Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 41: Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi Chương 41 – Kỳ tích


Chương 41 – Kỳ tích



Máy phản ứng phát ra một âm thanh rõ rệt, La Tiểu Lâu không kiềm được sự lo lắng và kích động, nhanh chóng lấy hộp năng lượng ra.

Trên mặt của hộp năng lượng hiện rõ: 8,700 la. Mà phía dưới con số 8,700 la này còn có một chữ số nho nhỏ màu vàng khác: 5.

La Tiểu Lâu há hốc mồm miệng mà nhìn, còn 125 phát ra tiếng kêu be bé: “Oa.”

La Tiểu Lâu đợi một hồi, cuối cùng phát bực, ‘oa’ là sao?! Bình thường miệng rộng quang quác không một giây nào yên, thế mà bây giờ chỉ biết chít có một tiếng?

“Đưa tôi lại gần để tôi quan sát.” Trước khi La Tiểu Lâu phát hỏa, giọng nói cực kỳ nghiêm túc của 125 liền vọng ra từ trong túi áo.

La Tiểu Lâu bèn lấy viên ngọc màu xanh từ trong túi ra, đặt xuống bên cạnh hộp năng lượng, sau đó nín thở trầm ngâm chời đợi, cho đến khi — Trên mặt ban bên cạnh viên ngọc màu xanh không còn một vật nào nữa, tựa như chưa hề có một chiếc hộp năng lượng.

“Á, 125 tên đáng ghét này! Nhả ra cho tao!” La Tiểu Lâu phẫn nộ tóm lấy viên ngọc có vẻ vô tội kia lên, “Đừng có giả vờ, tao biết mày chôm mất nó rồi, đó là hộp đầu tiên tao hoàn thành mà xuất hiện hiệu quả mới đấy, tao còn chưa nhìn kỹ rõ ràng!”

Trời ơi, bên cạnh cậu toàn là những thứ làm cho cậu buồn bực, thật muốn bóp cổ cái cục đá 125 này cho nó nhả hết mọi thứ ra quá, nhưng có ai nói cho cậu biết cổ của một cục đá nằm ở chỗ nào khônggg?!

“Được rồi, được rồi, mau buông tay! Tôi trả lại cho cậu là được chứ gì.” 125 đột nhiên lắc mạnh một cái, hộp năng lượng rơi từ không trung xuống mặt bàn, đồng thời một giọng nói lầm rầm vang lên: “Là một dị thú, cậu đúng là đồ keo kiệt, tôi — tôi chỉ thu nó vào để phân hình một tí thôi mà, xác định kết quả cho rõ ràng hơn chứ có làm gì đâu.”

La Tiểu Lâu nghi ngờ lườm 125, để chắc chắn cậu cho hộp năng lượng vào một chiếc hộp ghi số 2, “Thế kết quả ra làm sao?”

Với hành động này của cậu, 125 liếc trắng mắt tỏ ra vô cùng bị tổn thương, giọng điệu cũng bẳt đầu trở nên trầm trọng khác thường, “Dựa theo kết quả, con người chỉ có một nửa huyết thống dị thú mà nói, sự tiến bộ của cậu thực sự khiến tôi khá kinh ngạc. Theo thông tin trong kho dữ liệu của tôi, dị thú vừa mới bắt đầu sử dụng ý thức nguyên lực thường rất khó kiểm soát khả năng đến từ tinh thần lực. Hơn nữa, họ tu luyện chủ yếu là kỹ năng chiến đấu, quá trình tu luyện thường đi kèm với nguy hiểm cực đại, dị thú còn nhỏ không thể kiểm soát tốt, còn có thể phát sinh nổ tung ý thức nguyên lực. Bởi vậy, các dị thú vừa bắt đầu tu luyện cần có sự chỉ dẫn của bậc bề trên.”

