Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 36: Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi Chương 36 – Tiến triển


Chương 36 – Tiến triển



La Tiểu Lần lần đầu tiên tha thiết mong mau chóng đến cuối tuần, lần này cậu đã làm đủ hết mọi bài tập trước thời hạn, xem đi xem lại 4 phương pháp chế tạo hộp năng lượng đến không dưới 10 lần. Nhưng ngoại trừ 2 phương pháp đầu tiên, 2 phương pháp sau vẫn có vài chỗ không thông.

La Tiểu Lâu cảm giác rõ ràng rằng 2 phương pháp sau khó hơn 2 phương pháp trước rất nhiều, thậm chí cậu còn lên mạng tra tài liệu liên quan, nhưng chẳng phát hiện được thông tin nào liên quan đến 2 phương pháp này cả.

Khi thầy Tống biết được cậu đã tự mình chế tạo hộp năng lượng thì ông khá vui mừng.

Ngày hôm đó trước khi đi, thầy Tống gọi La Tiểu Lâu lại, chần chừ một hồi rồi mới nói: “Sơ Thủy à, theo lí thuyết thì chúng ta chỉ biết nhau trên mạng, thầy không nên quản quá nhiều làm gì. Nhưng tốt xấu gì chúng ta cũng là thầy trò với nhau một thời gian, thầy mong em có thể đăng kí tham gia giải thi đấu Kiến thức Cơ giáp Sơ cấp vào 2 tháng sau. Nội dung cuộc thi phần lớn là về linh kiện cấp một. Giải đấu online chia ra làm 3 cấp: Sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Coi như em là một học giả, đăng kí sơ cấp là thích hợp nhất.”

Thấy cậu thanh niên đối diện chăm chú lắng nghe mà không tỏ vẻ phản đối gì, trong lòng thầy Tống rất hài lòng, liền tiếp tục nói: “Đừng coi thường mạng là ảo, giải thi đấu này cũng khá nổi tiếng. Nếu như có thể lọt vào top 3 thì bằng cấp sau này của em sẽ rất quan trọng đấy.”

Thực ra thầy Tống còn có một tâm tư khác, ông đã tự mình đề cập Sơ Thủy với thầy giáo của mình. Nếu lần này Sơ Thủy không bị thua kém, lọt vào top 3 thì ông có thể nhờ thầy giáo của mình giới thiệu cho Sơ Thuỷ một giáo sư tốt.

Tuy Sơ Thủy chỉ là một thiếu niên không biểt rõ danh tính, nhưng thầy Tống vẫn rất quý mến cậu học trò này. Vừa chịu khó lại thông minh, so với tụi học sinh trong đời thực của ông thì chẳng đứa nào bằng cả. Nếu có thể, ông cam tâm tình nguyện giúp đỡ cậu học trò này thành tài.

Nhiều đứa thanh niên bây giờ coi thường cuộc thi sơ cấp này, nhưng một khi phải chân chính tham gia thì mới biết được, kiến thức của nó không hề nông cạn một chút nào, làm khó không biết bao nhiêu người.

Mắt La Tiểu Lâu sáng rực lên, cậu suy nghĩ một hồi rồi hỏi: “Thầy ơi, giải thi đấu Kiến thức Sơ cấp này có tiền thưởng không ạ? Nếu không có thì giải thưởng là gì ạ?”

Thầy Tống không nói gì chỉ nhìn La Tiểu Lâu đang hưng phấn, cái này, cái này là điều quan trọng nhất sao?! Bất quá, ông không kiềm được nhếch khóe miệng lên, trêu chọc cậu: “Chỉ có top 3 mới có tiền thưởng thôi. Trái ngược với trung cấp và cao cấp, tiền thưởng không nhiều lắm, nhưng phần thưởng thì tùy cơ, có khi sẽ là nguyên liệu cao cấp đấy.”

“Vậy thì lát nữa em sẽ đi đăng kí.” Dưới sự huấn luyện biến thái của 125, cậu nhắm mắt đã có thể lắp ráp 600 loại linh kiện cấp một rồi, vì vậy đối với kiến thức cơ giáp sơ cấp, La Tiểu Lâu rất có tự tin. Cậu đã thuộc nằm lòng linh kiện cấp một như vậy, cũng nên kiếm một chút mang về chứ nhỉ. Nghĩ đến chuyện có được nguyên liệu cao cấp mà không phải mất tiền, La Tiểu Lâu ngay tức khắc mơ tưởng hão huyền.

