Nhà Trọ Địa Ngục

Chương 6: Q22


Chương 6 q22

Thâm Vũ đang đứng trước cửa ra vào nhà trọ.

Mặt trăng tròn không ngửng vẩy ra những tia nguyệt quang màu bạc, giống như những câu thơ của Lý Bạch nói về nỗi nhớ quê hương.

“Đang lo lắng cho Biện Tinh Thần à?”

Sau lưng Thâm Vũ vang lên một thanh âm, nàng lập tức quay đầu lại, chỉ thấy 1 nữ tử tóc ngắn đang đẩy cửa xoay nhà trọ tiến ra.

“Kha Ngân vũ?” Thâm Vũ nhìn về phía Ngân Vũ đang chậm rãi đi tới, bước nhanh tới nói: “Ngươi như thế nào lại tới?”

“Là ngẫu nhiên nhìn thấy ngươi ở bên ngoài.” Ngân Vũ thở sâu, nói: “Biện Tinh Thần, vận khí của hắn một mực rất tốt.”

“Ta đã cùng hắn ước định. Nhất định phải sống trở về.” Thâm Vũ bỗng nhiên bước về trước 1 bước, khóe mắt đã có vệt nước chảy ra: “Kha Ngân vũ tiểu thư, thực xin lỗi... Thật sự xin lỗi! Lúc trước, ta vu hãm ca ca ngươi... Dẫn tới ngươi chút nữa hiểu lầm hắn, là lỗi của ta, kỳ thật, ta vẫn một mực muốn chính miệng nói xin lỗi ngươi. Bất quá, ta cũng biết, bản thân ta nghiệp chướng nặng nề, máu trên tay không thể nào tẩy trôi. Ta...”

“Không có gì.” Ngân Vũ lại trả lời: “Đúng, ta từng rất căm hận ngươi, nhưng đồng dạng, cũng nhờ ngươi ta mới biết mình yêu Ngân Dạ tới cỡ nào, đó là một loại cảm giác yêu hết tánh mạng cũng không đủ, cho dù toàn bộ thế giới đối địch với hắn ta vẫn luôn bên cạnh hắn, đó là 1 loại cảm giác giống như bản năng. Bởi vì yêu, cho nên ta tin tưởng hắn. Là ngươi làm cho ta hiểu được điều đó. Hơn nữa, ta đã tha thứ cho ngươi rồi. Bởi vì, tiến vào nhà trọ này, ngươi đã phải nhận hình phạt so với tội ác của ngươi, càng thêm tàn nhẫn.”

“Kha, Kha Ngân vũ tiểu thư...”

“Chúng ta, đều là hộ gia đình trong nhà trọ này. Muốn chuộc tội mà nói... Liền nghĩ cách sống sót đi. Dù sao, khởi nguồn tất cả bi kịch của chúng ta không phải đều do nhà trọ này sao?”

Dưới ánh trăng chiếu xuống, nguyệt quang giống như bị cắn nuốt, làm cho nhà trọ không thể sinh ra bóng dáng.

“Ngân Vũ tiểu thư.” Thâm Vũ lau nước ở khóe mắt nói: “Có chuyện ta phải nói cho ngươi biết. Có một biện pháp, có thể huỷ bỏ được huyết tự đang chấp hành, đó là 1 quy tắc rất đặc thù của nhà trọ. Cái kia quy tắc là...”

Nhưng Ngân Vũ lại đoạt trước nàng mở miệng: “Hộ gia đình đã chấp hành qua 5 lượt huyết tự, một khi dùng máu của mình vẽ lên vách tường một hình thập tự, là có thể đem 1 hộ gia đình đang chấp hành huyết tự triệu hồi về nhà trọ, là quy tắc đó sao? Ta đã biết. Tử Dạ đã nói cho ta biết.”

