Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 15: Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi Chương 15 – Chênh lệch


Chương 15 – Chênh lệch



La Tiểu Lâu hết nói nổi, bèn nương theo ánh sáng từ máy thông tin, tìm chiếc hộp năng lượng được đặt vào tường trong phòng khách. Hộp năng lượng là trang bị cung cấp năng lượng cho cả căn nhà, bao gồm điện năng, khí gas, còn lại tiền nước sẽ được tự động khấu trừ trong bộ phận quản lý phòng ốc.

Không có hộp năng lượng, hai người cố gắng tắm nước lạnh rồi trèo lên giường sớm. Cũng may máy tính mini còn giữ lại một chút năng lượng nhất định, bọn họ vẫn có thể vào thế giới online, La Tiểu Lâu định bụng sẽ đặt mua hộp năng lượng.

Tới trung tâm giao dịch, La Tiểu Lâu nhập ba từ ‘hộp năng lượng’, màn hình trước mặt chợt lóe lên, xuất hiện một tràng dài thông tin.

La Tiểu Lâu nhấp vào trang thứ nhất, hộp năng lượng gia dụng, bên trong còn phân chia thành nhiều thứ cặn kẽ hơn.

Hộp năng lượng phổ thông, năng lượng: 50 la (1), có thể duy trì cho hộ gia đình trong một tháng, giá tiền: 700 đồng Liên Bang.

Hộp năng lượng trung bình, năng lượng: 300 la, có thể duy trì cho hộ gia đình trong sáu tháng, giá tiền: 5,000 đồng Liên Bang.

Hộp năng lượng cao cấp, năng lượng: 500 la, có thể duy trì cho hộ gia đình trong mười tháng, giá tiền: 9,000 đồng Liên Bang.

La Tiểu Lâu sửng sổt, nhà bọn họ nhất định là hộ gia đình phổ thông rồi, cách bố trí chắc chắn không thể là cao cấp được, đây chính là hộp năng lượng cậu cần. Cơ mà vì sao hộp trung bình có 300 la giá 5,000 đồng Liên Bang mà không phải là 4,200 đồng chứ? Hộp cao cấp lại càng đắt lè hơn, năng lượng so với hộp phổ thông cao gấp mười, mà giá cũng cao hơn đến tận 2,000 đồng Liên Bang.

Chẳng nhẽ thời gian này không thịnh hành giá mua ưu đãi sao? Nghĩ như vậy, La Tiểu Lâu đành đặt mua ba hộp năng lượng phổ thông, cậu quyết định vẫn dùng hộp phổ thông, cứ như thế cũng tiết kiệm được chút tiền... Đã bắt đầu quen thuộc với những ngày tháng gian khổ, La Tiểu Lâu tính toán vừa lòng.

Bất quá, tổng hợp các khoản chi tiêu lại thì số dư chỉ còn lại 1,500 đồng Liên Bang.

La Tiểu Lâu lặng lẽ kiểm tra chiếc thẻ của Nguyên Tích, tim cậu ngay lập tức nhảy dựng lên, 300,000! Nói cách khác, Nguyên Tích đánh nhau trên thế giới online mà có thể kiếm được 300,000!

Lòng ước ao cộng đố kị cộng căm thù lại càng cao hơn, La Tiểu Lâu quyết định, khi túng tiền thì đến lúc cấp bách sẽ mượn tiền của Nguyên Tích.

Cho dù số tiền này không phải của mình mà tự dưng La Tiểu Lâu cũng đâm ra lo lắng đủ điều. Vì vậy, khi về trang giao dịch, cậu tùy tiện xem sơ qua.

“Hộp năng lượng gia dụng, hộp năng lượng dùng cho xe, hộp năng lượng chuyên dụng cho cơ giáp...” La Tiểu Lâu choáng váng, hóa ra hộp năng lượng cũng phân ra nhiều loại như vậy, chờ chút, hộp năng lượng chuyên dụng cho cơ giáp?

Nói vậy thì có nghĩa là, năng lượng của cơ giáp cũng phải do hộp năng lượng cung cấp, giật mình, La Tiểu Lâu bèn mở khu chuyên dụng cho cơ giáp.

Hộp năng lượng cấp một, năng lượng: 1000 la, có thể duy trì hình thức vận hành hằng ngày của cơ giáp trong một tháng, giá tiền: 2,000 đồng Liên Bang.