Đăng ký xong xuôi rồi cảm ơn thầy Tống, La Tiểu Lâu liền tập trung vào bản thiết kế hộp năng lượng.

Sáng sớm thứ Bảy, La Tiểu Lâu mang theo bản mẫu và toàn bộ nguyên liệu đến Khải Ân. Đi qua phòng thí nghiệm chuyên dụng của Nghiêm đại sư rồi qua bốn cánh cửa, sau đó đến cửa thứ năm thì dừng lại. Đây, đây chính là căn phòng thứ năm cậu cần phải xử lí. Đã làm thêm ở đây được 3 tháng, mệt thì mệt thật, nhưng thu hoạch lại vô cùng to lớn.

La Tiểu Lâu bước vào, bắt đầu sắp xếp linh kiện cấp hai. Bởi vì có 125 hỗ trợ nên mỗi lần cậu đều len lét copy dữ liệu từ con chip về, như vậy vừa có thể tiết kiệm thời gian học hành ở chỗ này. Tiến độ so với tháng đầu tiên tăng lên không ít, có dạo La Tiểu Lâu lo sợ Nghiêm đại sư phát hiện ra bất thường, hoặc cậu nghĩ bản thân mình là thiên tài —— Thật ra chẳng phải thế, mỗi lần trở về đều phải nghiên cứu rất lâu, còn lâu hơn so với cả một buổi sáng ở chỗ này.

Nghiêm đại sư vẫn như lúc trước, không xỉa xói thì cũng gào thét, chưa bao giờ khích lệ cậu lấy một câu. Chẳng qua là La Tiểu Lâu phải sắp xếp lại một căn phòng, được dùng chip mới, sau lại tiếp tục xử lí phòng tiếp theo.

Trong một buổi sáng La Tiểu Lâu đã nhanh chóng lắp ráp xong linh kiện cấp hai, máy thông tin nhắc nhở đã đến giờ trưa thì cậu mới ngừng tay.

La Tiểu Lâu ra cửa nhìn lướt qua một lượt, cậu không định ăn trưa mà để dành một giờ để trốn vào phòng gia công nguyên liệu.

Hôm nay Thẩm Nguyên không tới, nên cũng sẽ không có ai ăn trưa với cùng cậu.

La Tiểu Lâu đóng cửa lại, lấy hết nguyên liệu trong túi ra ngoài. Nơi này có hằng hà sa số những mảnh linh kiện nhỏ đã làm La Tiểu Lâu vô cùng đau đầu, nhưng đồng thời cũng có những bộ máy móc thiết bị khiến cậu phải chảy nước miếng.

Sau khi bắt đầu xử lí, ngay lập tức La Tiểu Lâu phát hiện có điểm bất đồng so với máy móc ở chỗ Điền Lực. Tốc độ nhanh hơn, vừa nhìn là biết ngay hiệu quả không cùng trình độ. Nếu như máy móc ở chỗ Điền Lực chỉ xử lí nguyên liệu được 60% thì bên đây gần như đạt tới 99%.

La Tiểu Lâu sung sướng cười ha há lên, 125 với máy móc bên này cũng khá hài lòng nên cũng không nhắc nhở xen vào.

Ban đầu, dựa theo tính toán của La Tiểu Lâu, sau một giờ cậu đã có thể xử lí xong ba nguyên liệu, kết quả là mới nửa giờ trôi qua mà đã xong xuôi hết cả.

La Tiểu Lâu thỏa mãn thu hồi nguyên liệu, chần chừ một lát, rốt cục không nhịn được, cậu bèn cấp tốc lấy ra một phần bắt đầu gia công. Cậu thực sự muốn biết hiệu quả của hộp năng lượng lần này sẽ ra sao.

Lúc này đang lắp ráp, La Tiểu Lâu cảm thấy vô cùng hài lòng.

Cho đến khi La Tiểu Lâu hoàn thành xong cậu mới phát hiện ra, ngay từ khi vừa mới bắt đầu, trong phòng đã im ắng đến lạ thường, ngay cả 125 thường ngày ồn ào cũng không thấy hé một câu ra.

“Xong chưa?” Một giọng nói trầm thấp vang lên.

