Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Ngươi a ngươi, sao lại có thể như vậy xuẩn a!..


Ánh mắt đầu tiên thấy ngươi, ta liền chán ghét
Ánh mắt thứ hai nhìn ngươi, có chút tò mò
Ánh mắt thứ ba nhìn ngươi, ái mộ tràn đầy
Ánh mắt cuối cùng nhìn ngươi, luyến tiếc dâng trào....

--------

Ngươi đi bộ trên đường XDG vào một ngày mùa đông năm nào đó. Ngươi não nề ủ rũ mặc cái lạnh thấu da thịt. Còn chưa nói đến ngươi đi vài bước hụt chân một cái, trông y như người bị thấp khớp. Ta nhìn thấy ngươi là từ trên ban công, lúc đó, ôi thôi đừng nói nữa, ấn tượng chỉ bằng một từ: "Dở"!
Ta có lẽ đã chú ý ngươi từ đó.

Ngươi cũng rất nổi tiếng, tìm hiểu chút là ra ngay. Ta nghe không nhớ nhiều, chỉ ấn tượng với cái biệt danh được mọi người đặt "Zoobie". Trông giống nhỉ?

Hôm ngươi buồn bã thì là hôm ngươi bị người yêu đá, với cái lý do dở người: "Vì ngươi làm mất mặt ta".
Trông dị thế mà cũng đào hoa gớm!

Ta gặp được ngươi mấy lần, cảm thấy rất nhớ mỗi khi không thấy ngươi.

Ngày đó mưa tầm tã, có chút bông tuyết xen kẽ qua, ta vội vàng chạy đến chỗ hẹn, có lẽ đã để ngươi leo cây. Nhưng đến nơi, ta chỉ thấy một nụ cười dịu nhẹ như cái tính cách của ngươi, rồi ngươi...gục ngã hoàn toàn...và ta không thể thấy ngươi một lần nào nữa...là do ta...


Đăng bởi: