Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 22: Chết?


Tiếng súng vang lên văng vẳng bên tai nàng.

Erina kinh hoàng mở mắt. Nhưng đón nhận nàng lại là 1 ánh mắt sáng ngụ ý hãy yên tâm.

Nàng lại nép vào ngực người đàn ông này. Ở đây nàng tìm thấy sự bình yên đến lạ.

Cuối cùng cánh cổng cũng hiện ra. Cánh cổng mang đến hi vọng.

Đứng trước cổng. Cầm thả Erina xuống nói:

- Bây giờ cô chỉ việc chạy 1 đoạn sẽ có 1 cái xe máy ở đó. Chiều khóa tôi vẫn để trên xe. Lập tức đí đi. Tôi sẽ ở lại chặn hậu.

Nói rồi đóng sập cái cửa lại rồi. Đưa lưng về phía nàng. Dưới ánh đèn leo lắt nàng ngửi thấy một mùi tanh tanh. Nàng nhìn thấy 1 chiếc áo nhuốm máu thủng lỗ chỗ.

- Ngươi... Ngươi... Tại sao...

- Tôi đã nói rồi. Chỉ cần cô muốn tôi sẽ đưa cô ra khỏi đây. Dù cho có mất cả cái mạng này. Đi mau đừng để cố gắng của tôi thành uổng phí.

- Nhưng nhưng...

Nước mắt đã dàn dụa trên mặt nàng.

- ĐI MAU.

- ĐÙNG... ĐÙNG.. ĐÙNG

Tiếng sũng lại nổi lên. Cầm mắt trợn ngươc lên. Trên ngực hắn lại lúc nhác mấy lỗ máu. Máu đang chảy dài ra.

- Đ... I... M.. A... U... L.. Ê.. N...

Nói rồi gục xuống.

Erina không thể tin vào mắt mình:

- KHÔNGGGGGGGGGGGGGGG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Từ sau thân ảnh đang gục xuống đó là hiện lên thân ảnh của Azami:

- Những kẻ cản đường trên con đường để trở thành đầu bếp hàng đầu của con cần được loại bỏ. Nào Erina, đến đây nào.

Lời nói như có ma lực truyền vào tai Erina. Chỉ thấy nàng vô thần đứng lên. Mở của sắt và tiến vào.

Nhưng nàng lại không đến bên ông bố. Nàng dừng lại bên cái xác vẫn còn đang chảy máu. Quỳ xuống. Khẽ đưa tay lên mũi. Không còn thở nữa. Nàng khẽ ôm hắn vào ngực. Trên mặt nàng bây giờ không còn nước mắt nữa. Nàng ngẩng lên nhìn Azami:

- Con sẽ không bao giờ chịu thua hay chạy trốn nữa. Bây giờ con sẽ đối mặt với nó. Đối mặt với nỗi sợ của mình. Con sẽ không bao giờ sợ cha, khuất phục cha nữa nếu không sẽ không đáng với sự hi sinh của hắn nữa. Bây giờ con sẽ chính diện đối đầu với ông. Ông sẽ không bao giờ có thể điều khiển tôi được nữa.

- Ồ xem ra con cần được giáo dục thêm a.

Azami cười nhạt 1 tiếng rồi đưa tay đến lại gần nàng. Erina cố át chế nỗi sợ hãi trong người mà nhìn thẳng đối mặt với người cha cô luôn sợ hãi. Cái bàn tay ấy đến gần đến gần.

Erina không tự chủ được xiết tay lại.

(Mọi người có nghĩ đây là thật khi đọc đến đây?.?).

...

- Uy ông già, đến đây thôi. Nếu không sẽ phản tác dụng đó. Với lại tôi sắp bị bóp chết rồi.

Lời nói vang lên... Từ cái xác đã tắc thở của Cầm.

Chỉ thấy. Cầm bỗng mở mắt. Dùng kim thiền thoát xác để trượt ra khỏi tay Erina. Ra đến nơi, hắn không khỏi ho khù khụ:

- Phù mém chết. Diễn nữa chắc tôi chết quá.

Còn Erina lúc này thì vẫn giữ nguyên tư thế miệng há hốc mãi không nói nên lời:

- Ngươi... Ngươi...

- Cô chủ!!!

Hisako Arato từ đâu ra lao vào lòng Erina. Mặt đã chan chứa đầy nước mắt.

- Khổ thân cô quá.
Từ bóng tối bước ra thân ảnh của hiệu trưởng Nakiri senzaemon khiến nàng lại ngỡ ngàng. Nhìn sang thì thấy người mà nàng coi là bố kia đang lột lớp mặt nạ ra:

- Hiệu trưởng tôi làm tốt chứ.

- Ừm được lắm. Tiền tôi đã chuyển khoản cho anh rồi. Nhớ nếu truyện này mà đồn ra thì. Anh biết tôi nói gì chứ?

Nakiri Senzaemon vận dụng rất tốt chiến thuật cây gậy và của cà rốt. Y như rằng. Mấy diễn viên kia mừng rỡ nói:

- Yên tâm. Chúng tôi biết rõ.

