Nhà Trọ Địa Ngục

Chương 3: Lên đảo




Chương 3: Lên đảo

Ngày 11 tháng 11.

Trên bến tàu, bảy người đang đợi thuyền tới đón.

“Ta điều tra rồi,” Doanh Tử Dạ cầm tấm vé trên tay nói: “Cái chiêu đãi này là gói phụ đãi của khoai tây chiên Diệu cáp, tổng cộng bảy vé.”

Khoai tây chiên Diệu cáp là món ăn mà giới trẻ ngày nay rất yêu thích, là một trong những nhà đương tài trợ của Minh nguyệt thiên đường, lần phụ đãi này, đương nhiên cũng làm tăng lượng tiêu thụ khoai tây chiên lên rất nhiều.

“Nói như vậy,” Hoa liên thành lập tức hỏi, “Ngươi cho rằng khoai tây Diệu cáp có quan hệ với nhà trọ sao?”

“Chắc có lẽ không.” Lý Ẩn tức thì hồi đáp: “Dùng lực lượng của nhà trọ, sẽ không cần mượn nhờ nhân loại là có thể đặt được vé chiêu đãi vào túi áo của chúng ta. Dù sao cái này cũng không tính là khó khăn. Hạ Uyên đã cùng ta đề cập qua, nhà trọ có lực lượng không thể nào tin được, rất nhiều sự tình nhìn như ngẫu nhiên không liên quan, lại có thể chính là một tai ách nào đấy. Hoàn toàn, không cách nào dùng lẽ thường để suy đoán.”

“Ta cũng rất ưa thích ăn khoai tây chiên Diệu cáp a,” A tô bỗng nhiên lên tiếng: “Bất quá, tặng cái gì mà chiêu đãi, không bằng tặng chân dung mỹ nữ còn tốt hơn.”

Đương nhiên, mọi người căn bản chính là bỏ qua hắn.

Âu Dương tinh có ý muốn làm nhà hóa trang, cho nên đối với trang điểm cũng có chút tâm đắc, bởi vậy Liên thành cùng Y hàm xin nàng giúp đỡ thay đổi khuôn mặt, nàng lập tức bề bộn, thông qua trang điểm, bộ dạng của hai người cùng hình dáng lúc trước không dễ dàng nhận ra.

Không lâu về sau, một chiếc du thuyền hai tầng chậm rãi đi tới.

Thuyền cập bờ, vài nhân viên công tác đi xuống, bọn người Lý Ẩn cầm vé đi tới.

“Ân, đúng vậy.” Nhân viên công tác cẩn thận kiểm tra tấm vé nói: “Hoàn toàn chính xác không sai, mời các vị lên thuyền.”

Khá tốt không có yêu cầu xem CMND, nếu không, xong đời rồi.

Sau khi tiến vào du thuyền..., một nhân viên giao cho họ bản đồ mặt phẳng Ngân nguyệt đảo, rồi bắt đầu nói: “Đầu tiên chúc mừng các vị rút trúng chuyến du lịch ba ngày hai đêm tại Ngân nguyệt đảo, các ngươi sẽ ở tại làng du lịch Mộng ảo. Ngân Nguyệt đảo có rất nhiều những phương tiện giải trí, có sân Golf, sân bóng, nhà hát cùng bãi tắm lộ thiện. Mọi chi tiêu của các bạn trên Ngân nguyệt đảo là hoàn toàn miễn phí.”

Doanh Tử Dạ đang xem xét bên ngoài du thuyền, bất quá vẫn lắng nghe những gì mà nhân viên kia nói. Tuy những thông tin điều tra trên mạng và thực tế hoàn toàn không giống nhau, bất quá nàng vẫn là chuyên chú lắng nghe, tìm kiếm khả năng chôn bẫy rập của nhà trọ.

“Ta nghĩ tới một vấn đề.” Lý Ẩn bỗng nhiên trầm sắc mặt, đối (với) nhân viên công tác nói: “Ngân Nguyệt đảo, phải chăng đã từng phát sinh ra chuyện gì kỳ quái?”

“Ân?” Nhân viên kia lập tức sững sờ, Lý Ẩn tiếp tục nói: “Chúng ta có nghe một chút tin đồn kỳ quái. Nghe nói Ngân Nguyệt đảo có cái gì mà truyền thuyết ma quái.”