Tên đáng ghét này, lúc trước sao không đề cập đến?! La Tiểu Lâu nghe mà sợ hãi đổ mồ hôi lạnh, nếu như tính mạng mà có nguy hiểm thật, thì cậu phải sử dụng ý thức nguyên lực như thế nào đây? Lúc không biết thì không sao cả, nhưng hôm nay đã được trải nghiệm cảm giác tuyệt vời này, nếu phải từ bỏ thì cậu thực sự không nỡ lòng nào.

“Bất quá, nguyên nhân chính là vì không có sự hướng dẫn của dị thú, tôi cũng không cho cậu tu luyện các loại kỹ năng chiến đấu tấn công khác, chỉ dám cho cậu luyện một vài kỹ năng đơn giản, cho tới bây giờ chưa xuất hiện một tình huống nguy hiểm nào. Khi huấn luyện ý thức nguyên lực đơn giản này, cậu không cần phải lo lắng gì cả, dù sao cũng có chiếc cơ giáp ưu tú nhất Liên bang là tôi đây ở bên cạnh hỗ trợ cho cậu rồi.” 125 cố gắng làm bộ ưỡn ngực, cơ mà động tác có vẻ khó quá nên thân thể trơn nhẵn của nó chỉ có thể vỏn vẹn lăn một vòng tròn trong tay La Tiểu Lâu.

Có một bộ não làm bạn thực ra rất hay khiến người ta cảm thấy không an tâm, thế nhưng nếu đã không có nguy hiểm gì thì La Tiểu Lâu cũng không lăn tăn nhiều nữa, cậu còn đang nóng lòng muốn biết một việc khác hơn cơ: “Con số này có nghĩa là gì vậy?”

“À, phía trên là trị số thể hiện số năng lượng, còn phía dưới là khả năng phát sinh số lần tuần hoàn.” 125 im lặng trở lại tra xét một hồi tư liệu của loài người. Không có cách nào khác, để phối hợp với dòng máu con người của chủ nhân mình, nó phải cực kỳ am hiểu cặn kẽ toàn diện thông tin về con người. Vài giây sau, 125 nói thêm: “Cho dù là dị thú thì lần đầu tiên cũng chỉ đại khái có thể làm đạt đến 3, 4 lần tuần hoàn thôi, tuy cậu không luyện tập các kỹ năng khác mà chỉ luyện mỗi chế tạo linh kiện cơ giáp, có thể làm ra như thế này thực sự là rất khá, không hổ là gen của gia tộc Ly. Tôi bảo 10 lần, thực ra là ý thức nguyên lực ở giai đoạn sơ khai có khả năng đạt được đến trình độ cao nhất là thế.”

Cổ vũ thích hợp cho chủ nhân là thiết yếu, cũng vừa có thể xúc tiến tình cảm giữa chủ nhân với vật gửi nuôi — Nó, nó không phải là đang nịnh hót La Tiểu Lâu đâu đấy!

La Tiểu Lâu căn bản không nghe được lời cuối cùng của 125, cậu đang kích động nhìn hộp năng lượng ghi số 2, cảm giác hạnh phúc đột nhiên dâng trào — 8,700 la, tuần hoàn 5 lần! Tức là 43,500 la! Trời ơi, con yêu bảo bối Ô Thạch này chết đi được quá!

Hộp năng lượng cấp bốn trở lên đã cực kỳ hiếm thấy ở tinh cầu An Tắc, gần như không có bất kỳ cửa hàng nào có loại hộp năng lượng cao cấp này, trừ phi ở những chợ đêm bán đấu giá đặc biệt thì may ra mới có, nhưng giá cả thì thường cao đến mức thái quá.

Muốn nhận được hộp năng lượng cấp bốn hay cấp cao hơn, chỉ có thể xác định nhờ đến đại sư chế tạo cơ giáp ở chỗ nào đó để chế tạo thôi. Ngoại trừ cung cấp những nguyên liệu chính cũng cần phải trả một khoản kha khá. Tuy ở tinh cầu An Tắc có ít, cũng có bậc đại sư chế tạo cơ giáp, nhưng cho dù như vậy thì số chiến binh cơ giáp có thể giao thiệp với bậc đại sư chỉ là thiểu số.