Rồi vội vàng mang mười lấy tên lính quần chúng chạy đi. Để lại mấy người còn lại đứng ở đây.

- Thế này là thế nào.

Erina mặt đã thành âm trầm hỏi.

Và có người đã sợ. Hisako lập tức phun hết.

Hóa ra 1 tuần trước, Cầm đã đến tìm Nakiri Senzaemon để nói về kế hoạch của mình. Vốn dĩ lúc đầu hắn chỉ muốn là để nàng có dũng khí chạy thoát như trong truyện thôi nhưng Nakiri lão gia tử lại nói nếu muốn làm thì làm cho chót. Và muốn Để Erina có thể đối mặt với bóng ma của mình. Thế mới có đoạn về sau.

Nếu là bình thường thì dù làm thế nào chắc Erina cũng không đủ dũng khí để chống lại cha mình. Chỉ có tác động mạnh, khiến nàng nhận ra có nhiều người luôn quan tâm đến nàng. Vì nàng yếu đuối mà đã hi sinh to lớn. Nỗi đau buồn có thể biến thành dũng khí để nàng có thể đối mặt với cha mình. Như trong truyện vậy. Vì các thành viên Ký túc xá cực tinh bị đào thải mới khiến cho Erina đủ dũng khí mà đấu đoàn chiến cùng cha mình a.

Và tất nhiên lần này đã thành công mỹ mãn. Ít nhất khí gặp Azami chắc nàng sẽ không còn sợ hãi như trong truyện đã viết nữa.

Hisako có mặt ở đây tất cả là bất đắc dĩ a. Vốn dĩ kế hoạch là không có cô nàng. Nhưng Cầm lại quên cô ta luôn như hình với bóng với Erina a. Thế là buộc phải cho cô ta vào. Mấy ngày nay hắn khổ lắm chứ. Hết theo dõi để tìm được lúc nào cô nàng có ý muốn thoát ra lại còn cần quản tốt bà cô thư kí khiển bả không lao ra giữa chừng để làm hỏng việc a. Mệt lắm chứ bộ.

Trong lúc Cầm đang đứng 1 bên tự sướng. Thì Erina đã nghe những lời bơm đểu... À nhầm trần thuật đầy chân tình của Hisako. Theo đó Cầm chính là chủ mưu của tất cả vụ này trừ nấu ăn là do Nakiri lão gia tử tự nấu và thuê đâug bếp khác. Vụ nhốt Erina 3 ngày là để cô có thể có chút ý chí phản kháng trong đêm tối... V. Vv...

Chỉ thấy nghe xong, Erina cúi mặt xuống, mặt chuyển thành đen. Tóc tai khồn có gió mà tự chổng ngược lên

- Tên hỗn đản. Đi chết đi!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nói rồi lấy đôi dép dưới chân bật pow, 445 full lực bắn thẳng về phía Mạnh Cầm.

- Chat.

Đúng là con gái khi hắc hóa sẽ luôn ném trúng 100% a. Chỉ thấy cái dép dán thẳng vào bản mặt của Mạnh Cầm. Rồi từ từ trượt xuống để lại 1 vết đỏ thật dễ nhận ra a.

- Ai ném đấy.

Cầm tức tối quay lại thì thấy Một Errina với đầy hắc khí phóng ra từ trên người. Tay vẫn còn cầm cái dép đang tiến lại gần.

- Đậu, ta chọc gì đến bà cô này vậy.

Mạnh Cầm chột dạ nghĩ. Bất chi bất giác hắn lấy tay che chỗ ấy. Kí ức vẫn còn mới mẻ a. Chịu thêm 1 cú như thế chắc tạm biệt đời giai quá:

_ Nakiri lão gia tử, việc còn lại dao hết cho ông đó.

Nói rồi cắp đít phóng thẳng a. Hắn sợ không thể nỗi dõi tong đường được a.

- Đứng lại.. Tên kia.

Erina định phóng đuổi theo. Thì 1 tiếng “khụ” thức tỉnh nàng. Bây giờ nàng đang mặc quần áo ngủ a. Bây giờ mà đuổi theo đánh hắn thì còn gì là phong thái nữa a. Thế là nàng đỏ mặt vội thu khí thế lại.

Thấy thế Nakiri Senzaemon mới thỏa mãn mà nói:

- Xem ra con đã thoát được 1 phần khỏi bóng ma của cha con rồi. Ta mừng lắm.

- Vâng- Quả thật bình tĩnh lại nàng cũng thật bất ngờ mình có đủ dũng khí để đối mặt với cha nàng. Đều do 1 ai đó.

- Ta biết con vẫn còn đang lo sợ. Nhưng không sao, lần 1 thì sẽ có lần 2. Thấy con đã có thể làm như vậy là ta vui rồi. Cố lên ta tin con sẽ có thể làm được.

Nakiri Senzaemon cười hiền lành mà khen. Rồi nói:

- Được rồi. Về thôi. Ta muốn ăn thử món mà sau khi con thoát khỏi bóng đêm như thế nào nào.

Nói rồi phất tay, mang nhị nữ rồi biệt thự trở về Tootsuki Học Viện.

...

Hai rồi nha.