Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Các ngươi, các ngươi này đàn hỗn tiểu tử, ta....tâm mệt QAQ


"Cha, con muốn bên cạnh cậu ấy cả đời"

"Mày, đồ nghiệt tử, nữ nhân không hảo sao? Có gì lại phải làm đoạn tụ?"

"Tính tình con trời sinh đã không thích nữ nhân. Thích cậu ấy không phải vì cậu ấy là nam, nếu là nữ con cũng vẫn muốn. Chỉ đơn giản là thích cậu ấy thôi"

"Mày, đồ nghiệt tử, hỗn trướng, mày có biết rằng người ta sẽ nghĩ gì về mày hả?? Một kẻ đoạn tụ ghê tởm? Một vết nhơ của xã hội?? Người ta nhìn gì về mày?? Sống tốt không muốn cứ muốn sống mênh mông!!"

"Cha, ý con đã quyết, không màng thế nhân ra sao, con chỉ cần cha chấp nhận"

"Muốn ta chấp nhận thì lăn khỏi nhà!!"

"hảo"

---------

"Cha, con muốn bên cạnh nàng ấy cả đời"

"Mày!! Đồ nghiệt nữ, nam nhân không hảo sao? Sao lại phải là nữ hả??"

"Tính tình con trời sinh đã không thích nam nhân. Thích nàng ấy không phải vì giới tính, chỉ đơn giản là thích nàng mà thôi"

"Nữ nhi gia sao lại có thể hồ đồ như vậy?? Cái nhìn xã hội đâu? Người ta sẽ nghĩ gì về mày hả?"

"Cha, ý con đã quyết, không màng thế nhân chi sự, chỉ cần cha chấp thuận"

"Hảo a, lăn ra khỏi nhà!!"

"Hảo"

------------

"Cha"

"Lão Tam lại hồ đồ chung với lão Đại và lão Nhị?"

"không lạp"

"Vậy có việc gì?"

"Con muốn cha đồng ý cho con"

"Gì? Gì?? Gì???"

"Chẳng dám giấu gì cha, con từ khi còn bé đã thích nữ trang, nhiều năm như vậy đã thành thói quen. vài năm trước gặp được cùng chí hướng giả, thân nữ nhi lại trang nam nhi, hảo tuấn tiếu. Vài tháng trước chúng con đã xác nhận quan hệ, giờ chỉ mong hỏi cha đồng ý hôn sự này"

"Gì??? Ngươi là nam nhi thân?? Nói tốt nữ nhi gia đâu?? Bấy nhiêu năm nay dưỡng ngươi như nữ nhi, vậy nên ngươi xem mình là nữ nhi?? Muốn là nữ mặc váy cưới????"

"Cha thật là hiểu con"

"Ngươi này cái nghiệt nữ, phi, nghiệt tử, các ngươi đều có chủ kiến riêng, làm hết xong xuôi mới hỏi ta, hảo đau lòng aiiii!!!!"

"Cha nên nghĩ thoáng hơn, con nhị không đoạn tụ, tam không bách hợp, cái thứ nhất chỉ là trang nữ nhân tính cái gì?"
"Thôi thôi, các ngươi muốn gì thì làm đó, lão nhân ta không muốn giảng nữa, tổn thọ"

"Vậy là ngài đồng ý lạp?"

"Ngươi dám nói nữa ta lật lọng giờ!!"

"Hảo. Con đi rồi"

"....Khoan. Gọi hai đứa nó về, nhà đìu hiu buồn gần chết"

"Hảo"

--------

"Vẫn là lão Tam cao minh, thoắt cái cha từ kịch liệt phản đối sang bất đắc dĩ chấp thuận"

"Không có không có, vẫn là nhờ đại ca đại tỷ nói trước, không thì cha cũng chẳng như thế này lạp"

'Hảo tiểu tử, ẩn thân nhiều năm, đến ta cũng xem ngươi là muội muội đối đãi mười năm, nếu không phải vô tình thấy 'tiểu đệ đệ' của ngươi, không thì ta sẽ bị bùn tắc mù mắt"

"Đúng vậy, ta thì trước ngươi một năm. Lúc đó thấy tiểu tử này đi tiểu tiện, tâm ta một mảnh bình tĩnh, lúc đó có cảm tưởng như là cuộc đời phía sau không còn gì để ta kinh hãi nữa"

"Hai người nói quá, chỉ là mọi người trong nhà đối với giới tính là cái linh thôi"

-------------

"Đại tẩu ca, đại tẩu tỷ, ta mời hai người đi ăn bánh ngọt"

"Hảo a, lão Tam tức phụ dường như rất thích ăn đồ ngọt?"

"Ân, đồ ngọt thực hảo. Đại ca cũng thích?"

"Ân, nhưng ta thích vị mặn nhiều hơn"

"Ca có gì là không thích? Phàm là thức ăn mỹ vị, ngươi không ăn no căn chết đã là vạn hạnh rồi"

"Muội muội, ngươi thực không phúc hậu. Nhớ ngày bé ngươi lẽo đẽo theo sau ta đòi ăn, ta không chịu, ngươi cắn ta một ngụm, giờ còn dấu răng đâu"

"Haha, hảo, tới rồi, chúng ta vào thôi"

"Quả nhiên lão Tam tức phụ đầy soái nhi, soái ta muốn cùng lão Nhị ly hôn!"

"Ngươi a, cứ thế này có ngày lão Nhị ly hôn thật rồi ở đó mà khóc!"

"Ta không sợ, hắn dám a, ta cho hắn chịu gia huấn, hahaha..."

.......

Tiểu kịch trường:
Lão phụ thân: Các ngươi, các ngươi này đàn hỗn tiểu tử, cứ hành hạ tâm linh yếu ớt mong manh của ta!!! Anh anh anh, hảo ủy khuất...QAQ


Đăng bởi: