Võng Du Thực Vật Sư

Chương 22: BUG




Diệp Trần mở mắt, tháo đầu khôi xuống, hắn định lặng lẽ xuống bếp làm điểm tâm mà không kinh động tới hai đứa nhỏ, bất quá hắn vừa quay mặt lại liền thấy ánh mắt đen nháy tò mò của Tiểu Tĩnh đang nhìn theo.

- Sao em dậy sớm vậy?

Diệp Trần khẽ nhéo khuôn mặt mũm mĩm của Tiểu Tĩnh

- Không ạ, em vừa tỉnh dậy, em còn đang tự hỏi bao giờ anh dậy thì anh đã dậy rồi!

Tiểu Tĩnh hắc hắc cười nói, Diệp Trần cũng khoogn rõ là cô bé này nói thật hay giả nữa.

- Tiểu Lan còn đang ngủ, đừng làm nàng thức giấc vội, nàng còn bé, cho ngủ thêm lúc nữa! À, Tiểu Tĩnh, em muốn ngủ thêm chút nữa không?

Nhẹ nhàng khẽ đặt tay Tiểu Lan lên giường, Diệp Trần nhỏ giọng nói.

- Không, em muốn giúp anh làm điểm tâm!

Tiểu Tĩnh nhanh chóng từ giường bò dậy.

- Vậy cũng được, đánh răng rửa mặt trước đi nào!

Diệp Trần biết tính cách của cô nhóc này, có nói nữa cũng bằng thừa, hai người bèn lặng lẽ rời phòng bắt đầu đánh răng rửa mặt.

Hai người bắt đầu làm bữa sáng, thực chất thì chỉ có một tay Diệp Trần làm, Tiểu Tĩnh giống như là cái đuôi của Diệp Trần khong ngừng đi theo Diệp Trần mà thôi. Làm bữa sáng tốn rất ít thời gian, bất quá hôm nay Diệp Trần muốn làm luôn bữa trưa cho hai nhóc nên cần thêm một chút thời gian.

Khi cơm gần xong thì Tiểu Lan dụi dụi mắt bước ra khỏi phòng.

- Tiểu Tĩnh! Vì sao lại không gọi ta dậy cùng?


Thừa lúc Diệp Trần không chú ý, Tiểu Lan kéo góc áo của Tiểu Tĩnh, thần tình oán giận nói.

- Không đâu, ta có gọi, là do ngươi không tỉnh mà thôi!

Tiểu Tĩnh cười hắc hắc nói.

- Thật à? Lần sau ngươi nhớ dùng sức gọi ta nha!

Tiểu Lan cố gắng nhớ lại, xem có phải vậy hay không, rút cục chả nhớ được gì chỉ có thể cầu xin Tiểu Tĩnh nói.

- Hôm nay ca còn có việc ra ngoài, nhưng chỉ một vài hôm nữa thôi, sau này ngày nào ca cùng cùng với các ngươi ăn cơm!

Như mọi ngày, nhân lúc đang ăn cơm, Diệp Trần cười hì hì tuyên bố với hai nhóc.

- Thật ạ??

Hai tiểu la lỵ mở to đôi mắt đen láy của mình.

- Đương nhiên!

- Oaaaaa! Tốt quá!!!

Hai tiểu la lỵ trở nên vô cùng cao hứng, tuy rằng các nàng rất hiểu chuyện nhưng các nàng chung quy cũng chỉ là tiểu hài tử mà thôi.

- Anh ra ngoài, các ngươi nhớ cẩn thận một chút, nếu có người gõ cửa giống hôm qua, hai đứa hãy mở TV thật to tiếng, bọn họ sẽ không dám vào đâu.

Cơm nước xong, Diệp Trần dặn dò hai nhóc một lượt rồi mới ra ngoài.

Hôm nay ra ngoài chủ yếu đển hắn đến công trường xin nghỉ việc.

Tuy răng hắn vốn là công nhân tạm thời, thời gian không hạn chế, nhưng cũng không phải là muốn đến thì đến mà muốn đi thì đi.

- Diệp Trần, tim được công tác mới rồi à?

Nhân lúc nghỉ ngơi, Diệp Trần bèn tìm đốc công xin thôi việc, công nhân xung quanh trông thấy vậy dều đi tới nhiệt tình hỏi thăm.

- Xem như là vậy!

Diệp Trần cười cười gật đầu, việc này giải thích hơi phiền toái.

- Có công việc khác là tốt rồi, loại công việc như thế này chính là dùng mạng đổi tiền, có thể không làm thì không làm. Chúng ta không còn lựa chọn nào khác cũng đành chịu, ngươi còn trẻ, tiền đồ rộng mở, đổi công tác, xông xáo một phen là đúng!

Lão Tiền tán thưởng nói, mọi người xung quanh đều ra sức gật gù.
...

- Phiền toái đốc công chuyển tiền vào chi phiếu giúp ta, mọi người làm việc, ta xin phép đi trước!

Đốc công cũng không làm khó Diệp Trần, hắn vốn có ấn tượng tốt với Diệp Trần cho nên khi nghe thấy Diệp Trần tìm được công tác mới, lập tức sảng khoái đồng ý, còn như tiền công thì phải đợi đến cuối tháng, quyết toán mới có thể đưa cho Diệp Trần được.

- Yên tâm đi, không thiếu của ngươi xu nào đâu!

Đốc công nhận một điếu thuốc, phất tay hướng Diệp Trần nói.

- Có rảnh đến chơi nha!

Thấy Diệp Trần rời đi, một số công nhân có quan hệ tốt với hắn, phía xa xa gọi lớn.

- Có thời gian nhất định sẽ tới!

Diệp Trần vẫy tay chào mọi người, cho dù hắn biết đây chỉ là lời khách sáo mà thôi. Sauk hi công trình này hoàn thành, không biết những người này sẽ tiếp tục di chuyển đến nơi đâu để hoàn thành công trình mới.

...

- Ca ca!!!

Diệp Trần về tới nhà, hai tiểu la lỵ cao hứng chạy tới (không lẽ để từ “Mừng” Íp diu nâu oát ai min)

- Ca ca, hôm nay chơi xếp hình với Tiểu Lan em lại thắng!

Cầm lấy tay Diệp Trần, Tiểu Tĩnh cao hứng khoe.

- Thật không vậy, Tiểu Tĩnh thật lợi hại!

Diệp Trần xoa đầu Tiểu Tĩnh âu yếm nói.

- Diệp ca ca, là ta nhường nàng đấy chứ!

Bất quá, một lát sau, Tiểu Lan ghé tai Diệp Trần khẽ thầm thì một hồi. Diệp Trần nghe xong không khỏi có cảm giác dở khóc dở cười

Rất nhanh, ba người ăn xong cơm chiều, Diệp Trần cũng không vội vào trò chơi mà cùng hai nhóc chơi đùa xem TV.

Nhìn vào hai tiểu cô nương đang nô đùa trước mặt, Diệp Trần tự hỏi không biết về sau an bài cuộc sống như thế nào.

Muốn kiếm tiền trong trò chơi, mà thời gian chơi chỉ trong buổi tối khẳng định là không đủ, ít nhất bây giờ là không được, Hiện tại đẳng cấp nhân vật của hắn còn thấp như vậy, thăng cấp tốn rất nhiều thời gian, hắn không thể cả ngày cứ cắm đầu vào trò chơi mà mặc kệ hai nàng được.

- Hay là mua bộ trò chơi kèm theo hệ thống giám sát?

Diệp Trần thầm nghĩ, cuối cùng cũng có một biện pháp miễn cưỡng coi là tạm ổn.

Bộ trò chơi này bên trong gắn kèm thiết bị giám sát, không những bên trong có thể phân ra mấy màn hình nhỏ để theo dõi bên ngoài mà còn có thể truyền cảnh tượng trong trò chơi ra TV nữa (túm lại cái vạy là nó có thêm jack TV –Out) đương nhiên là có thể cùng người bên trong nói chuyện rồi.

Diệp Trần lên mạng hỏi anh Gồ xem giá cả, may là không quá đắt, chỉ có năm ngàn, Diệp Trần suy tính thiệt hơn một lúc rồi cũng cắn răng đặt hàng, trong ngày mai sẽ có người tới giao hàng lắp đặt.

Trong lúc Diệp Trần còn đang đau đầu vì sự tình của hai tiểu la lỵ, thì bên trong trò chơi, trước chỗ của Đạo điền thủ hộ giả đã sớm ồn ào như chợ vỡ.

- *** nó! 468 khoả lúa, điều này làm sao có thể!

- Còn không à! Ngươi nhìn xem nhân số của đội ngũ, chỉ có hai người! Một mục sư và một Thực vật sư!

- Còn cấp bậc nữa! Lúc hai người đi vào mới chỉ là 10 câp, còn thiên lý nữa không???? Khẳng định có bug ở đây!

...

Tuy rằng phần lớn người chơi đều biết mình không có khả năng mình dành được ngôi đầu, nhưng vẫn có không ít người buổi tối 6h như thường lệ công bố kết quả quan tâm xem ai đứng đầu và thuộc bang hội nào, thấy kết quả này phá kỷ lục từ trước đến giờ, mọi người đều kinh động không thôi.

Mấy năm trở lại đây, những đội ngũ tham gia phó bản Hoàng Kim Đạo Điền này cũng có không ít những đội ngũ đạt được những thành tích kinh người, nhưng hơn 300 khoả đã là cực hạn, chưa có một đội ngũ nào đạt được trên 400 khoả cả, kết quả vừa xong tự nhiên lại nhẩy ra một đội ngũ dùng 1 lần lấy được 468 khoả, chả là bug thì là gì (GATO chính hiệu!)

Nếu là một đội ngũ cường đại thì cũng đành thôi, mọi người tuy thấy kỳ quái những cũng không quá quá nhiều nhận xét, có chăng thì chỉ cho là ông bà phù hộ hay sử dụng đặc thù đạo cụ mà thôi, đằng này, đội ngũ chỉ có 2 tên nhãi 10 cấp với chức nghiệp còn được mọi người công nhận là “vô dụng nhất trong giai đoạn đầu” lại đứng ở vị trí quán quân với thành tích làm cho người ta phải ghen tỵ.

Hai chức nghiệp như vậy cho dù có mặc một thân hoàng kim, thì may mắn chỉ có thể sống sót mà thôi, chứ đoạt được thành tích cao như vậy... Không thể nào tin được!

- BUG!!!!

Không ai là không có ý nghĩ như vậy, rất nhanh đã có người lên diễn đàn kiến nghị.