Đặc Thù Không Gian

Chương 36: Thu phục Vu Thần Ba Độ (1)




- Anh Vũ!

Dao hét lên một tiếng, liền muốn xông đến bên cạnh Long Vũ.

- Không nên hành động thiếu suy nghĩ!

Thiên Âm kéo Dao lại, nói:

- Trước tiên không nên xông vào, nhìn kỹ lại đi, tình hình Long Vũ vẫn không đáng lo ngại... Tu vi của Long Vũ vốn mạnh hơn chúng ta, coi như chúng ta qua đó thì cũng chỉ nạp mạng thôi.

Long Vũ lau máu bên khóe miệng, trong lòng cười khổ một tiếng, biết mình đúng là không phải đối thủ của Thiên Nguyên. Hắn đứng dậy, con mắt nhìn về phía Thiên Nguyên, sát ý trong lòng vẫn không thuyên giảm.

Lúc này, La Lâm lên tiếng nói:

- Anh Long Vũ, anh không phải đối thủ của hắn đâu. Tuy rằng trong cơ thể anh cũng có nguyên lực tinh thuần, nhưng lại không bằng hắn. Hơn nữa, chúng ta nắm giữ pháp môn vận dụng nguyên lực thực sự là quá ít.

Long Vũ biết La Lâm nói không sai, nhưng hắn không còn đường lui nữa rồi.

- Có biện pháp nào chiến thắng được không?

Long Vũ hỏi.

La Lâm nói:

- Không có, chênh lệch giữa anh và hắn không thể dùng mưu mô mà bù lại được.

Đúng lúc này, Thiên Nguyên chạy tới phía trước cách không xa hắn, nói:

- Ngươi đang cùng sinh mạng khác trong cơ thể ngươi bàn mưu tính kế đối phó ta, phải không?

Ngón tay Thiên Nguyên nhấc lên, nói:

- Nếu ngươi tự giác đem nguyên lực trong cơ thể mình phế bỏ. Thì ta có thể tha cho ngươi một mạng...

Long Vũ phục hồi lại tinh thần, khinh thường nói:

- Đừng hòng.

Thiên Nguyên lạnh lùng nói:

- Một khi đã như vậy thì ta sẽ không khách khí nữa...

Vừa nói xong, tử quang trên tay Thiên Nguyên chợt lóe. Long Vũ vội vàng tránh sang một bên, múa Thiên Sư pháp kiếm bảo vệ quanh người.

- Không biết tự lượng sức mình!

Thiên Nguyên thấy Long Vũ vẫn gan lỳ chiến đấu. Trong lòng liền giận dữ, hắn liền mạnh mẽ đánh tới Long Vũ. Lúc này đây Long Vũ liền vội vàng phòng ngự, ngay sau đó một tiếng nổ lớn vang lên. Long Vũ lại trúng phải quyền kình mạnh mẽ của Thiên Nguyên, hắn liền ho ra một búng máu, ngã xuống phía sau.

Thiên Nguyên lại đi tới, nói:

- Ta cảnh cáo ngươi một lần cuối cùng...

Long Vũ lau vết máu bên góc miệng, đứng dậy nói:

- Có bản lĩnh thì ngươi giết ta đi, muốn phế bỏ nguyên lực ta khổ công tu luyện là chuyện không thể nào.

Thiên nguyên bất động thanh sắc, nói:

- Vậy chịu chết đi.

Nói xong, hắn liền nhảy lên, tay nắm thành quyền vung về hướng Long Vũ. Long Vũ giận dữ quát lên một tiếng, hai tay nắm chặt Thiên Sư pháp kiếm, ra sức chém tới.

Vào thời khắc này, đột nhiên có giọng nói của ai đó đó quanh quẩn bên tai Long Vũ:

- Hài tử, hãy nghe lời ta nói, thả lỏng tâm thần, hãy để ta trợ giúp ngươi.

- Ngươi là ai? Ngươi vì sao lại giúp ta...

Long Vũ hỏi.

- Ngươi trước tiên không cần hỏi ta là ai. Tóm lại, ta sẽ không hại ngươi đâu...

Tiếng nói lại vang lên:

- Để cho ta không chế thân thể của ngươi, giúp ngươi đánh lui Thiên Nguyên. Nếu không, ngươi nhất định phải chết. Hơn nữa, căn cứ theo tính cách của hắn, Phượng tộc sợ rằng cũng bị liên lụy mà diệt tộc.

Long Vũ liền có chút do dự, hắn không biết mình có nên tin tưởng vào giọng nói thần bí này không. Nhưng lúc này đây hắn thật sự đánh không lại Thiên Nguyên.

Hiện giờ rõ ràng Thiên Nguyên đã không còn nhịn được, hắn cười lạnh một tiếng, song chưởng nhanh chóng đánh tới, hai đạo quang mang hội tụ vào lòng bàn tay mỗi đạo phân biệt bày ra một loại đồ án kỳ quái khác nhau.

- Tiểu tử, ngươi mau quyết định đi, một chưởng này của hắn mà đánh xuống, ngươi nhất định sẽ chết!

Lúc này đây, chủ nhân của giọng nói kia hiển nhiên đã có chút lo lắng.

- Ta đồng ý.

Long Vũ quyết tâm nói:

- Cơ thể của ta giao cho ngươi điều khiển, ta hi vọng ngươi có thể hóa giải nguy cơ lần này giúp ta.

- Yên tâm đi, tất cả đều giao cho ta.

Giọng nói vừa dứt thì Long Vũ liền mất đi tri giác, giờ phút này lực lượng thần bí đã khống chế được thân thể của hắn.

Chỉ thấy hai tay Long Vũ cầm kiếm, thân kiếm không ngừng phát ra tiếng kiếm minh, đạo kiếm quang đang chém tới liền hóa thành một con phượng tím, không ngừng thét lên như phá toái không gian.

Lúc này Thiên Nguyên đang muốn đánh tới nhưng khi thấy kiếm quang hình con phượng màu tím, thân hình liền dừng lại, vẻ mặt hắn khiếp sợ nói:

- Tử Phượng Thôn Thiên, đây là tuyệt học của Thiên Ngoại Thiên. Làm sao ngươi có thể sử dụng?

- Hừ.

Long Vũ hừ lạnh một tiếng, cũng không trả lời hắn. Thân hình nhanh chớp, hai tay cầm chặt kiếm chém tới Thiên Nguyên. Thiên Nguyên nào dám đón bậy, cấp tốc lui về phía sau, vừa lui hắn vừa quát:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

- Ầm, ầm...

Một kiếm đánh hụt, Thiên Nguyên đã tránh được, cả mảng sân rộng như bị chém làm hai nửa, kiếm khí tỏa ra bốn phía làm mọi người hoảng sợ, sát khí bảo phủ toàn bộ quảng trường.

Tiếng nổ mạnh qua đi, trên quảng trường Thiên Nguyên đang trôi nổi giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống Long Vũ. Vẻ mặt Thiên Nguyên âm trầm, cũng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.

Lúc này chỉ thấy nguyên lực trong tay Long Vũ tản mát ra ngoài, tạo thành một đám mây màu tím vờn quanh thân hắn:

- Thiên Nguyên, đến đây đi, ngươi có bao nhiêu bản lãnh thì xuất ra hết đi...

Chỉ thấy trong mắt Thiên Nguyên hiện ra một tia sát khí, cách xa Long Vũ mười thước, chậm rãi nói:

- Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi có thể biết được tuyệt chiêu của Thiên Ngoại Thiên, ngươi tuyệt đối không phải người trong tam giới.

Thiên Nguyên nói xong liền bay xuống, thân hình đang trôi nổi giữa không trung nhanh như chớp xông thẳng về phía Long Vũ. Chỉ còn cách Long Vũ chừng ba thước, Thiên Nguyên liền giơ song chưởng lên, nguyên lực như núi trùng trùng điệp điệp đẩy tới áp xuống đầu Long Vũ.

