Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 131: Cậu Vàng


- Không thể nào! Trương Nghi làm sao mà thua, ngươi rõ ràng ăn gian!

Răng hô không thể tin được hét lớn. Trương Nghi là thành viên xuất sắc nhất đội bơi lội của các nàng làm sao có thể thất bại a.

- Cút đi răng hô! Không chịu thua được thì đừng chơi. Ăn gian cái đầu nhà ngươi ấy. Ta thèm vào mà ăn gian. Ngươi nói xem ta ăn gian thế nào, gắn phản lực vào ass à?

Tần Thiên nhìn vào bộ mặt ngu vê lờ của răng hô mà phản bác.

- Đúng đấy! Thua mà không nhận, còn là người sao?!

- Còn là súc sinh sao?!

- Không chịu thua được thì cũng đừng dây dưa, về nhà sửa răng hô đi!

Người bên khoa mỹ thuật nhất thời nhao nhao, nhằm vào răng hô mà mắng, càng mắng càng hăng làm ả giận tím cả mặt.

- Hừ! Đấu tiếp! Vẫn chưa kết thúc đâu, còn một trận nữa đó!

Răng hô vô cùng tức tối nói.

- Đấu thì đấu, sợ ngươi à? Phái thêm một tên lợi hại nhất đến đây để tiểu gia đùa giỡn.

Tần Thiên nhìn răng hô trêu chọc nói.

- Lưu lão sư! Ta không phục! Ta muốn đấu lại với hắn, vừa rồi là ngoài ý muốn, lần này chắc chắn thắng.

Trương Nghi hét lớn, ăn quả đắng bởi Tần Thiên làm cho nàng cực kỳ khó chịu.

- Hảo! Cho ngươi thêm một cơ hội, hảo hảo làm nhục hắn, để cho bọn phế vật kia biết sự lợi hại của chúng ta.

Răng hô nói, không còn một chút phong phạm lão sư nữa rồi, mở mồm ra là mắng người.

- Hừ! Chửi chúng ta phế vật à, đã thế đừng trách ca vô tình!

Tần Thiên khó chịu mà nói.

- Tần Thiên cố gắng lên! Đánh bại họ đi!

Hàn Thi Vũ đã chạy tới hôn lên mặt Tần Thiên một cái. Lập tức, những nữ sinh khác cũng rối rít chạy tới bên Tần Thiên học theo Hàn Thi Vũ cổ vũ làm Tần Thiên cũng có chút hoảng hốt.

- Tần Thiên đồng học, Lão sư cũng hôn cậu một cái, hảo hảo cố gắng lên nga!

Dư Kiều cũng đi tới, trực tiếp tặng Tần Thiên một cái hôn môi thật nồng nàn. Đôi môi ướt át cùng với khí tức của nữ nhân làm cho Tần Thiên mềm nhũn cả người.

Những nam nhân bên khoa mỹ thuật vừa nhìn thấy tràng diện này cảm xúc hâm mộ cùng với ghen tỵ nhất thời dâng lên. Cư nhiên được mỹ nữ lão sư hôn, quả thực là quá ngưu rồi.

- Hừ! Còn chưa thắng đã bắt đầu ăn mừng rồi. Để xem lúc thua còn hót được không!

Răng hô nhìn Tần Thiên khó chịu mà nói.

- Đi chết đi răng hô! Thứ như ngươi đoán chừng cả đời cũng không có nam nhân nào hôn, bởi vì bọn họ cũng không dám hôn ngươi, sợ bị ngươi cắn mất môi!

Tần Thiên đả kích nói.

- Ha ha ha ha...

- Người bên khoa mỹ thuật lập tức cười ầm.

- Ngươi... Hừ! Bắt đầu tranh tài đi!

Răng hô cố nén lửa giận trong người, cơ hồ sắp trở thành Nhẫn Giả Thần Quy (Ninja rùa) rồi.

- Hừ! Lần này ta nhất định đáp lại ngươi.

Trương Nghi nhìn Tần Thiên cả giận nói. Tần Thiên nhìn cũng không nhìn nàng một cái, đi tới bên bể bơi đứng đợi. Trương Nghi nhìn Tần Thiên không để ý tới nàng, lửa giận ngút trời, hai tay gắt gao nắm chặt quả đấm, sau đó cũng đi tới bên bể bơi đứng vững.

- Tốt! Một, hai, ba, bắt đầu!

Răng hô hô lớn, cực kỳ kích động, nước bọt bắn ra tung tóe.

- Ùm!

- Ùm!

Âm thanh của hai người nhảy cầu vang lên. Trương Nghi vừa chạm nước, lập tức phát lực bơi thẳng về phía trước, khởi đầu so với trận một còn nhanh hơn.

Bất quá, Tần Thiên bên này căn bản không thể dùng ánh mắt của người bình thường để phán xét. Bên kia Trương Nghi thoáng cái đã bơi xa ngoài mười mấy hai mươi thước. Nhưng Tần Thiên còn kinh khủng hơn, vẫn kiểu bơi chó kinh người ấy, cặp chân giống như cái chân vịt tàu thủy, mãnh liệt đập mặt nước rầm rầm rung động. Trong nháy mắt, cả người giống như một mũi tên nhọn bắn vọt lên, trực tiếp vượt qua Trương Nghi cả một thân người. Đang lúc ánh mắt mọi người kinh ngạc, một giây sau, Tần Thiên lại phát lực nhanh chóng bỏ xa Trương Nghi mười thước.

- Hảo! Tần Thiên cố gắng lên!

Hàn Thi Vũ thấy Tần Thiên bên kia bộc phát thực lực, bỗng hưng phấn nhảy lên. Những người bên khoa mỹ thuật cũng rối rít vỗ tay hô hào cổ vũ cho Tần Thiên.

Răng hô bên này nhìn Tần Thiên khủng bố như vậy bị hù cho thiếu chút nữa cũng rớt cả răng hô. Làm sao có thể a! Làm sao có thể nhanh như vậy a! Đây quả thực giống như là chạy trên mặt nước vậy a!

Người bên đội bơi lội liền bị làm cho u mê, mới vừa rồi còn nghĩ tới lúc thắng cuộc thì nên hạ nhục bên khoa mỹ thuật thế nào, kết quả vừa bắt đầu đã bị người ta bỏ xa rồi. Kết quả trận thứ hai cũng không cần phải nhìn nữa a.

- Không! Không thể nào!

Răng hô giận dữ nói. Nước bọt bắn khắp nơi, bộ dáng hận không được một phát cắn chết Tần Thiên.

- Lưu lão sư đừng kích động, phải giữ bình tĩnh, phấn khích quá dễ bị bệnh huyết áp đó a!

Dư Kiều nhìn răng hô đang quát lên như sấm trêu chọc nói.

- Ngươi cứ đắc ý đi, tranh tài vẫn chưa xong, hươu chết về tay ai còn chưa biết đâu!

Răng hô giận dữ hét, vẻ mặt cùng bộ dáng vô cùng dữ tợn. Gân xanh nổi khắp trán, cơ hồ sắp tăng xông.

- Ha ha ha ha...
Người bên khoa mỹ thuật nhìn răng hô mà cười lớn lên.

Trong bể bơi, Trương Nghi giờ phút này ngay cả ý tự tử cũng đã xuất hiện trong đầu. Trận đầu mình còn bị vượt không xa, không nghĩ tới trận thứ hai mình dụng toàn lực cư nhiên vẫn bị người ta dễ dàng vượt mặt. Đây rốt cuộc là người nào a, tại sao có thể nhanh như vậy? Nếu không phải cái hồ nước sâu hai thước, Trương Nghi thật sẽ cho rằng Tần Thiên đạp chân trên mặt nước mà chạy.

- Như thế nào a, mỹ nữ, có muốn hay không ta chờ một chút!

Tần Thiên ở phía trước đắc ý hét lớn, đổi thế bơi ngửa nhìn Trương Nghi, vẻ mặt đắc chí, làm cho người ta nhìn vào chỉ muốn đấm cho một trân. Trương Nghi bị hắn chọc giận gần chết.

- Cho ngươi tạm thời đắc ý, ta sẽ đuổi theo ngươi!

Trương Nghi không phục hô lớn, mạnh mẽ dùng sức, nhanh chóng hướng Tần Thiên đuổi theo. Nhưng tốc độ của Tần Thiên thủy chung vẫn hơn nàng một chút. Trương Nghi giận đến sặc cả nước, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng cả lên.

- Hắc hắc, không lại người ta thì nhận thua đi, cố quá làm chi?!

Tần Thiên ở bên bờ dừng lại đắc chí mà nói.

- Hừ! Ta dù thua cũng không đầu hàng tên phế vậy ngươi!

Trương Nghi khinh thường mà nói.

- Thật sao? Vậy hãy để cho đám phế vật chúng ta tới hảo hảo làm nhục các ngươi. Các ngươi tưởng các ngươi là con giời sao!

Tần Thiên nhìn Trương Nghi lạnh lùng nói, ngay sau đó quay người, bắt đầu bơi ngược lại. Trương Nghi cũng vừa đụng vách tường, nhanh chóng bơi trở về.

- Cũng khá đấy!

Tần Thiên hướng về phía nàng vừa quát lạnh vừa mạnh mẽ phát lực, trong nháy mắt bể bơi tóe lên bọt nước cao bốn năm thước. Tần Thiên giống như đạn pháo mạnh mẽ bắn đi, không tới ba giây đồng hồ thời gian cả người đã sắp tới đích rồi. Bất quá Tần Thiên cũng không có trực tiếp lên bờ, mà là ngừng lại cả người chìm vào trong nước.

Trên bờ tất cả mọi người không biết Tần Thiên đang làm cái gì. Đang kinh ngạc lấy, đột nhiên một cặp chân mạnh mẽ từ trong nước đưa lên. Ngay sau đó hai chân đầy lông đen bắt đầu múa may.

- Kháo! Lại còn làm trò!