La Tiểu Lâu sợ đến mức suýt nữa thì nhảy dựng lên, cậu cứng ngắc quay đầu lại. Quả nhiên, Nghiêm đại sư đang khoanh tay đứng đằng sau theo dõi cậu.

Chân La Tiểu Lâu bắt đầu lẩy bà lẩy bẩy. Cậu, cậu tự tiện dùng máy móc trong phòng thí nghiệm, lại còn bị Nghiêm đại sư bắt được nữa chứ... Òa.

125 chết tiệt, bình thường thì lắm mồm đến mức muốn ăn đòn, đến lúc nguy cấp thì lại tuyệt nhiên im thin thít và lặn mất tăm!

La Tiểu Lâu khốn khổ há mỏ: “Nghiêm đại sư, em ——”

“Đưa cái đó cho tôi xem.” Nghiêm đại sư mở miệng cắt ngang lời nói của La Tiểu Lâu, không nghe rõ là đang tức giận hay vui vẻ gì, nhưng cũng không có vẻ là sắp nổi giận.

La Tiểu Lâu há miệng thở dốc, nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa đồ vừa chế tạo ra, còn chưa kịp khởi động hạt phản ứng cho hộp năng lượng thì đã rơi vào tay Nghiêm đại sư.

Nghiêm đại sư quan sát vài lần, rồi lập tức bỏ vào máy phản ứng, sau 5 phút đồng hồ thì đem ra. Quan sát con số năng lượng hiển thị trên mặt hộp, sau đó ông ngẩng đầu lên nhìn La Tiểu Lâu: “Cả buổi sáng nay cậu làm cái này à?”

Dưới ánh mắt nghiêm khắc của Nghiêm đại sư, La Tiểu Lâu cố nén sự run rẩy, cẩn thận sửa lại: “Không ạ, buổi sáng em sắp xếp lại linh kiện cấp hai, chỉ có buổi trưa mới làm cái này thôi ạ. Em biết là không được cho phép, em...”

“Làm thêm mấy cái nữa.” Nghiêm đại sư đột nhiên phân phó.

“Dạ?” La Tiểu Lâu có phần phản ứng không kịp. Không khởi binh vấn tội rồi gào rống lên, tra tấn cái lỗ tai của mình cả một buổi sáng mà lại bảo cậu đi làm tiếp ư?

“Hừm, xem chừng cậu đã thay đổi đá năng lượng trung tâm cho hộp, là một nguyên liệu cấp bốn.” Nghiêm đại sư cúi đầu nhìn một hồi, rồi chuyển đường nhìn từ chiếc hộp năng lượng trong tay lên người La Tiểu Lâu.

Danh tiếng đại sư của ông già Nghiêm này không phải chỉ là một cái mác, chưa từng bị nghi ngờ, đảm bảo chắc chắn, hơn nữa toàn bộ đều là tuyệt đối.

La Tiểu Lâu nhìn thoáng qua rõ ràng là Nghiêm đại sư không nghĩ ra loại đá mà mình dùng cho hộp năng lượng, bèn nói: “Dạ, là Kim Hà Tinh ạ.”

Có lẽ là đang suy xét nên vẻ căng thẳng trên gương mặt Nghiêm đại sư đã dịu đi phần nào, ông gật đầu với La Tiểu Lâu: “Cậu có thể nghĩ ra cách sáng tạo này, tôi cảm thấy rất hài lòng.”

La Tiểu Lâu nghi ngờ cái lỗ tai của mình có vấn đề, cho dù tốc độ của cậu có nhanh như thế nào, lúc bình thường xử lí nguyên liệu, hay gia công linh kiện hoàn mỹ, Nghiêm đại sư cũng chưa bao giờ nói một câu nào với cậu Cơ mà vừa rồi, ông ấy rõ ràng là khen ngợi! Có lẽ là bởi vì sự sáng tạo —— Trời mới biết, là vì cậu muốn tiết kiệm tiền à.

“Chiều hôm nay cậu chế tạo hộp năng lượng ở đây luôn đi, làm được bao nhiêu thì làm, tôi gọi Thẩm Nguyên tới giúp cậu.” Nghiêm đại sư vừa lòng nhìn La Tiểu Lâu, bố trí công việc buổi chiều cho cậu.

Lần này La Tiểu Lâu thực sự nhịn không nổi được nữa, liền bất an mở miệng: “Em có thể tự mình làm được.” Em không dám để Thẩm Nguyên làm trợ thủ đâu ạ, anh ấy là tiền bối đó đại sư ơi!

Nghiêm đại sư trừng mắt, giọng nói ngay lập tức bốc mùi thuốc súng: “Tôi bố trí cho cậu như thế nào thì cậu làm như thế đó, còn làm ràm cái gì nữa hả. Bây giờ thì cút đi ăn cơm cho tôi ngay, rồi lát nữa qua đây với Thẩm Nguyên!”

La Tiểu Lâu gần như bị đá ra khỏi cửa. Bây giờ đã hết giờ nghỉ trưa, vậy nên bên ngoài có rất nhiều trợ lí đang mỗi người một việc riêng, nhìn thấy La Tiểu Lâu bay ra khỏi cửa chạy trối trết mà cười rộ cả lên. Nghiêm đại sư rõ là nóng nảy thật, dưng mà —— Số lần ổng phát hỏa với cậu nhóc trợ thủ mới này đặc biệt nhiều á!

La Tiểu Lâu ngồi ăn trưa một mình, sau đó ủ rũ quay trở vào, rốt cục là chuyện gì đang xảy ra đây? Không truy cứu nữa hả? Hay ông già Nghiêm này định lấy hết hộp năng lượng mình tự gia công ra được? Bao nhiêu tiền của tôi...

Khi La Tiểu Lâu trở về phòng, Thẩm Nguyên đã có mặt. Trái ngược với vẻ bứt rứt áy náy của La Tiểu Lâu, Thẩm Nguyên lại tỏ ra bình tĩnh ôn hòa hơn. Anh cười vỗ đầu La Tiểu Lâu: “Nghiêm đại sư bảo anh qua đây giúp em một chút. Vốn buổi chiều nhiệm vụ của anh nặng lắm, nhưng may nhờ có em mà anh mới thoát được một kiếp đấy. Tới đây nào, không làm xong nhiệm vụ của Nghiêm đại sư là không xong với ông ấy đâu.”

La Tiểu Lâu biết Thẩm Nguyên đang an ủi mình nên trong lòng cũng bớt lo âu đi mấy phần. Mặc kệ có như thế nào, hiện tại cậu không thể bị bại lộ được, chi bằng thừa dịp lúc này trau dồi luyện tập, 5 tuần nữa là đến sinh nhật Nguyên Tích rồi.

Nghĩ đến lúc Nguyên Tích nhận được quà sinh nhật, La Tiểu Lâu khẽ nở nụ cười. Aizz, cũng chẳng biết lúc hắn nhận hộp năng lượng thì sẽ phản ứng như thế nào đây, mấy cái thứ này, có lẽ Nguyên Tích chả thiếu gì ấy nhỉ.

Tất cả nguyên liệu La Tiểu Lâu mang theo thực sự chỉ có 6 phần, vừa nãy đã gia công hết 3 phần. Cậu vốn định là nếu 3 phần này có sự cố gì thì sẽ làm lại lần nữa.

Xử lí những thứ đơn giản này đối với đại đệ tử của Viện trưởng Viện nghiên cứu Thẩm Nguyên mà nói, thực sự là bé bằng cái mắt muỗi, vậy nên anh nhanh chóng giúp La Tiểu Lâu hoàn thành.
Xong rồi mà Thẩm Nguyên cũng không rời đi, anh ở lại ngồi cạnh La Tiểu Lâu, quan sát cậu lắp ráp gia công.

Ngay từ khi bắt đầu lắp ráp, La Tiểu Lâu đã vô thức mà tập trung toàn bộ tinh thần, bởi vậy cậu quên luôn là có người đang ngồi bên cạnh mình.

Nghiêm đại sư chỉ lấy phương pháp lắp ráp thứ nhất đi thôi, nên lần này La Tiểu Lâu thử dùng phương pháp thứ hai. Sau một giờ, hộp năng lượng thứ hai xuất hiện.

La Tiểu Lâu cho hộp năng lượng vào máy phản ứng, đến khi cậu nhìn chằm chằm vào nó trong một phút đồng hồ thì mới nhận ra còn có người bên cạnh. Vội vàng quay đầu lại nhìn, trên mặt bàn đã bày biện đầy đủ ba phần linh kiện đã được xử lí gọn gàng, như thế này có thể sánh ngang với 99% kết quả La Tiểu Lâu làm được luôn rồi đấy á.

La Tiểu Lâu đỏ mặt, đã bảo để Thẩm Nguyên làm trợ lí cho mình là rất đại tài tiểu dụng (1) mà, ông già Nghiêm đúng là chẳng hiểu nghĩ cái vẹo gì nữa.

La Tiểu Lâu cảm ơn Thẩm Nguyên, anh chỉ chăm chú nhìn cậu, vừa cười vừa nói: “Không cần đâu, tại em bận bịu quá mà. Với lại cũng phải làm xong cho nhanh, nên anh không muốn cắt đứt sự tập trung của em thôi.”

Kỳ thực không bị cái gì cắt ngang, dù sao cậu cũng đã ghi nhớ như in vào trong đầu rồi.

Qua 5 phút đồng hồ, La Tiểu Lâu đem hộp năng lượng từ máy phản ứng ra ngoài, sau đó hai người cùng nhìn con số hiển thị trên mặt hộp: 5,900 la.

La Tiểu Lâu ngỡ ngàng nhìn con số kia, 5,900! Ôi trời ơi, đã gần đạt đến số lượng tiêu chuẩn của 125 đưa ra rồi, còn nữa, lần trước mới chỉ có 4,500 la, đúng là sự khác biệt của máy móc mà!

Mà hộp kia bị Nghiêm đại sư lấy đi mất, La Tiểu Lâu vẫn chưa biết nó đạt bao nhiêu năng lượng, Nghiêm đại sư quên không để lại cho cậu —— Ổng rõ ràng là cố ý.

Lúc này, La Tiểu Lâu nghe thấy một giọng nói thần bí như thật vang lên bên tai: “Chính xác, sắp đến gần rồi, Nguyên Tích nhất định sẽ vô cùng vô cùng hài lòng cho mà coi. Lần này sau khi thành công cậu phải cảm tạ tôi cho tốt vào đó nhe, dù sao thì cũng nhờ có tôi mà hai người mới xúc tiến tình cảm của mình được ngon lành như thế này...”

Bàn tay cầm hộp năng lượng của La Tiểu Lâu siết chặt lại. Tình cảm cái đầu mày á, ai muốn mày xúc tiến tình cảm hả! Ai muốn hả!

Quyết định rồi, mặc xác đêm nay cái cục não này có khóc lóc ỉ ôi thế nào, mình cũng phải dạy dỗ cho nó một bài học đến nơi đến chốn mới được.

Có điều Thẩm Nguyên còn đang đứng bên cạnh, La Tiểu Lâu có tức tối thế nào thì cũng không dám biểu hiện ra ngoài. Cậu đành bỏ hộp năng lượng kia xuống, lại tiếp tục lắp ráp.

La Tiểu Lâu không dùng phương pháp thứ ba, tuy hai phương pháp trước không quá thành thạo, nhưng phương pháp thứ tư này có vẻ tốt hơn phương pháp thứ ba. Bởi vì phương pháp lần này rất phức tạp, sau mấy giờ, La Tiểu Lâu thở phào một cái, cuối cùng cũng hoàn thành.

Xoa xoa thắt lưng có phần tê dại phía sau, La Tiểu Lâu đang định đứng dậy thì một bàn tay trắng trẻo chìa ra, giúp cậu đặt hộp năng lượng vào máy phản ứng.

“Em cám ơn.” La Tiểu Lâu cảm thấy rất vui, may mà là Thẩm Nguyên, chứ nếu là người khác thì nhất định sẽ không tỏ ra hòa nhã với cậu như thế này đâu.

Trong lúc chờ đợi, Thẩm Nguyên quay đầu nhìn La Tiểu Lâu. Có lẽ bởi vì kiệt sức mà trên mặt cậu có chút mệt mỏi, nhưng ánh mắt lại mang theo vẻ hài lòng, thậm chí có thể nói là hạnh phúc, gương mặt hơi nghiêng như ẩn như hiện đôi má lúm đồng tiền.

Lần thứ hai, cậu bé xinh đẹp này lại khiến cho anh cảm thấy rung động!

Mà lần này còn khác rất nhiều so với lần trước, La Tiểu Lâu đã tiến triển hơn, mà lại tiến triển với tốc độ nhanh chóng! Loại hộp năng lượng này không đơn giản giống như linh kiện cơ giáp, cấu tạo rất phức tạ. Đối với cơ giáp mà nói, nó vô cùng quan trọng.

