bộ dáng giống dân chợ búa vậy. Người nào bị nàng hôn một cái chắc ít nhất phải bay một miệng thịt. Bất quá phía sau nàng có một vài nữ sinh cũng rất là đẹp, vóc người khá được, bộ dáng xinh đẹp.

Đám người kia đi tới gần, cuối cùng dừng trước mặt lớp Tần Thiên.

- Dư Kiều, khu bơi lội này đội tuyển bơi lội muốn dùng để huấn luyện, phiền các ngươi lần sau lại hãy tới.

Nữ nhân răng nanh bộ dáng ngạo nghễ nhìn Dư Kiều nói, nhìn qua cực kỳ bá đạo.

- Xin lỗi, Lưu lão sư. Đây là khoá học của chúng ta. Hơn nữa ngươi nhìn xem. Chúng ta đã thay đổi y phục, đổi lại rất phiền phức. Khởi động cũng đã xong. Đội tuyển bơi lội không thể muộn hai tiết sao, chi bằng các ngươi về trước rồi xế chiều quay lại.

Dư Kiều nhìn nữ nhân răng hô nói.

- Không được, hiện tại sắp tới đại hội thể dục thể thao của sinh viên đại học rồi, nhất định phải gia tăng huấn luyện. Một phút cũng là thời gian, các ngươi đi mau.

Nữ nhân răng hô lạnh lùng cự tuyệt nói.

- Lưu lão sư, đây là hai tiết học đầu tiên của ta, nếu không ta đã nhường cho ngươi rồi.

Dư Kiều nói tiếp.

- Không được! Làm trễ nải luyện tập như vậy ngươi phải chịu trách nhiệm a. Mà ngươi chịu trách nhiệm được không? Các ngươi những người này bơi qua bơi lại cũng chẳng để làm gì, thuần tuý là lãng phí thời gian mà thôi, nhanh chóng thu dọn đồ đạc đi.

Nữ nhân răng hô nhìn Dư Kiều nói.