“Haha, vị tiên sinh này ngươi nói giỡn rồi.” Nhân viên công tác lập tức nói: “Đều là thế kỷ 21, làm gì có chuyện ma quỷ?”

Hắn không nói dối.

Lý Ẩn cẩn thận chú ý lúc hắn nói chuyện, sắc mặt có biến hóa hay đồng tử có khuếch đại hay không, thời điểm hắn nghe được ‘có chuyện ma quái’, rõ ràng là một bộ dáng không hiểu thấu.

“Các ngươi là nghe nơi nào nói? Khẳng định là đối thủ cạch tranh của chúng ta ác ý bày đặt rồi!”

Nếu như hắn không nói dối, chẳng lẽ Ngân Nguyệt đảo thật sự chưa từng phát sinh ra chuyện gì kỳ quái? Điều tra tư liệu trước kia, cũng chưa từng nghe qua tin đồn có người chết trên Ngân nguyệt đảo.

Xem ra rất khó tìm ra manh mối rồi.

Du thuyền chạy trên mặt biển, mỗi người đều rất lo lắng. Mà Lý Ẩn cùng Doanh Tử Dạ chính là niềm hy vọng lớn nhất trong lòng những người còn lại.

Âu Dương tinh đứng tựa lan can du thuyền, một bên Y hàm thẳng tắp đứng đón gió biển, một đầu tóc dài tung bay theo gió.

“Âu Dương tiểu thư,” Y hàm bỗng nhiên chủ động nói chuyện với Âu Dương tinh bên cạnh: “Thật sự rất cám ơn ngươi.”

Âu Dương tinh nhẹ nhàng cười cười: “Tiện tay mà thôi, không cần phải cảm tạ.”

“Ngươi cùng Odakiri Yukiko làm cho người khác cảm giác rất giống nhau, cũng khó trách ngươi cùng nàng nói chuyện rất hợp ý.” Y hàm nhìn về phía Âu Dương tinh, tiếp tục nói: “Ngươi dường như đã sinh hoạt một thời gian dài tại Nhật bản?”

“Ân, đúng vậy, ta ở vùng Đông kinh.”

“Như vậy, ngươi có hối hận khi tới Trung Quốc? Nếu không, cũng chẳng phải tiến vào nhà trọ này.”

“Nói như thế nào đây?” Âu Dương tinh đẩy kính mắt trên sống mũi, nói: “Hối hận, chung quy không có ý nghĩa. Có thời gian hối hận, còn không bằng nghĩ như thế nào cải biến nó cho thật tốt.”

“Ta cũng nghĩ vậy.”

“Ân?”

Y hàm nhìn về phía mặt biển, như có điều suy nghĩ nói: “Hối hận thật ra là một loại cảm xúc tự bảo hộ mình của nhân loại. Ta, chưa bao giờ cảm thấy hối hận là đáng xấu hổ. Bởi vì hối hận, cho nên mới có thể biết cái gì là trân quý, mới cảm thấy bản thân mình còn tồn tại. Nếu hối hận mà cũng không có, quả thực không khác máy móc rồi.”

“Y tiểu thư...”

“Làm người không có khả năng không hề hối hận.”

Âu Dương tinh nhìn nét mặt của nàng, không khỏi cảm thấy, giờ phút này Y hàm tựa hồ đã quyết định một điều gì đó. Trong ánh mắt của nàng, tràn đầy quyết tuyệt.

Liên thành cùng Y hàm, lúc này đều nhìn về phía chân trời.

[ truyen cua tui ʘ© ne
t ] Đã tới Ngân Nguyệt đảo, là nơi nàng đã từng tổ chức hôn lễ.

Đây là ngẫu nhiên sao? Chẳng lẽ là nhà trọ tận lực làm ra? Bất quá, cũng không có câu trả lời. Vô luận như thế nào, nhất định đều phải tới.

“Ta sẽ bảo hộ ngươi, tiểu hàm.” Liên thành ôm thê tử càng thêm chặt, nói: “Tựa như ban đầu ta đã nói sẽ mang lại cho ngươi hạnh phúc, tuyệt đối... Tuyệt đối sẽ không để ngươi chết!”

Mà Đoạn dịch triết thì cùng A tô lén lén lút lút.