Hộp năng lượng cấp hai, năng lượng: 3000 la, có thể duy trì hình thức vận hành hàng ngày của cơ giáp trong ba tháng, giá tiền: 7,000 đồng Liên Bang.

Hộp năng lượng cấp ba, năng lương: 5000 la, có thể duy trì hình thức vận hành hàng ngày của cơ giáp trong năm tháng, giá tiền: 14,000 đồng Liên Bang.

“Cơ giáp thông thường, hình thức vận hành hàng ngày?” La Tiểu Lâu khẽ thì thào, “Hình thức khác nhau thì năng lượng dùng lại càng khác nhau?”

“Cũng không phải như vậy, lúc chiến đấu mà nói, có lẽ hộp năng lượng cấp một chỉ có thể dùng được vài ngày. Đây là với cơ giáp bình thường, chứ với cơ giáp cao cấp, không chừng còn chẳng chống đỡ nổi quá một ngày ấy chứ.” Một người cũng muốn mua hộp năng lượng cơ giáp đứng bên cạnh lên tiếng.

“Tại sao hộp năng lượng cấp hai giá không phải là 6,000 đồng, cấp ba là 10,000 đồng, nếu tính như vậy thì hộp cấp một thích hợp nhất, nhiều người có thể mua được.” La Tiểu Lâu nhẩm tính cách tiết kiệm hơn, thuận miệng hỏi.

“Cũng không thể nói như vậy, tại sao đại đa số mọi người đều bỏ tiền mua hộp năng lượng cấp ba? Chẳng nhẽ trong lúc chiến đấu, đột nhiên bị hết năng lượng thì cậu còn trông đợi vào đối thủ nhân ái cho cậu nạp năng lượng sao? Nhóc con, khi đó, thời gian chính là sinh mệnh!”

Hóa ra là như vậy, La Tiểu Lâu cuối cùng cũng hiểu, gật đầu, nhìn người kia tiện tay mua luôn năm hộp năng lượng cấp ba, 70,000 đồng Liên Bang! Mịe, lắm tiền thế!

“Anh là chiến binh cơ giáp à?” La Tiểu Lâu đến gần, cậu muốn hỏi thêm một vài vấn đề về hộp năng lượng cơ giáp.

Người nọ lắc đầu, chờ chuyển tiền xong, ấn nút xác nhận mới quay đầu lại, có vẻ còn rất trẻ, bất quá, trên internet thì dung mạo không hẳn là thật. Người thanh niên đó nhìn La Tiểu Lâu nở nụ cười: “Chưa hẳn, tôi vẫn chỉ là một sinh viên, thuộc khoa cơ giáp. Thế nào, anh bạn, cậu cũng là sinh viên hả?”

La Tiểu Lâu gật đầu, người đó lập tức vui vẻ, vỗ vai cậu một cái: “Thật tốt quá, đi nào, chúng ta làm vài chiêu.”

La Tiểu Lâu định từ chối cậu ta, cậu cũng vốn đâu phải dân cơ giáp, thế nhưng cậu kia phấn khích quá cứ kéo cậu ra ngoài, chả hiểu La Tiểu Lâu bị ma xui quỷ khiến thế nào mà vẫn đi theo. Bởi vì, cậu cũng cảm nhận được sự kích động.

Ở ngoài hiện thực thì bị hạn chế bởi gen và thể năng, đại bộ phận mọi người không thể điều khiển cơ giáp, nhưng trong internet thì khác, tất cả đều có thể. Nghĩ tới đây, tim La Tiểu Lâu đập thình thịch, dù có như thế nào, không sờ mó vào được cơ giáp, cậu cũng cảm thấy ngứa ngáy lắm lắm.

Cậu bạn kia trực tiếp dẫn La Tiểu Lâu vào khu thi đấu thể thao, mở cửa bước vào.

Cậu ta ấn lên ngực, một chiếc cơ giáp màu xám bạc xuất hiện trước mặt hai người.

Song song, bởi vì lần đầu tiên mới vào khu thi đấu thể thao nên hệ thống cấp cho La Tiểu Lâu chiếc cơ giáp bình thường nhất – Đa Phổ 01, dáng dấp dè dặt, tốc độ, vũ khí và phương diện nào cũng đều không nổi trội, chỉ duy nhất có ưu điểm là khả năng phòng thủ tương đối cân bằng.