Cải tiến lần này anh không ngờ tới được. Thẩm Nguyên hoài nghi đây không phải là cải tiến, mà là một phương pháp mới. Lẽ nào em ấy nghĩ ra được? Nếu quả thật như vậy thì, cậu bé này ——

Lúc này, La Tiểu Lâu quay đầu lại nhìn Thẩm Nguyên, nói với vẻ tiếc nuối: “Không ngờ đã đến giờ tan tầm rồi, mới có chế tạo ra được hai hộp. Có lẽ những nguyên liệu anh đã chuẩn bị giúp em để lần sau mới dùng tiếp được thôi ạ.”

Thẩm Nguyên nở nụ cười, lắc đầu: “Cũng rất tốt đấy chứ, chắc chắn Nghiêm đại sư sẽ rất hài lòng cho mà xem. Đúng rồi, trong lúc giúp em sắp xếp nguyên liệu, anh phát hiện em dùng Kim Hà Tinh.”

“Vâng, dùng để thay thế đá radium đấy ạ, bởi vì đá radium thực sự rất quý.” La Tiểu Lâu không vui lắm tiếp lời.

Thẩm Nguyên không cười nhạo một chút nào lời nói của La Tiểu Lâu, mà anh lại có vẻ suy nghĩ: “Thảo nào mà Nghiêm đại sư lại quý em đến vậy. Em biết không, ở Liên bang có hai vị siêu chế tạo sư cực kỳ nổi tiếng, bởi vì quan điểm của họ bất đồng nên thường hay khắc khẩu, có thể coi nhau là kẻ thù không đội trời chung. Một trong hai người đó chính là Nghiêm đại sư, vị còn lại là đại sư Hi Bá Lai.

“Chủ trương của Nghiêm đại sư là không ngừng tiến cử những thứ mới mẻ, mà đại sư Hi Bá Lai lại giỏi hơn một bậc về những kiến thức cơ sở. Gần đây nhất, hai người lại cùng làm một trận ầm ĩ về nguyên liệu của động cơ. Lần này Nghiêm đại sư mạnh dạn trích dẫn một loại nguyên liệu mới. Mà phương pháp này của La Tiểu Lâu, đặc biệt phù hợp với quan điểm sáng tạo của Nghiêm đại sư.”

La Tiểu Lâu há hốc miệng: “Một trong hai vị siêu chế tạo sư? Nghiêm đại sư kinh khủng đến vậy cơ á...” Như vậy thì, nếu hợp với đúng tính khí nóng nảy của ông già Nghiêm thì có lẽ ông ấy sẽ không nghiêm khắc trừng phạt cậu nữa đâu nhỉ.

“Được rồi, chúng ta xem năng lượng của lần này thôi.” Thẩm Nguyên mỉm cười đứng dậy đi lấy hộp năng lượng trong máy phản ứng, có vẻ anh còn nóng ruột hơn cả La Tiểu Lâu.

“Bao nhiêu đấy ạ?” La Tiểu Lâu thấy Thẩm Nguyên đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, khó hiểu cất tiếng hỏi.

Thẩm Nguyên đột nhiên xoay người, kích động ôm chầm lấy La Tiểu Lâu: “Tiểu Lâu, thật đáng kinh ngạc! Em mau ra nhìn năng lượng của lần này đi.”

Bị Thẩm Nguyên luôn luôn chững chạc bỗng dưng ôm lấy, La Tiểu Lâu hơi giật mình. Cũng may Thẩm Nguyên buông cậu ra ngay. La Tiểu Lâu nhìn con số hiển thị trên mặt chiếc hộp: 6,700 la.

La Tiểu Lâu đờ cả người. Thẩm Nguyên ghé vào tai cậu thán phục, ngay cả Nghiêm đại sư đứng ngoài cửa cũng nhíu mày.

Nghiêm đại sư nhíu mày nhìn hộp năng lượng trong tay La Tiểu Lâu, bỗng cất tiếng hỏi: “Cậu làm cái này để làm gì?”

La Tiểu Lâu lấy lại tinh thần, cố gắng trấn áp sự kích động trong lồng ngực, ăn ngay nói thật.