“Như thế nào? Đoàn huynh? Tùng đảo cây phong đấy...” A tô dâm đãng đối với hắn nói: “Có phải hay không vẫn chưa thỏa mãn?”

“Nhỏ giọng một chút!” Đoạn dịch triết lập tức che miệng hắn, nhìn quanh, sau đó nói: “Ân, sự tình ngươi nói ta đã làm. Bất quá cái đồng hồ kia rốt cuộc là đồ chơi gì? Ngươi sẽ không có ý định làm gì Y hàm đó chứ?”

“Nói bậy! Ta tuy yêu thích tiểu loli cùng ngực bự, nhưng ta tuyệt đối không có ý đồ với vợ người khác nha.”
“Vậy ngươi muốn gì? Còn muốn ta đưa cái đồng hồ? Ngươi tuyệt đối có âm mưu.”

“Ha ha.” A tô nhìn Đoạn dịch triết cười nói: “Ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều như vậy, tóm lại lần này đa tạ ngươi rồi.”

Đại khái nửa giờ sau, một tòa hải đảo xuất hiện trước mặt mọi người.

“Các vị, nơi đó là Ngân Nguyệt đảo rồi!”

Nhân viên công tác rất hưng phấn, nhưng trong mắt mọi người, cái hòn đảo kia, phảng phất giống như cái miệng của ác ma chào đón bọn hắn.

Mỗi người đều cực kỳ khẩn trương, một khi bước vào trong đảo, chính là hiểm địa. Mỗi một phút, mỗi một giây, đều có thể chết.

Trong đại não mọi người đang tưởng tượng những sự tình sẽ phát sinh trong tương lai. Ví dụ như dưới giường bỗng nhiên chui ra một nữ quỷ tóc dài, hoặc là trên sàn nhà tự nhiên tràn ngập máu, hay ngoài cửa sổ U Linh không đầu lượn qua lượn lại, rồi sau đó...

Đơn giản chỉ là tưởng tượng, rất nhiều người đã là lòng bàn chân run lên. Đương nhiên, ngoại trừ tên sắc lang kia.

Những lời kế tiếp của nhân viên công tác..., không người nào nghe lọt vào tai, sau khi thuyền cập bờ, từng người một lên đảo.

Bước chân lên Ngân nguyệt đảo Lý ẩn cũng cảm giác được trong lòng căng thẳng.

Lần thứ năm.

Lần thứ năm chấp hành huyết tự chỉ thị!

Lần ở U thủy thôn, nếu không có A Tú cuối cùng hóa thành Lệ Quỷ, chính mình cũng giống như Diệp khả hân, chết trước cửa nhà trọ. Lần trước có thể sống sót, hoàn toàn là nhờ vào vận khí.

Mà Doanh Tử Dạ là lần thứ hai chấp hành huyết tự chỉ thị. Lần trước tại quỷ ốc, cũng là nghìn cân treo sợi tóc, hiểm tử nhưng vẫn còn sống. Nếu không phải khoảnh khắc cuối cùng tìm được sinh lộ, nàng cũng sớm đã chết.

Hai ngày rưỡi, lúc đó có thể còn sống ly khai hòn đảo này sao?

Ai cũng không biết.

Nhưng là, bảy người, không có khả năng toàn bộ còn sống trở về, cái này là có thể khẳng định. Trong lịch sử của nhà trọ, chưa từng có lần chấp hành chỉ thị nào có thể toàn bộ trở về.

Theo sau nhân viên công tác, mọi người tiến vào trong làng du lịch Mộng ảo.

Làng du lịch chiếm một diện tích khá lớn trên Ngân nguyệt đảo, dựa vào núi mà kiến tạo nên, do vô số biệt thự cấu tạo thành, theo đó còn có rất nhiều phương tiện ăn uống vui chơi.

Cái đảo này tuy lớn, nhưng cũng rất quỷ dị. Trong thời gian hai ngày rưỡi, chỉ có bảy người ở trên đảo, đương nhiên vẫn có một vài nhân viên công tác.

Biệt thự cũng phi thường xa hoa, mọi người tiến vào biệt thự cất hành lý, rồi đi dùng cơm.

Cái làng lớn như vậy mà cũng chỉ có bọn hắn, nghĩ cũng biết, nhất định là nhà trọ giở trò quỷ.

Tiến vào trong nhà ăn, bảy người đi theo nhân viên công tác, tiến vào một phòng ăn tại lầu hai.