Với người chưa bao giờ từng chạm vào cơ giáp như La Tiểu Lâu mà nói, kỳ thực chuyện này là quá tốt. La Tiểu Lâu để chiếc cơ giáp quỳ xuống, cố bò lên buồng điều khiển.

Ngồi xong xuôi rồi thì cửa buồng đóng lại, một màn hình điều khiển trồi lên: Xin mời Sơ Thủy điều chỉnh hệ thống.

Ngay sau đó, những số liệu liên tiếp hiện lên trước mặt La Tiểu Lâu. Cậu điệu động bản diễn giải ra, xem lướt qua thật nhanh vị trí các phím và công dụng của chúng.

Lúc này, trên màn hình xuất hiện một phong thư khiêu chiến: GD khiêu chiến.

La Tiểu Lâu lau mồ hôi, lựa chọn bỏ qua, sau đó bắt đầu dựa vào trí nhớ, thiết lập hệ thống chuyển động, hệ thống phòng ngự, hệ thống cân bằng... Một phút đồng hồ sau, ngón tay của La Tiểu Lâu có dấu hiệu bị chuột rút.

Chẳng còn cách nào, đối diện với GD đang nổi giận, trong vòng một phút đồng hồ La Tiểu Lâu đã nhận được năm mươi phong thư khiếu chiến! Mà lúc này, cuối cùng thì La Tiểu Lâu cũng điều chỉnh xong một vài mệnh lệnh cơ bản.

Giây tiếp theo bèn nhấp vào lựa chọn đồng ý, cơ giáp của La Tiểu Lâu di chuyển sang cạnh một bước, tức thì, cơ giáp của cậu vinh quang bị treo máy.

La Tiểu Lâu chỉ cảm thấy trước mặt tối sầm, đầu cơ giáp bị trúng đạn, sau đó hệ thống phán định: Sơ Thủy thất bại.

Mới vừa hít thở một hơi, La Tiểu Lâu đã lại nhận được thư khiêu chiến của GD. La Tiểu Lâu xác thực, rồi di chuyển ngón tay trên bàn phím, Đa Phổ 01 lập tức vụng về tránh sang bên phải.
Lần này GD không thể công kích từ xa, bèn rút một thanh kiếm bên lưng ra, sau đó chân phải lấy đà, một hình ảnh chớp nhoáng hiện lên, trước mắt La Tiểu Lâu đã không còn nhìn thấy hình dáng chiếc cơ giáp màu xám bạc đâu nữa.

Trong lòng La Tiểu Lâu lo lắng, cậu cắn răng, cố nhớ lại công năng của bàn phím vừa mới thấy. Nói thật thì, La Tiểu Lâu nắm rõ trọng lượng của mình bèn ngay lập tức nhớ lại cách di chuyển của mười mấy phím, sau đó, tư thế của Đa Phổ 01 trở nên vô cùng rầy rà, xiêu xiêu vẹo vẹo mà lọt sang bên phải.

Trên màn hình hiện lên toàn bộ thông tin, La Tiểu Lâu đã thấy GD ở ngay phía sau mình, bởi vì Đa Phổ đã né tránh thành công nên một nhát chém vào khoảng không. Thế nhưng GD cũng không vì thế mà từ bỏ, cuộn người, đuổi theo La Tiểu Lâu.

Cứ tiếp tục chạy —— La Tiểu Lâu nghĩ tới đây, ngón tay khẽ động, Đa Phổ 01 liền dịch chuyển, không đi thẳng nữa, rẽ hướng —— Lúc này, trên màn hình xuất hiện cảnh báo, chân phải cơ giáp bị chém trúng. Đa Phổ 01 chỏng trơ trên mặt đất, chiếc cơ giáp màu xám bạc kiêu ngạo nghiêng người xuống, dùng kiếm chỉ vào nó.

Sau đó chiếc cơ giáp màu xám bạc di chuyển sang bên cạnh, cậu thanh niên từ bên trong bước ra.

La Tiểu Lâu sờ sờ bàn phím trước mặt, hơi luyến tiếc chui ra ngoài. Tuy rằng thua, nhưng cậu rất thích cảm giác chiến đấu này.