Hộp năng lượng cấp một chứa 1,000 la, cấp hai là 3,000 la, cấp ba là 5,000 la.

Hộp năng lượng cấp bốn chứa 1,000 la trở lên, cấp năm là trên 3,000 la, cấp sáu là trên 5,000 la, cấp bảy trên 10,000 la, cấp tám trên 30,000 la, cấp chín là 50,000 la trở lên.

Hộp năng lượng cơ giáp ba cấp đầu tiên là dành cho cấp độ hoàn toàn mới, thuộc về hộp năng lượng cơ giáp cấp thấp, từ cấp bốn đến cấp sáu là loại cao cấp, mà từ cấp bảy tới cấp chín, trị số năng lượng đã đạt tới cấp độ khuếch trương.

Đây là toàn bộ thông tin La Tiểu Lâu tra được trên mạng, hộp năng lượng cấp mười — Đó là chiếc tồn tại trong truyền thuyết.

Thế nhưng, có Ô Thạch, cho dù cậu mới chỉ đang ở trình độ lính mới, nguyên liệu đơn giản như vậy mà đã có thể chế tạo ra hộp năng lượng cấp năm thượng phẩm rồi! La Tiểu Lâu xúc động ôm lấy chiếc hộp mà ngắm nhìn tỉ mỉ, cái này giá trị bao nhiêu là tiền a.

“Tôi phải nhắc nhở cậu, cậu không nên có chủ định bán những hộp năng lượng này đi, người khác sẽ phát hiện ra sự tồn tại của Ô Thạch.” 125 hai mắt giống như đang tỏa sáng nhìn chằm chằm chiếc hộp năng lượng kia, đồng thời không quên cảnh báo cho chủ nhân.

Sự nhiệt huyết của La Tiểu Lâu cuối cùng cũng hạ xuống, cậu đặt chiếc hộp xuống, bắt đầu tiếp tục chế tạo những hộp năng lượng còn lại.

Hộp thứ ba đạt 8,500 la, số lần tuần hoàn vẫn như cũ là 5 lần. Hộp thứ tư đạt 8,800 la, tuần hoàn 5 lần.

Nhìn thoáng qua thời gian, La Tiểu Lâu có phần không muốn đứng dậy xuống nhà, hôm nay chỉ có thể làm đến đây trước thôi. Cậu đã rất thành thạo rồi, cơ mà thời gian chế tạo hộp năng lượng vẫn không rút ngắn đi được mấy.

Hai ngày tiếp theo, mỗi buổi chiều sau giờ tan học, La Tiểu Lâu lại cấp tốc chạy về nhà, chế tạo hộp năng lượng. Cậu muốn trước thứ Sáu chọn ra một chiếc hộp tốt nhất.

Hộp thứ sáu đạt 8,500 la, tuần hoàn 6 lần.

Bắt đầu từ hộp thứ năm, số lần tuần hoàn không kém hơn 6 lần. La Tiểu Lâu để hộp đựng hộp năng lượng cách xa ra một chút, 125 suýt chút nữa thì phát điên lên.

Đến hộp thứ tám thì xuất hiện một điều kinh ngạc mới, 8,800 la, tuần hoàn 7 lần. Hộp thứ chín năng lượng đạt 8,700 la, tuần hoàn 8 lần.

Theo đủ mọi mặt mà nói, hộp thứ chín là hộp năng lượng tốt nhất mà cậu đã chế tạo ra, xấp xỉ 70,000 la, thế này đã đạt tới cấp sáu trung phẩm rồi! La Tiểu Lâu mê mẩn nhìn một loạt hộp năng lượng, thực sự rất có cảm giác đạt được thành tựu.

“Này, cậu đừng đối xử với tôi như thế này chứ! Kỳ thực món quà của cậu tặng một cái là đủ òi! Thôi được, suy nghĩ cho tình cảm của hai người, cậu thích tặng bao nhiêu thì tặng, cơ mà, một cái cậu cũng không thể cho tôi được à!” 125 ghé vào lỗ tai cậu rít lên the thé.

Nếu La Tiểu Lâu dám từ chối thì nó sẽ phải gào khóc, nịnh hót, giả vờ tội nghiệp, đủ mọi thủ đoạn — Có một chủ nhân như thế này, nó nhất định là chiếc cơ giáp đáng thương nhất Liên Bang!

La Tiểu Lâu dụi con mắt mệt mỏi, may mà hôm nay cậu về sớm, làm một cái cuối cùng chắc là kịp.

Trước đó, cậu cần phải xử lý một chút cái tên đã quấy rối cậu suốt mấy đêm nay đã.

La Tiểu Lâu lấy tay che 125 đang lải nhải, giơ nó lên trước mặt rồi nói: “Tao chưa bao giờ nghĩ là không cho mày một hộp, chí ít mày cũng nên để cho tao xem thành quả cố gắng của tao nữa chứ. Như thế này vậy, tao chọn 3 hộp, còn lại mày chọn 5 hộp, cho mày một nửa. Tao nghĩ ngoại trừ chữa trị hệ thống ra, như vậy cũng đủ cho mày dùng một thời gian hén.”

125 mừng rỡ, kích động đến mức cả người đều phát sáng: “Thật, thật á?! Úi, cậu biết không, cậu quả thực đúng là chủ nhân anh minh dịu dàng hào phóng nhất trên thế giới này đấy!”

La Tiểu Lâu dám chắc nó không nghĩ như thế, lúc trước rõ ràng còn gào thét cố tình làm ra vẻ đau khổ như bị chủ nhân tồi tệ vứt bỏ đi kia mà.

La Tiểu Lâu bắt đầu gia công chiếc hộp năng lượng cuối cùng. Nếu như chiếc hộp thứ nhất cậu không dám trông mong gì, thì đây là chiếc thứ hai đã bị cậu vứt bỏ.

La Tiểu Lâu suy nghĩ một chút, nhắm hai mắt lại, bắt đầu luyện tập ý thức nguyên lực như lúc thông thường. Góc chết của cấu tạo linh kiện hiện lên rõ rệt trong đầu cậu, bởi vì lúc trước đã lắp ráp rất nhiều lần, cho dù nhắm mắt lại thì động tác hiện tại của La Tiểu Lâu cũng không có một điểm ứ đọng.

Có thể nói, nếu như đá năng lượng không xảy ra vấn đề thì chính cậu đã gần như làm ra hộp năng lượng thỏa mãn nhẩt rồi.

Lắp ráp xong, La Tiểu Lâu cho vào máy phản ứng, sau đó bắt đầu chọn hộp năng lượng cho mình, cái số 9, số 8.

Mỗi lần cậu chọn là một lần 125 sợ hãi kêu lên, La Tiểu Lâu không nhịn được trộm cười, cậu chọn nhiều như thế nhưng thực ra cũng không dùng, dù sao thì cậu cũng chỉ định tặng cho Nguyên Tích một chiếc thôi. Mang trong lòng tâm lí xấu xa trêu đùa vật nuôi, La Tiểu Lâu còn cố ý phân vân giữa những hộp năng lượng còn lại.

Đúng lúc này, máy phản ứng phát ra một tiếng, La Tiểu Lâu liền đứng dậy đi qua.

Phút chốc La Tiểu Lâu đi khỏi, ngoại trừ chiếc hộp thứ nhất với chiếc thứ ba có số lần tuần hoàn kém nhất, những chiếc hộp năng lượng khác trên mặt bàn nhanh chóng biến mất. 125 cố gắng cuộn mình sang bên cạnh, cho dù lần này có như thế nào, nó cũng nhất định không chịu lòe ra đâu. La Tiểu Lâu đã đồng ý cho nó chọn 5 hộp rồi còn gì!

Hử? La Tiểu Lâu không phát hỏa? Tức giận không nói lên lời à? Toàn bộ hệ thống phân hình thông tin của 125 cẩn thận hướng tới La Tiểu Lâu ‘quan sát đánh giá’.

La Tiểu Lâu ngơ ngẩn đứng bên cạnh máy phản ứng, há hốc miệng, vẻ mặt khiếp sợ nhìn chiếc hộp năng lượng mới lấy ra đang cầm trên tay.

Trời — trời ơi, không phải mình đang hoa mắt đấy chứ!

11,000 la, số lần tuần hoàn 22.

240,000 la, hộp năng lượng cấp bảy thượng phẩm! 22 lần, ý thức nguyên lực sơ cấp siêu việt có thể đạt được số lần cao nhất.

La Tiểu Lâu quả thực nghi ngờ liệu có phải mình đang nằm mơ không, đây mới chân chính là kỳ tích của ngày hôm nay...

Dưới chân La Tiểu Lâu mơ hồ có cái gì nhón đến gần, 125 gọi: “Cậu đã chọn hai hộp tốt nhất rồi, không nên tranh với tôi nữa —”
La Tiểu Lâu liền thò tay cầm chiếc vòng cổ lên, hôn chụt một cái lên nó, phấn khích mà nói: “Đương nhiên tao sẽ không tranh của mày nữa, còn lại mày muốn hộp nào cũng được hết, tao đã chọn được quà tặng rồi.”

Màu xanh biếc của 125 gần như chuyển sang màu đỏ, nó cảm thấy bên trong bộ não của mình đang phát nóng đến kịch liệt, khoảng cách tới trạng thái chết máy không xa lắm.

Vớ, vớ vẩn! La Tiểu Lâu hôn nó, nó cũng sẽ không nhả hộp năng lượng ra đâu! Ơ, nếu cậu ấy kiên trì thì nó cũng có thể miễn cưỡng trả lại một hộp...

Khoan đã, La Tiểu Lâu vừa bảo chọn cái nào?

“Này, cậu không sao đấy chứ?” 125 lo lắng hỏi.

“Tất nhiên rồi, mày nhìn cái này đi! Mày xem rồi cũng kích động như tao thôi, tao thế mà, thế mà có thể làm ra hộp năng lượng như vậy!” Hai tay La Tiểu Lâu vẫn còn đang cầm chiếc hộp năng lượng thứ mười, thậm chí không cho nó vào hộp số 10.

Sau khi nhòm con số hiển thị trên mặt hộp, 125 run rẩy một trận, có điều, nó cố gắng tỏ ra cẩn thận và bình tĩnh của một chiếc cơ giáp đã quen cảnh, tạm thời nuổt mấy lời ‘tôi đổi với cậu 5 hộp’ xuống bụng.

“Làm sao mà làm được?” 125 cố gắng khống chế giọng nói run run, “Thực sự là quá khó tin, tôi giúp cậu mua bao nhiêu là nguyên liệu! Khi đó cậu nhất định sẽ cho tôi mấy cái đúng không —”

Nài, câu nói trọng điểm cuối cùng của mày là như thế hả.

La Tiểu Lâu mặt mày rạng rỡ đứng dậy, thu hồi hộp số 10, số 9, số 8 cùng với những chiếc hộp còn lại bị 125 thâu tóm, “Ừ, tao cũng biết điều này thực sự làm người ta quá kinh ngạc. Tao sẽ thử nghiệm lại một lần nữa, tao đã tìm ra cách rồi. Hơn nữa, đá radium còn nhiều lắm. Bất quá, Nguyên Tích sắp về rồi, để lần sau thì nói.”

“Cơ mà lúc này ít nhất thì cậu có thể lên mạng đặt hàng vài món, tôi còn có thể giả làm một đứa trẻ giúp cậu mặc cả, dù sao cậu cũng là kiểu người có mới nới cũ. Được rồi, coi như tôi nhịn cái ông quản lí Cao kia —” 125 lắp bắp.

“... Cái gì mà có mới nới cũ hả?!” La Tiểu Lâu nghiến răng nghiến lợi.

Có một bộ não như thế này thật có xúc động muốn dính chặt mồm nó lại quá. Não gì mà cứ luôn tự cho mình là xuất thân cao quý, hiểu sâu biết rộng, không thể thôi bày ra cái kiểu gấp rút như vậy được hả.

La Tiểu Lâu xuống nhà, ngồi chờ trong phòng khách.

Nội tâm cậu vẫn đang kích động không ngớt. Gặp được chiếc hộp năng lượng cuối cùng khác biệt chỉ có hai khả năng: Thứ nhất, trong lúc cuối cậu lắp ráp đã vô ý thức sử dụng ý thức nguyên lực; Thứ hai là khi đá năng lượng và Ô Thạch phản ứng đã xuất hiện sự khác biệt kia, hai hạt nhân chồng lên nhau hợp làm một.

“125, mày đã nói tinh thần lực của con người và dị thú khác nhau, chủ yếu là ở chỗ nào?” La Tiểu Lâu hỏi.

“Nói thẳng thì, khoảng cách chênh lệch tinh thần lực giữa con người và dị thú rất thấp, dù tinh thần lực của con người có đạt thành thì cũng chỉ có thể khống chế ngoại vật tiến hành công kích thôi, tất nhiên là để khống chế sự công kích của hạt nhân hoặc khống chế nhiều vật thể ngoại thì không hề dễ dàng chút nào. Mà dị thú không những có khả năng khống chế ngoại vật, mà còn có thể cải biến thuộc tính vật lí của ngoại vật, thậm chí là cả thuộc tính hóa học. Thế nhưng, hộp năng lượng của cậu hôm qua hình như có một số khác biệt, nếu cậu đồng ý đưa tôi kiểm tra thì —”

La Tiểu Lâu liền lấy hộp năng lượng trong túi ra đặt bên cạnh 125, sau đó 125 lập tức ngừng câu chuyện, kéo hộp năng lượng vào không gian của mình kiểm tra.

Khống chế và cải biến? La Tiểu Lâu nhíu mày, nói như vậy thì thực ra không chỉ có khống chế, cơ mà cậu cũng không có khả năng cải biến, cái cậu làm chính là —

“Tôi thực sự không thể tin được, cậu dung hợp hai hạt nhân vào cùng một điểm!”

Đột nhiên trong lòng La Tiểu Lâu thông suốt, dung hợp, việc cậu làm hôm qua chính là dung hợp!

Cuối cùng 125 lại ngoan ngoãn nhả hộp năng lượng số 10 ra, nó còn giúp La Tiểu Lâu cải biến số năng lượng trên mặt hộp, biểu thị tổng số năng lượng là 240,000 la mà không kèm theo số tuần hoàn.

Dù sao, nếu như không muốn để người khác phát hiện ra Ô Thạch, thì làm như vậy là tốt nhất. Hơn nữa, La Tiểu Lâu chế tạo ra một chiếc hộp năng lượng số 10, vì đã dung hợp hạt căn bản nên người khác sẽ không phát hiện ra sự tồn tại của Ô Thạch. Để chắc chắn, La Tiểu Lâu bảo 125 giúp cậu thay đổi toàn bộ hộp năng lượng chỉ hiển thị ra tổng số năng lượng của hộp thông thường. Đổi lại, hộp năng lượng số 8 và số 9 thuộc về 125.

Ngày mai là thứ Sáu, thực sự làm người ta thấy khấn khích quá đi.

Khi Nguyên Tích trở về, thấy La Tiểu Lâu đang cười tủm tỉm một mình.

Ngẩn người, trên mặt có chút âm tình khó dò, Nguyên Tích bèn hỏi: “Cậu đang nghĩ cái gì vậy?”