Nghe ra là để tặng quà cho người ở chung, Nghiêm đại sư nhớ lại rồi nói: “Cậu chàng lúc trước? Hừm, lần trước nó đã giúp tôi. Như vậy, ngày mai đến đây, tôi cho cậu một khối đá năng lượng cấp bốn, đá Radium, có lẽ kết quả sẽ càng tốt hơn.”

Khóe miệng La Tiểu Lâu giật giật: Này này ông già, lần trước ân nhân cứu mạng ông cũng có mặt tôi đấy nhá! Ông đừng có mà giả vờ quên mất!

Nghiêm đại sư cũng không nghiêm phạt La Tiểu Lâu nữa, ngoại trừ quên trả lại cho cậu hộp năng lượng đầu tiên ra thì chuyện khác đều khiến cậu cảm thấy thụ sủng nhược kinh (2).

Lúc ra đến cửa Khải Ân, La Tiểu Lâu vẫn còn có chút hạnh phúc. 6,700 la, không phải con số này làm cho cậu sung sướng, mà chính là thành phẩm của nó!

Một hộp năng lượng cấp ba 6,700 la giá 140,000 đồng Liên Bang, mà đại khái đống nguyên liệu của La Tiểu Lâu đã trị giá 130,000 đồng Liên Bang. Thế nhưng từ những nguyên liệu đó có thể làm ra tới 7 hộp năng lượng, hay nói cách khác, mỗi một thành phẩm bất quá là 20,000!

Cho dù không cần đến Ô Thạch thì cậu cũng có thể tự mình chế tạo ra hộp năng lượng cấp ba để kiếm lời rồi. La Tiểu Lâu quyết định, thong thả thêm vài ngày nữa cậu sẽ liên hệ với quản lí Cao sau. Vừa nghĩ đến tài khoản sẽ có thêm tiền gửi ngân hàng, La Tiểu Lâu hạnh phúc đến mức bước đi như trên mây.

La Tiểu Lâu nhanh chóng tới trạm xe buýt trên không, bỗng nhiên phía trước xuất hiện một dáng người quen thuộc. Hóa ra là La Thiểu Phàm lần trước chặn cậu lại, giờ nó đang dẫn hai kẻ đi cùng.

La Thiểu Phàm nhìn thấy La Tiểu Lâu thì cũng bất ngờ. Nó liền lập tức dặn dò gì đó với hai kẻ đi cùng, sau đó một mình đi đến chỗ La Tiểu Lâu.

“Thật không ngờ là lại gặp mày ở chỗ này. Mấy hôm trước tao một mực tìm mày, nhưng thằng bao dưỡng mày lại giữ mày chặt quá.” La Thiểu Phàm dùng giọng điệu quái đản nói, đồng thời nhìn một lượt từ trên xuống dưới La Tiểu Lâu. Xét về ngoại hình, tuy La Tiểu Lâu không tệ, nhưng hoàn toàn không đến mức tuyệt trần. Tên Nguyên Tích kia mặc dù là thiên tài, nhưng khẩu vị lại bình thường thế này ư.

La Tiểu Lâu lạnh lùng liếc nhìn La Thiểu Phàm. Cậu chẳng có một chút cảm tình nào với người của La gia. Huyết thống của La gia với cậu không là cái gì, huống hồ với cái thằng trước mắt này cậu chẳng có máu mủ gì.

Nhìn La Tiểu Lâu có vẻ chuẩn bị bỏ đi, La Thiểu Phàm lập tức chắn trước mặt, mở miệng: “Ê, tao có việc tìm mày! Mày như thế nào mà một phép đạo đức cũng không có thế hả? Quả nhiên là lớn lên từ chỗ hạ đẳng mà.”

La Tiểu Lâu bèn diện vô biểu tình giương mắt nhìn La Thiểu Phàm, nó ho khan một tiếng: “Phu nhân Kim —— là mẹ mày đấy, bảo tao tới lấy một chiếc vòng cổ của mày.”

Lời tác giả: Thực sự đây mới là bắt đầu...

(1) Đại tài tiểu dụng: Không biết trọng nhân tài, đặt người nhầm chỗ, không biết người biết của.

(2) Thụ sủng nhược kinh: Được sủng ái mà vẫn cảm thấy lo sợ, được yêu thương vừa mừng lại vừa lo. Đây là một cảm giác không chắc chắn (dành cho những bạn nào tự ti)


...

Một trong những điểm thú vị của bộ truyện sắp xuất hiện...