Chờ đến lúc cậu ra ngoài rồi, cậu thanh niên kia dùng ánh mắt thương hại nhìn cậu và nói: “Trình độ này của cậu, chắc ở lớp học không dễ dàng gì cho lắm nhỉ?”

La Tiểu Lâu suy nghĩ một giây, rồi gật đầu.

“Khụ, cố gắng lên, luyện kỹ năng căn bản nhiều vào, động tác của cậu quả thực vô cùng thê thảm.” GD nói trắng ra.

Đứng tại chỗ, ánh mắt La Tiểu Lâu kiên định, “Vậy thế này đi, chờ khi nào tôi tiến bộ hơn thì sẽ tìm cậu khiêu chiến nha.”

Khóe mắt GD hấp háy, chủ động coi La Tiểu Lâu là bạn tốt, “Thế nhé, tôi chờ cậu liên lạc với tôi.”

Đa Phổ 01 biến mất, trên ngực nhân vật hư cấu của La Tiểu Lâu có một chiếc hộp màu đen, được dùng như một chiếc vòng trang sức.

Nhìn sắc màu và đường nét này, đây là —— Đây là Đa Phổ 01?

Tay cầm chiếc hộp, trên mặt hiển thị dấu ấn không gian cơ giáp.

Bỗng chốc La Tiểu Lâu nhớ đến chiếc hộp màu trắng của Nguyên Tích, đó chính là cơ giáp! Khi cậu còn đang hưng phấn vì một chiếc cơ giáp trong thế giới internet, thì Nguyên Tích đã sở hữu một chiếc cơ giáp đích thực ở ngoài đời rồi.

La Tiểu Lâu thở dài, cậu cứ nghĩ rằng, đó đã là chênh lệch rồi. Nhưng ba ngày sau, tại lễ mừng tân sinh viên, La Tiểu Lâu mới nhận thức chính xác được sự chênh lệch giữa mình và Nguyên Tích.

Toàn bộ nhà trường đều tới dự lễ đón tân sinh viên, lần lượt từ khoa cơ giáp cho tới khoa chế tạo cơ giáp, cả hai khoa đều rất đông, nên căn bản La Tiểu Lâu cũng chẳng rõ Nguyên Tích đang ở đâu.

Đầu tiên là hiệu trưởng của học viện St. Miro theo thường lệ lên phát biểu. Sau khi hưởng thụ trong tiếng vỗ tay của mọi người bởi sự vui tính của mình, ông bỗng trừng mắt, cứ như vậy kết thúc bằng một câu nói: “Học viện quân sự St. Miro của chúng ta, tân sinh viên mãi mãi là đáng yêu nhất, cũng được hoan nghênh nhất, bây giờ, vì tân sinh viên, chúng ta bắt đầu vui hết mình đi!”

Chung quanh lập tức phát ra tiếng vỗ tay cùng tiếng reo hò ủng hộ, La Tiểu Lâu ngồi bên cạnh Điền Lực mập mạp, nó đang kích động đến mức nhổm phắt dậy, “Bắt đầu rồi!”

La Tiểu Lâu tò mò hỏi: “Cái gì cơ?”

Điền Lực hì hì nở nụ cười: “Tất nhiên là thi đấu biểu diễn của các khoa rồi, năm nào cũng phê cũng kì.”

Những lời này cũng khiến La Tiểu Lâu bắt đầu thấy có hứng thú, không khỏi ngồi ngay ngắn tập trung tinh thần.

Các màn thi đấu biểu diễn đều không ngoại lệ là một nhóm của các năm trên đấu với một nhóm tân sinh viên trong cùng một khoa. Đàn anh khoa võ cổ đại vừa lên sàn đã trấn áp ngay cô bé đàn em. La Tiểu Lâu thật không ngờ, sau bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn tồn tại một khoa như vậy. Võ thuật của Trái Đất xa xưa, nhìn bọn họ đấu với nhau, trong lòng La Tiểu Lâu bỗng tràn ngập nỗi nhớ về hành tinh màu xanh kia. Loại võ này tay chân xuất lực vô cùng mạnh mẽ, cả kỹ xảo lẫn tốc độ đều làm người ta hoa cả mất, tâm phục khẩu phục.

Cuối cùng, nhóm tân sinh viên năm nhất cúi đầu với đàn anh, xuống sân khấu.