Long Vũ thấy thế, hai chân liền điểm một cái, cả ngươi nhanh chóng lùi về phía sau, tạm thời tránh đi tầng tầng chưởng lực của Thiên Nguyên. Lúc lùi lại phía sau, nguyên lực của Long Vũ liền tụ tập lại trên thân Thiên Sư pháp kiếm, chờ cơ hội toàn lực phản kích lại Thiên Nguyên.
Thiên Nguyên thấy một kích của mình không trúng đích, cũng không tiếp tục truy kích nữa, hai tay hé ra ngoài, cả người liền liền bay từ từ xuống. Vị trí cao hơn Long Vũ mấy thước, hắn lập tức quát lớn:

- Thiên Địa Vô Cực, mở ra thiên nhãn...

Giọng nói của Thiên Nguyên như sấm, làm chấn động cả bốn phía.

Hiển nhiên, hắn đang tính thăm dò thân phận thật sự của Long Vũ.

- Ta chính là Long Vũ.

Long Vũ đã sớm biết Thiên Nguyên sẽ có hành động. Đợi đến lúc Thiên Nguyên mở ra thiên nhãn hắn liền hướng tới Thiên Nguyên chém ra một kiếm.

Không đợi hào quang của thiên nhãn bắn đi, Thiên Nguyên không thể không lui lại phía sau.

- Ngươi có phải e ngại thiên nhãn của ta, xem ra trên người ngươi đang cất dấu bí mật không thể cho ai biết.

Thân thể Thiên Nguyên nhanh chóng xoay tròn, khí lưu càng chuyển càng nhanh, trong nháy mắt đã hính thành một cỗ gió xoáy kinh người.

Thiên Nguyên trầm giọng quát:

- Hôm nay, ta nhất định phải biết rõ ràng, ngươi rốt cuộc là cái thứ gì?

Thiên Nguyên nói xong liền hạ xuống, đạo gió xoáy quanh thân cũng hướng về phía Long Vũ vọt tới.

Tiếng xé gió mạnh mẽ đang mau chóng lại gần Long Vũ, Long Vũ nào dám khinh thường, nguyên lực trong cơ thể lấy tốc độ như tia chớp mà vận chuyển. Thiên Sư pháp kiếm lấy tư thế mạnh mẽ trong nháy mắt múa lên trên, trên không trung liền nổ oành một tiếng.

Kiếm thế theo Long Vũ vừa ra, gió xoáy trong nháy mắt bị chém làm hai đoạn.

Thiên Nguyên thấy thế trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, một kiếm này của Long Vũ hoàn toàn lấy cường lực phá khai công kích của mình.

- Ngươi rốt cuộc là ai??

Trong lòng Thiên Nguyên càng lúc càng nghi hoặc, hắn lạnh giọng quát một tiếng, hai tay sử một ấn quyết cổ quái, quanh thân liền bắn ra nguyên lực nhìn như thực chất màu tử kim. Trong khoảnh khắc này, nguyên lực màu tử kim ngưng tụ thành một thanh lợi kiếm, hung hăng chém tới Long Vũ.

Long Vũ liền vội vàng vận khởi kiếm quyết.

Kiếm quyết hoàn thành, phía sau hắn liền hiện ra đồ án Thái Cực. Thiên Nguyên liền nghi hoặc:

- Càn Khôn Kiếm?

Thiên Nguyên lời vừa nói ra, kiếm quang đã ập đến, hai người liền dây dưa cũng một chỗ. Tiếng nổ lớn hết đợt này đến đợt khác, kiếm khí bắn ra chung quanh, mọi người kinh hãi tới cực điểm, vội vàng lui về phía sau Long Vũ để tránh làn sóng va chạm.

Thiên Nguyên đạp không bay lên, trên mặt không khỏi lộ ra biểu tình nghi hoặc.

Đúng lúc này, thân ảnh của Long Vũ lần thứ hai xuất hiện trước mặt Thiên Nguyên:

- Ngươi không phải đối thủ của ta, nếu ngươi hiện tại liền rời đi, vậy thì ta có thể bỏ qua cho ngươi.

- Ngươi không phải là Long Vũ... Ngươi tuyệt đối không phải Long Vũ?