“A? Tất nhiên là đang nghĩ đến cậu rồi.” Tặng quà xong, không biết Nguyên Tích có bộ dạng chết ngắc như thế nào, hoặc có thể cải thiện mối quan hệ của hai người một chút, sau đó nhân cơ hội bảo Nguyên Tích giải trừ cái khế ước nô lệ chết tiệt kia đi được không.

Nguyên Tích nhất thời không nói lên lời, trên mặt có sắc hồng không rõ ràng, qua một hồi lâu mà mới mở miệng mắng: “Còn không mau đi chuẩn bị cơm tối đi?”

Rốt cục thứ Sáu cũng tới, buổi chiều tan học, La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích lái xe đến cửa hàng bánh ngọt Tam Mộc, cậu đã đặt bánh sinh nhật trước rồi. Với quyết định này của cậu, Nguyên Tích chẳng qua là tự mãn hừ một tiếng, cơ mà biểu cảm trên mặt lại là sự phấn khích và chờ mong không gì sánh được.

Tới cửa hàng, Nguyên Tích ngắm nhìn chiếc bánh ngọt hoa quả nhỏ vừa mới được đặt lên, rất thỏa mãn mà âm thầm gật đầu, thừa dịp La Tiểu Lâu ra bàn phục vụ xác nhận, chọn mấy hộp bánh nhỏ mang về.

Nữ nhân viên bán hàng hiển nhiên là biết thừa anh chàng đẹp trai thường xuyên đưa người nhà đến mua bánh này, vừa cười vừa nói: “Anh chiều chuộng vợ mình như vậy, cậu ấy chắc hẳn là rất hạnh phúc.”

Nguyên Tích đương quẹt thẻ thì dừng lại, quả nhiên — người khác đều có thể nhìn ra La Tiểu Lâu thích mình.

“Cậu ấy thực sự rất thích ăn đồ ngọt, đúng là một chàng trai đáng yêu.” Thấy Nguyên Tích không nói chuyện, nữ nhân viên bán hàng biết điều mà chuyển trọng tâm câu chuyện.

“Tất, tất nhiên rồi, quả thực không có cách nào với cậu ấy.” Nguyên Tích nghiêm mặt lạnh lùng nói xong, thấy La Tiểu Lâu đi tới thì lập tức xách bánh ngọt ra cửa.

La Tiểu Lâu dở khóc dở cười nhìn mấy hộp bánh ngọt nhỏ, nhỏ giọng kiến nghị: “Này, ăn nhiều đồ ngọt không có lợi cho sức khỏe đâu.” Cậu nên biết đường mà tiết chế lại cho thích hợp đi.

Nguyên Tích hừ một tiếng, không nói gì.

Buổi tối, La Tiểu Lâu cố ý làm tôm cá mà Nguyên Tích thích ăn, xào một chút rau, không nhiều lắm, nhưng đối với hai người thì cũng là quá phong phú.

La Tiểu Lâu đang chuẩn bị cắt bánh gato cho Nguyên Tích thì lại lo lắng nghĩ đến chuyện tìm cách diễn đạt tặng quà cho cậu ta, tốt nhất là lời nào mùi mẫn vào để người này cũng đủ phải cảm động, sau đó thăm dò xem có thể giải trừ vấn đề khế ước nô lệ hay không, dù sao thì hai người gần đây ở chung cũng gần giống như bạn bè tốt của nhau rồi.

Ho khan một tiếng, La Tiểu Lâu bắt đầu mở lời: “Ừm, trước khi ăn tiệc, tôi muốn nói cậu với câu. Tôi đã chuẩn bị quà tặng cho cậu, cho dù thứ này với cậu là đồ bình thường không đâu, nhưng cũng là thứ quý giá nhất của tôi —”

Trong tay Nguyên Tích còn đang cầm con dao nhỏ xắt bánh, liền đột nhiên ngơ ngác nhìn La Tiểu Lâu. Làn da trắng ngần, đôi mắt màu đen dịu dàng, cặp môi nhàn nhạt, không biết vì sao, ở chung với nhau càng lâu, Nguyên Tích lại cảm thấy con người trước mặt này càng ngày càng xinh đẹp — Trước đây hắn chưa bao giờ có cảm giác này với bất cứ người nào — Đẹp đến mức khiến hắn muốn gần gũi, muốn cất giấu không cho một ai được phép nhìn thấy.