Màn thi đấu của khoa chỉ huy là hạng mục quân hạm chiến tranh. Nhóm tân sinh viên nghĩ ra cách mới, gắt gao ngăn chặn chủ lực của quân địch, lúc phát hiện không thể tránh được thất bại bèn làm nổ quân hạm của phe mình, đồng vu quy tận (2) với quân địch, khiến đàn chị khoa chỉ huy nghiến răng nghiến lợi tức giận.

Tiếp theo, MC giới thiệu màn thi đấu kế tiếp là của khoa chế tạo cơ giáp. Điền Lực như muốn xé rách ống tay áo của La Tiểu Lâu: “Thấy không, tam danh của tân sinh viên khoa chúng ta đấy, muốn làm một trận quá đi!”

Quả nhiên, La Tiểu Lâu thấy Dương Kha cùng một nam sinh vóc dáng cao ráo và một nữ sinh đeo kính đi lên sân khấu, trận thi đấu giữa bọn họ và đàn anh chính là lắp ráp linh kiện.

Tinh thần La Tiểu Lâu lập tức phấn chấn. Hiện giờ cậu đã học được 120 loại linh kiện cấp một, không biết có phải vì đã có một chút cơ sở rồi hay không mà tốc độ học linh kiện cấp một của cậu càng lúc càng nhanh.

Nhưng từ trước đến giờ toàn là một mình cậu tự học, La Tiểu Lâu rất lo lắng việc học của cậu liệu có xuất hiện sai lầm gì không. Cho nên cậu muốn tìm một người khác tham khảo, cho dù không học được, có cơ hội học hỏi lẫn nhau cũng tốt rồi.

Nhưng mà, La Tiểu Lâu đã ngay lập tức bị thất vọng. Linh kiện đơn giản nhất mà bọn họ lắp ráp chính là cấp hai, loại này có mười sáu bước.

Sau 25 phút, trận thi đấu kết thúc, đàn anh nhanh nhất dùng hết 17 phút, cậu Dương Kha được thầy chủ nhiệm lớp 10 khen tới tấp kia phải dùng đến 20 phút. Mà linh kiện 23 bước đối với La Tiểu Lâu, bây giờ cũng có thể trong vòng 10 phút là xong xuôi.

Ngược lại, khi được chứng kiến cách lắp ráp linh kiện của đàn anh, cách làm phân loại toàn bộ các linh kiện nhỏ ra trước khiến La Tiểu Lâu ngộ ra được vài phần.

Kết thúc phần thi đấu biểu diễn của khoa chế tạo cơ giáp, khán phòng bỗng chốc bùng nổ tiếng vỗ tay to hơn nữa, sáu người của khoa chế tạo cơ giáp cũng không xuống sân khấu, mà xoay người lùi lại mép sân.

Phần thi đấu biểu diễn của khoa cơ giáp tới rồi.

Lời tác giả: Cái cậu Nguyên Tích đẹp trai mà khinh người không được tự nhiên này, phải tấn công mạnh mẽ hơn nữa!

(1) Erg: Đơn vị đo năng lượng.

Thật ra cái này tớ cũng ko dám chắc đâu, nguyên văn từ này là “罗 – La”, trong phần giải nghĩa của QT cụ tổ lại có nghĩa là: 1. Lưới bắt chim, 2. Bày biện, thu thập, 3. Màng lọc. 4. Gốt (12 tá tức là 144 chiếc, lượng từ dùng trong thương nghiệp) đều ko có nghĩa gì liên quan đến chỉ số năng lượng này cả. Tớ hỏi GG sama mãi mới tìm ra được, đơn vị của năng lượng là erg, bất quá, tớ ko dám chắc. Bởi tớ ngu vật lý lắm, chả hiểu mấy cái thứ tớ tìm ra là gì nữa. Bởi vậy, cho rõ hơn, các bạn vào để xem nhé XD

ĐÃ ĐỔI ĐƠN VỊ NĂNG LƯỢNG VỀ PHIÊN ÂM GỐC CỦA NÓ.

(2) Đồng vu quy tận: Cùng nhau chết, dùng trong trận chiến với quân địch, nếu đến đg cùng hết cách rồi thì ta chọn cách này, chết thì cùng chết chứ đừng hòng tao để cho mày sống.


Aizz, muốn mau chóng đến chương ‘tỉnh tò’ quá đi!