Re: Monster

Chương 18: Monster Chương 18


Ngày 18



Sau khi kết thúc buổi tập luyện sáng, ba chúng tôi bắt gặp được vài Kobolds trong khi đi săn.

Lần này có tới 3 con, 2 trong số chúng được trang bị giáp và kiếm giống như con lần trước, con cuối cùng thì có cung và tên.

Trong khi nghĩ “Không lẽ đây là ngày thứ hai liên tiếp giúp cho Gobumi-chan mạnh lên?”, tôi kiểm tra vùng lân cận xem có thêm kẻ địch không, để đưa ra quyết định.

Không có kẻ địch xung quanh, tôi chọn tấn công.

Con Kobold có thể tấn công từ xa với cung và tên mang lại nhiều mối nguy hơn so với bọn còn lại, một đòn đánh lén bằng một viên đá tẩm độc từ cây gậy ná của Gobumi-chan là hành động quyết định.

Với việc hòn đá độc trúng với mắt của con Kobold, bọn tôi đã lấy đi được sự điềm tỉnh và tầm nhìn lúc bình thường của Kobold cầm cung.

Không muốn phí thời gian mà bọn Kobolds kia hoảng loạn, Gobukichi và tôi hạ gục bọn Kobolds cầm những thanh trường kiếm nhìn tốt hơn so với mấy thanh kiếm bọn tôi có được từ lần trước.

Trường kiếm của tôi có lẽ đã cũ, nhưng mà với cơ thể hiện tại của tôi thì nó vừa đủ kích cỡ. Tôi cũng đã quen được với cơ thể mình, nên việc chém đứt đầu bọn Kobolds thì cũng dễ thôi.

Ngay lúc này, chiếc sừng mà lúc trước tôi dùng thì giờ giống như một con dao khiến cho tôi còn cảm thấy lạ hơn nữa.
Gobukichi tàn nhẫn bẻ gãy hết xương của đối thủ, hơi bị tởm để xem.

Gobumi-chan với con dao giả được làm từ Hắc thạch lúc trước tôi trao, chém đứt cổ họng của Kobold cầm cung và tặng cho nó một cú dứt điểm.

Rõ ràng, sự tiến hóa của Gobumi-chan nằm trực tiếp trong não và tốc độ.

Dùng vũ khí một cách thông minh dù sao cũng cần thiết.

Sau đó, bọn tôi chăm chỉ tháo dở những cái xác. Bọn tôi nhặt giáp, Gobumi-chan thì lấy cung và tên, và tôi lấy thanh trường kiếm nhìn có vẻ tốt hơn cho bản thân.

Bởi vì không có hàng thích hợp cho Gobukichi nên cậu ta đành phải chờ lần kế vậy.

Tuy là hơi buồn khi bọn Kobolds này không có lấy một viên Hỏa hồn thạch, nhưng mà bộ sưu tập túi của tôi được tăng lên thêm 3 cái.

Một cái tôi giữ cho bản thân, và còn hai cái kia thì tôi đưa cho những Goblins khác để bỏ dược liệu vào. Giờ thì, nếu như có chuyện gì xảy ra, tôi chắc rằng chúng sẽ rất hữu dụng. Mỗi Goblin có một cái xác để ăn.

Tôi không hề có kĩ năng mới. Tôi cảm thấy rằng chỉ một chút nữa thôi thì tôi đã có được gì đó mới và kĩ năng mà hiện đang sở hữu, [Dự đoán], mạnh lên được một tí. [Dự đoán] cho tôi biết được đòn tấn công của đối thủ như những đường chỉ đỏ, nên trong thực chiến thì nó cực kì tiện dụng. Sau khi bọn tôi săn hết những gì mà mình bắt gặp, bọn tôi quay trở về hang để ngủ.