Thiên Nguyên giờ phút này có chút điên cuồng. Hắn tức giận nói:

- Ngươi là ai? Huyết Anh Đại Đế? Đúng rồi, nhất định là ngươi, ngoại trừ ngươi ra cả Thiên Ngoại Thiên không ai dám làm vậy với ta. Huyết Anh Đại Đế, ngươi quả là độc ác, ta cũng đã giao ra toàn bộ quyền lợi quyết định làm Tuần Vũ. Ngươi vì cái gì còn muốn bức bách ta nữa?

- Ta chính là Long Vũ, ta không biết ngươi đang nói cái gì?

Long Vũ lạnh giọng nói:

- Thiên Nguyên, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi đi đi...

- Ngươi sẽ hối hận vì chuyện này.

Thiên Nguyên căm hận nói:

- Ta sẽ còn đến nữa...

Sự tình tới tình trạng này, Thiên Nguyên biết hôm nay có tiếp tục đánh nữa cũng vô ích. Hiện giờ có thể khẳng định, đối phương được cao nhân Thiên Ngoại Thiên tương trợ. Bây giờ nghĩ lại người có thể cùng mình đánh đến nước này. Ngoài Huyết Anh Đại Đế ra thì cũng chỉ có các phi tử của hắn. Đương nhiên, cũng có thể là cái lão sắp chết Quang Minh Thần Tôn kia.

Tóm lại, hiện giờ không nên ở lại đây nữa.

Thiên Nguyên cân nhắc nhiều lần, cuối cùng quyết định tạm thời rời khỏi đây.

- Đợi một chút!

Long Vũ gọi Thiên Nguyên lại, trầm giọng nói:

- Ngươi tự thu xếp đi...

Nói xong câu đó, cả người Long Vũ liền trở nên hư thoát, khí thế mạnh mẽ lúc trước hiện giờ không còn chút nào.

- Hài tử, Thiên Nguyên đã quyết định rời khỏi Huyền Cảnh, ta cũng phải đi thôi.

Lúc này cổ lực lượng thần bí đã trả lại quyền khống chế thân thể cho Long Vũ.

Long Vũ lúc nãy tuy rằng không thể khống chế thân thể mình, nhưng cả quá trình hắn vẫn rất rõ ràng. Giờ phút này, hắn không còn nghi ngờ người này nữa. Hắn vội vàng nói:

- Xin hỏi tiền bối là ai? Vì sao lại giúp vãn bối vậy...

- Ha ha!

Thanh âm thần bí cười nói:

- Ta đến từ Thiên Ngoại Thiên, về phần ta là ai, sau này ta sẽ nói cho ngươi biết. Hiện giờ đang nói chuyện với ngươi là nguyên thần của ta, lúc nãy chiến đấu với Thiên Nguyên đã hao phí rất nhiều lực lượng của ta, ta phải trở về thôi. Ngươi yên tâm, ta sẽ còn đến tìm ngươi, ta còn có một số việc cần đến sự trợ giúp của ngươi...

- Vãn bối... Có thể sao?

Sau khi biết được thực lực của Thiên Nguyên, Long Vũ đối với mình mất đi vài phần tự tin.

- Đương nhiên là có thể!

Thanh âm thần bí lại nói:

- Lần sau khi ta tới tìm ngươi, ta sẽ dạy cho ngươi cách vận dụng nguyên lực như thế nào. Hài tử, tiềm lực của ngươi là vô hạn, ngươi phải tin tưởng vào chính mình.

- Được rồi, giờ ta cần phải rời khỏi đây rồi.

Giờ phút này, thanh âm thần bí càng ngày càng trở nên hư nhược.

- Cám ơn!

Long Vũ nhẹ giọng nói.

- Anh Vũ, anh không sao chứ?

Dao vội vàng bổ nhào đến, dìu thân thể gầy yếu của Long Vũ đứng lên.

- Dao, em yên tâm đi, anh không sao đâu...

Long Vũ khóe miệng mỉm cười, hắn khẽ cười một tiếng nói:

- Thiên Nguyên đã bị anh đuổi đi, trong thời gian ngắn hắn sẽ không thể nào trở lại đây.