Thức ăn được mang lên, mọi người chầm chạp nhấc đũa, nhưng thời thời khắc khắc đều cảnh giác bốn phía, ai cũng không dám chủ quan. Một cái hòn đảo yên lặng như vậy, thật làm cho người ta kinh sợ. Không giống U Thủy thôn, tuy cũng có Quỷ hồn tồn tại, nhưng nhiều người sống, nhiều ít lá gan cũng lớn hơn.

Thậm chí, ai biết những nhân viên này, có phải hay không là người?

Nghĩ tới đây, Y hàm bỗng nhiên dừng đũa, đồ ăn này không có độc chứ?

“Không có độc.” Doanh Tử Dạ ngồi bên cạnh Y hàm nhìn ra băn khoăn của nàng, nói: “Nhà trọ không có khả năng dùng phương thức như vậy giết chết chúng ta, rõ ràng muốn chúng ta trong vô tận khủng bố sợ hãi mà chết đi.”

“Khả...”

“Với lại không ăn cơm uống nước, cũng không có khả năng chèo chống được hai ngày rưỡi.”

Y hàm vẫn thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ sợ đột nhiên có người toàn thân là máu lướt ngang qua. Nói thực ra, nếu còn tiếp tục như vậy, tủ lạnh cũng bị nàng coi là quỷ.

Sau khi cơm nước xong, trời không sai biệt lắm đã tối.

Bầu trờ u ám, khiến mọi người có chút hoảng hốt.

“Hy vọng mọi người vui sướng.”

Vui sướng! Vui sướng cái đầu!

Giờ phút này mọi người cơ hồ coi nhân viên công tác như quỷ mà đối đãi, Đoạn dịch triết thậm chí cẩn thận nhìn bọn hắn chằm chằm, còn lấy ra một cái gương, để coi bóng dáng của bọn họ có xuất hiện trong gương hay không.

“Vậy người gác tối nay sẽ theo lệ cũ rút thăm quyết định.”

“Đồng ý!”

Trở lại đại sảnh biệt thự, mọi người bắt đầu rút thăm. Người gác đêm nay là Lý ẩn, Hoa liên thành, Dịch triết ba người.

Đương nhiên, sẽ không có người muốn ngủ một mình, điều đó quá mức kinh khủng. Cho nên mọi người đều nhất trí ở tại phòng khách. Tất nhiên sẽ không có ai phản đối, tại cái hòn đảo biết rõ có quỷ hồn mà còn muốn lên giường tắt đèn đi ngủ, trừ phi đầu óc bị vào nước.

Thậm chí tất cả mọi người không dám đắp chăn, bởi vì thời gian trước có xem phim 《 chú oán, chứng kiến nữ quỷ kéo một nhân vật vào trong chăn rồi biến mất. Đến lúc này, còn ai dám đắp chăn?

Kỳ thật, thực ra không ai dám ngủ. Nhất là Lý Ẩn, lúc trước La hằng Viêm trong lúc ngủ biến mất, càng là cảm giác sởn hết cả gai ốc.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, rốt cục cũng đã có người chìm vào giấc ngủ.

Lý Ẩn có thói quen thức đêm, chỉ cần uống chén trà là được. Nhưng, Đoạn dịch triết lại ngáp dài liên tục. Rạng sáng hai giờ, lúc này dù sợ hãi cũng khó tránh khỏi mệt nhọc.

“Lý Ẩn.” Hoa liên thành nhìn Y hàm bên cạnh đang ngủ say, đối (với) Lý Ẩn nói: “Ngươi, có đầu mối gì chưa? Ví dụ như trên mặt chữ của huyết tự chỉ thị?”

“Không có, tạm thì không có bất cứ đầu mối nào.”

Liên thành nghe Lý Ẩn nói như vậy, nhất thời cũng nhíu mày.

“Bất quá ta có thể thẳng thắn nói cho ngươi biết.” Lý Ẩn đối (với) Liên thành nói: “Lần huyết tự chỉ thị này, tuyệt đối sẽ cực kì khủng bố. Thời gian là hai ngày rưỡi, bảy hộ gia đình tham gia. Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Nhưng ta hướng các ngươi cam đoan, ta với tư cách Lầu trưởng, nhất định tận khả năng mang theo các ngươi, còn sống trở lại nhà trọ!”