Đặc Thù Không Gian

Chương 24: Cuộc chiến của Tổ Vu (2)




Huyền Minh thấy thế trên mặt tịnh không có bất kỳ sắc thái nào, lại tập trung vu lực nháy mắt bắn ra mấy trăm mũi tên, chính diện hướng tới Hình Thiên chiến phủ công kích tới.

- Phanh! Phanh! Phanh!

Hai cỗ lực lượng va chạm, tiếng nổ mạnh tức thì vang lên. Tiếng nổ mạnh đi qua hai cổ lực lượng nhất thời biến mất.

- Không tồi, xem ra Ba Độ cho ngươi không ít chỗ tốt!

Hình Thiên khen ngợi một tiếng, thân hình trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Huyền Minh, chém xuống một phủ.

Huyền Minh khẽ cười một tiếng, rất nhanh phóng tiễn, quanh thân hắn liền xuất hiện một vòng phòng ngự cường đại.

- Bang bang!

Hai tiếng nổ mạnh đương trường vang lên, khí kình qua đi thân thể Huyền Minh không tự chủ được trùng xuống.

Đúng lúc này, Hình Thiên đã sớm nhảy lên trên đỉnh đầu Huyền Minh.

- Huyền Minh, cẩn thận đấy!

Khẽ quát một tiếng, từ bên trái đột nhiên vang lên âm thanh chói tai cùng một cỗ âm linh chưởng phong hướng Huyền Thiên đánh xuống.

Một chiêu mãnh liệt phủ xuống, chỉ thấy đầu Huyền Minh biến đi đâu, thân thể vừa chuyển cả người như gió lốc lấy hướng nghịch kim đồng hồ cấp tốc xoay tròn, cả người đột nhiên hướng về phía trước bắn lên.

Hình Thiên tưởng rằng Huyền Minh sẽ cùng mình đối lực, ai ngờ rằng ngay lúc chưởng phong tiếp cận, thân thể hắn đột nhiên lướt ngang ra ngoài.

Hình Thiên mất đi mục tiêu công kích, nhất thời đánh xuống mặt đất tạo ra một cái hố to.

Huyền Minh cười lạnh một tiếng, nương theo tốc độ cơ thể, thân hình vòng ra phía sau Hình Thiên, cốt tiễn trong tay liền bắn ra vài đạo.

Hình Thiên tốc độ tuy rằng tạm thời không thể cản được Huyền Minh, song hắn rốt cuộc vẫn là vu tộc đệ nhất chiến sĩ. Cơ hồ bằng vào bản năng, hắn vung chiến phủ ra sau lưng ném một cái, nghênh tiếp đòn đánh.

- Oanh long!

Hai cổ kình lực lần thứ hai giao phong, lập tức sinh ra tiếng nổ cực mạnh, tiếng nổ sau so với tiếng nổ lúc trước càng vang dội.

Mấy đợt nổ mạnh làm cho đất trời sinh ra một cỗ gió xoáy cuồng mãnh tới cực điểm, khí kình bắn ra chung quanh, ngay cả ngọn núi cực lớn trong nháy mắt cũng bị chấn nát, khiến cho người ta sợ hãi đến cực điểm.

Một kích qua đi, Hình Thiên thân hình bay lên giữa không trung, Hình Thiên chiến phủ vẫn cầm trong tay, thân hình như lá rụng nhẹ nhàng bay xuống mặt đất.

- Ngươi cũng là một đối thủ không tệ!

Hình Thiên khẽ cười một tiếng, chính diện tấn công. Huyền Minh lấy cốt tiễn đón đánh, lúc này đây lực lượng của hai người ngang bằng nhau.

- Hình Thiên, ta sẽ khiến ngươi cảm thấy tâm phục khẩu phục, chỉ cần ngươi đồng ý cùng ta đi gặp Ba Độ đại nhân, ngài sẽ giúp ngươi đạt được đến cảnh giới Tổ Vu...

Huyền Minh nói.

- Chờ khi nào ngươi thắng ta rồi hãy nói...

Trong lúc nói chuyện, hai người dùng tốc độ cực nhanh giao thủ hơn mười chiêu. Hình Thiên không ngừng bị dính chiêu nhưng vẫn luôn thong dong hóa giải. Đồng dạng, Huyền Minh đối với Hình Thiên cũng thúc thủ vô sách, cả hai đều không gì được nhau.

Huyền Minh tựa hồ hết kiên nhẫn, sát khí trên mặt nồng đậm nói:

- Hình Thiên... Ta và ngươi trong lúc này cơ bản không thể phân thắng bại được... Ngươi thật sự tính toán muốn cùng ta đấu cho tới khi nào đây?

Hình Thiên thản nhiên đáp:

t r u y e n c U a t u i
. v n - Ngươi muốn đánh nhau, ta liền cùng ngươi đánh nhau dù gì đây cũng là công việc ta ưa thích...

Huyền Minh hai mắt nhíu lại, giận quá hóa cười nói:

- Hình Thiên, ngươi tôn sùng lực lượng chẳng lẽ ngươi không muốn mình đạt tới cảnh giới Tổ Vu sao?
- Muốn chứ, nhưng ta không muốn người khác chế trụ mình, dù cho là đối phương Ba Độ thì ta vẫn giữ nguyên ý định.

Lời vừa nói ra, Hình Thiên liền lăng không bay lên phi thân về phía Huyền Minh.

Nhìn thấy Hình Thiên hướng tới mình phi đến, Huyền Minh lúc này giật mình không ngờ không cảm giác được khí tức của Hình Thiên. Trong lòng hắn lúc này cảm giác được nguy cơ trước nay chưa từng thấy, loại nguy cơ này theo cảm giác Hình Thiên tiếp cận thì ngày càng mãnh liệt.

Huyền Minh trong lòng cảm thấy kinh hoàng, không hề do dự Huyền Minh lấy cốt tiễn hướng đến Hình Thiên bắn tới.

Hình Thiên biết lần này công kích của Huyền Minh tuyệt không dễ dàng có thể ứng phó, hừ lạnh một tiếng, hắn phóng xuất đầu khô lâu trong chiến phủ.

- Hô!

Theo tiếng gầm giận dữ, đầu khô lâu trong Hình Thiên chiến phủ đem mấy ngàngđạo cốt tiễn toàn bộ cắn nuối hết, cùng lúc đó miệng của đầu khô lâu cũng mở ra.

Đúng lúc này, giữa không trung vang lên tiếng quát:

- Dừng tay!

Một giọng nói uy nghiêm vô cùng, oai chấn chin tầng trời, giống như giữa bầu trời đầy nắng tự nhiên có tiếng sấm nổ vang.

- Hiện giờ vu tộc đang trên đà phát triển, bọn ngươi thân là mười hai Tổ Vu lại không giữ gìn vu tộc ngược lại lại tự giết lẫn nhau, thật sự là đáng giận...

Huyền Minh hơi kinh hãi, thất thanh nói:

- Ba Độ đại nhân... Là Hình Thiên hắn không chịu quay về nên ta mới hướng hắn xuất thủ.

- Đồ hỗn trướng!

Thanh âm như sấm tiếp tục vang lên:

- Không được gọi thẳng tục danh của ta, thân phận của ta vẫn chưa tới lúc nổi trên mặt nước.

- Hình Thiên, ta biết không thể ước thúc ngươi, bản tôn cũng không miễn cưỡng ngươi. Đây là Tổ Vu linh huyết, ngươi cầm đi. Nếu luyện hóa xong thì ngươi sẽ khôi phục lại trạng thái đỉnh phong năm đó.

Giọng nói xa dần, giữa không trung một đạo huyết luyện bay thẳng tới trước mặt Hình Thiên.

Hình Thiên cũng không nói thêm lời nào, đem đạo huyết luyện hút vào bụng, sau đó cười nói:

- Ha ha, tốt lắm, phần nhân tình này ta sẽ nhớ kỹ. Bất quá ta phải nói trước nguyên tắc của ta, nếu ngươi cứ khăng khăng gây sự với Thiên Ngoại Thiên thì ta sẽ không cùng ngươi sóng vai chiến đấu, ta còn chưa muốn tìm chết.

- Ừm, tốt lắm, ngươi rất thực tế, bất quá ta sẽ cho ngươi thấy được thực lực chân chính của ta...

Thanh âm kia nói tiếp:

- Huyền Minh, hãy nhớ kỹ không nên vì chuyện gì mà hướng tới Tổ Vu động thủ, hiện ta cái chúng ta cần là đoàn kết chứ không phải là nội chiến. Chuyện tình Hình Thiên ta sẽ tự xử lý ngươi cứ thu xếp chuyện của ngươi đi...

...

...


Lúc này được Đường Hương Hương tận lòng chiếu cố, linh hồn của Long Thiên Diệu khôi phục rất nhanh. Bất quá khoảng cách tiếp thụ việc trọng tổ thân thể vẫn còn chút chênh lệch.

Đường Hương Hương lần nữa hướng tới Long Vũ biểu thị hắn không nên gấp gáp. Chuyện tình bác trai Long Thiên Diệu nàng sẽ xử lý thỏa đáng. Nàng đảm bảo chỉ cần thêm một chút thời gian sẽ trả lại cho hắn một người cha toàn vẹn.

Long Vũ đối với lần này hết sức vui mừng.

Dạo này đại bộ phận thời gian hắn đều cùng Thi Nhân trao đổi, giải khai khúc mắc. Không thể không nói, Thi Nhân đúng là người rất cố chấp cũng rất có nguyên tắc. Có một số việc thủy chung nàng không bao giờ nhượng bộ.

- Anh Vũ, em cùng mẹ anh chỉ được lựa chọn một người...

Thi Nhân nói:

- Tuy rằng chúng ta là người Phượng tộc, trước đây không hiểu được đạo đức luân thường, nhưng hiện tại em đã hiểu, em nghĩ em rất khó chấp nhận một sự thật như vậy.