Mà hiện tại, trong ngày sinh nhật của mình, La Tiểu Lâu vẫn luôn thích thầm hắn đang cố lấy dũng khí mà thổ lộ. Nguyên Tích chú ý những ngón tay của La Tiểu Lâu khẽ run lên nhè nhẹ, cậu ấy đang sợ hãi, sợ tình cảm thấp kém của mình sẽ bị cự tuyệt.

Một con người mỏng manh yếu ớt như vậy, dường như thiếu mình thì sẽ rất khó tự sống sót — Con người khiến Nguyên Tích chưa bao giờ có cảm giác yêu thương và hồi hộp như thế này, Nguyên Tích thậm chí còn nghĩ mình đang căng thẳng tới mức mặt sắp bốc ra hơi nước Hắn không hiểu vì sao mình lại thấy hồi hộp, đây là cảm xúc rất ít khi xuất hiện trên người Nguyên Tích.

Hắn chỉ có thể thiết tha mà nhìn chăm chú vào La Tiểu Lâu, sau đó, đột nhiên Nguyên Tích cảm thấy đôi môi đang nói khó khăn kia lại mê người đến vậy.

Nguyên Tích bèn một tay kéo La Tiểu Lâu sang, sau đó giam cầm thân thể mỏng manh yếu ớt kia vào trong lồng ngực mình, hôn lên đôi môi hơi mỏng ấy, cảm giác mềm mại bất ngờ, tuyệt vời đến mức khiến người ta không muốn dừng lại...

Rốt cục cũng hồi phục lại được tinh thần sau khi bị cái kẻ kia ôm hôn thắm thiết tới mức ngây ngất, La Tiểu không khỏi trợn tròn mắt, cả người tóc gáy dựng thẳng đứng cả lên! Chuyện gì đây!

Trời ơi, mình, mình như thế nào mà lại nghĩ cảm giác cũng không tệ lắm! Lẽ nào mình đã phản bội Kiều Toa sao, tha cho con, con dường như đã lâu lắm rồi không nhớ đến tên vị hôn thê của mình —— La Tiểu Lâu khó khăn đẩy Nguyên Tích rõ ràng hãy còn đang mê mẩn ra. (Con lạy hồn, h còn nghĩ đến cái cô chết dẫm ở xó tám hoành nào rồi!!!)

“Này! Cậu —”

“Anh cũng buồn phiền lâu lắm rồi, bất quá, anh sẽ tiếp nhận tình cảm của em, mặc dù có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng nhìn vóc dáng tiều tụy của em thế này, anh đồng ý cùng em, rồi anh sẽ về nhà thưa chuyện với gia đình sau.” Nguyên Tích rất không cao hứng mà trừng mắt với La Tiểu Lâu, ra kiểu ‘Cái đồ ngốc nghếch nhà em như thế này mà anh còn miễn cưỡng đồng ý, em còn không mau cảm động đến rơi nước mắt đi’.

“... Nhưng, nhưng mà, tôi muốn nói là cậu có thể giải trừ khế ước nô lệ được không —”

...

Aww, các bạn cho tớ biết ý kiến về chap này cái, ko biết để thế có đúng ko nữa (╯△╰) ||| anyway, I like that ~ (‾▿‾~)

À, tiện thể các bạn đừng mừng vội, mà hãy chuẩn bị sẵn cà chua, trứng thối, gạch đá các thể loại để hội đồng thằng Tích đi. Mịe nó cái thằng bá đạo (ノಠ益ಠ) ノ彡

Chuẩn bị chiến tranh lạnh roài