Người bên khoa mỹ thuật cả kinh kêu lên, sau đó mọi người toàn bộ cười ầm, dùng sức vỗ vỗ hai tay.

- Trương Nghi cố gắng lên!

Răng hô lập tức hướng về phía bên kia hô lớn. Trương Nghi cũng mạnh mẽ gắng lên, nghĩ thừa dịp Tần Thiên đắc chí vượt xa hắn.

Tần Thiên ở dưới nước làm mấy động tác rất xấu, sau đó nổi lên thở ra một hơi, thấy Trương Nghi cách mình chỉ có 1m đang cố gắng bắt kịp. Tần Thiên trực tiếp xoay người một cái đã đến bên bờ, nhanh chóng bò lên. Thắng cuộc tranh tài này người khoa mỹ thuật đồng thanh hoan hô, liền đem Tần Thiên hất tung lên. Những nữ sinh lại càng sùng bái chết Tần Thiên rồi, những đôi môi đỏ mọng thiếu chút nữa làm cho Tần Thiên chết trong hạnh phúc. Tần Thiên vội vàng từ trong đám người lủi ra.

Trương Nghi thấy Tần Thiên cư nhiên nhanh như vậy, thiếu chút nữa thì ngất xỉu trong nước.

- Khụ khụ, răng hô chết bầm, đây chính là người lợi hại nhất hả? Ta làm sao cảm giác giống như một đống... A!

Tần Thiên lên bờ, nhìn răng hô khinh thường nói.

- Ngươi... Hừ! Chúng ta đi!

Răng hô sắc mặt đen kịt. Thua thì nhanh chóng mà lủi, dây dưa ở đây chỉ tổ chuốc nhục.

- Đi? Một chút phong độ cũng không có. Thua liền chạy mất, so với cậu Vàng nhà ta còn không bằng!

Tần Thiên nhìn Răng hô khinh thường nói.

- Cậu Vàng là ai?

- Là lão công của con chó dưới lầu nhà ta.

Tần Thiên tùy ý nói, răng hô vừa nghe thấy thiếu chút nữa ngã xuống.

- Tần Thiên đồng học, không nghĩ tới ngươi là chân nhân bất lộ tướng. Vừa ra tay liền làm kinh ngạc toàn trường, với tốc độ như vậy thì vô địch kình ngư nước Mỹ cũng theo không kịp a.

Dư Kiều nhìn Tần Thiên tán thưởng nói, trên mặt cực kỳ cao hứng. Tần Thiên giúp nàng hung hăng dạy dỗ răng hô, làm cho nàng cảm giác cực kỳ hả giận.

- Thật ra thì ta cũng không có tốt như vậy đâu!

Tần Thiên nhất thời ngượng ngùng nói, nhưng nhìn đi nhìn lại cũng không che đi được cái bộ mặt đắc ý.

- Tần Thiên, cậu dạy tớ bơi lội có được hay không a!

Một mỹ nữ đồ tắm lập tức hướng Tần Thiên làm nũng nói, trước ngực hai con thỏ trắng nhảy nhót rất vui mắt.

- Tớ cũng muốn! Tần Thiên cậu cũng dạy cho tớ có được hay không a!

Một mỹ nữ đồ tắm nữa đi tới, trực tiếp ôm lấy cánh tay Tần Thiên ép vào bộ ngực đang trổ mã của mình.

- Ta cũng muốn!

- Ta cũng muốn!

Trong nhất thời, toàn bộ nữ sinh cũng hướng Tần Thiên bên này chạy tới. Nhìn nhiều mỹ nữ với vóc người thon thả gợi cảm như vậy, Tần Thiên không nhịn được nuốt nước miếng, rất muốn đáp ứng tất cả. Nhưng hắn vừa nhìn thấy những ánh mắt oán độc của đám nam sinh, Tần Thiên lập tức bỏ đi ý nghĩ này, tránh cho trở thành công địch.

- Cái kia, thật ra thì... Ta có chút đau bụng rồi, các ngươi đi chơi đi.

Tần Thiên nhìn chúng mỹ nữ nói, ngay sau đó lập tức tránh ra, chạy qua một bên. Chúng nữ không thể làm gì khác hơn là thất vọng rời đi.

- Hừ! Coi như ngươi còn có chút lương tâm.

Bên cạnh Hàn Thi Vũ nhìn nhìn Tần Thiên, sau đó bước tới.

- Tần Thiên, anh dạy em bơi lội có được hay không a!

Hàn Thi Vũ đi tới trước mặt Tần Thiên ngượng ngùng nói, đưa tay ôm lấy cánh tay hắn, hai con thỏ cạ cạ vào cánh tay thô to của hắn mà làm nũng.

- Tốt, tốt, không thành vấn đề, anh nhất định sẽ đem tất cả tài nghệ của mình truyền cho em!

Tần Thiên vẻ mặt nghiêm túc nói, cánh tay lại cố ý ma sát mỹ ngực của Hàn Thi Vũ một cách cực kỳ hèn mọn, nhất thời Hàn Thi Vũ sắc mặt đỏ thẫm...