“Vậy... Vậy sao?” Thâm Vũ cũng không lộ ra thần sắc ngoài ý muốn, tiếp tục nói: “Dưới tình huống bình thường, nếu như hộ gia đình tiến vào nhà trọ, không có lão hộ gia đình giảng giải quy tắc, nhà trọ sẽ thông qua huyết tự nhắc nhở tới hộ gia đình những quy tắc liên quan, như không thể ly khai nhà trọ vượt qua bốn mươi tám tiếng đồng hồ, hoàn thành mười lần huyết tự có thể ly khai nhà trọ, cùng với... Cái quy tắc đặc thù này. Mà quy tắc này, Hạ Uyên hắn cũng biết. Nhưng lúc đó, có một thời gian ngắn toàn bộ hộ gia đình đều đã chết. Mà ta khi đó muốn hắn không được nói cho những hộ gia đình mới tiến vào biết quy tắc này. Sau khi Hạ Uyên chết, quy tắc này liền không còn ai biết nữa.”

“Thì ra là thế.” Ngân Vũ lập tức truy vấn: “Như vậy... Sở Di Chân, nàng cũng biết chứ?”

“Ngươi biết nàng?”

“Đương nhiên, không phải ngươi thông qua bức họa biết trước có thể biết được tất cả chuyện có liên quan tới nhà trọ sao? Ta là từ bạn đồng học của Lý Ẩn mới biết được sự tình tỷ đệ Sở Di Chân cùng Sở Di Thiên đó. Bọn hắn, chắc cũng biết quy tắc này đi?”

“Ta nghĩ... Hẳn là biết.”

“Ngươi mới vừa nói cái gì?” Ngân Vũ lộ ra thần sắc nghi hoặc khó hiểu, truy vấn: “Vì cái gì ngươi lại nói ‘hẳn là biết’ ? Ngươi phải xác định được chứ?”

“Ta không biết.” Thâm Vũ lắc đầu: “Ta không hề biết sự hiện hữu của nàng, lúc trước, ta có thể giám sát và điều khiển tất cả hộ gia đình trong nhà trọ, nhưng chuyện liên quan tới tỷ đệ Sở Di Chân cùng Sở Di Thiên, từ đầu tới cuối ta không hề biết sự tồn tại của bọn hắn. Cũng không biết, bọn hắn đã có thể coi như hoàn thành 10 lần huyết tự chỉ thị. Loại tình huống đặc biệt quỷ dị này, ta không hề biết.”

“Làm sao có thể? Chẳng lẽ bức họa biết trước còn có cực hạn?”

“Theo lý thuyết, không có khả năng tồn tại tính cực hạn như vậy. Giải thích của ta là, đại khái bởi vì ta không có tận lực chú ý bọn hắn, cho nên trong bức họa không xuất hiện. Nhưng về sau ta lại cảm giác rất mất tự nhiên, bởi vì mỗi một lần huyết tự ta đều sẽ có cảm ứng, nhưng bọn hắn chấp hành mười lần huyết tự, ta lại không hề cảm ứng được một chút nào...”

“Ngươi, ngươi, nói đùa sao? Bức họa biết trước vẽ ra tương lai một cách hoàn mỹ, vẫn luôn là như thế! Vì cái này là nguyền rủa do vong linh phụ thân ngươi mang tới, là Ma Vương đấy...”

Nói đến đây, Ngân Vũ bỗng nhiên câm mồm. Mà Thâm Vũ cũng lập tức thốt ra: “Ma Vương? Đúng rồi, là Ma Vương! Năng lực của ta vốn là ‘Ma Vương’ giao phó cho cha ta, sau đó cha ta hóa thân thành cánh tay phải của ta, mới hình thành cái nguyền rủa này. Đến nay không thể nào vẽ ra, cũng chỉ có Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị. Mà Sở Di Chân cùng Sở Di Thiên cũng là như thế?”

Kế tiếp, Ngân Vũ lập tức thốt ra 1 cái kết luận: “Vậy đối với song bào thai và Ma Vương có quan hệ gì tồn tại sao?”

Lúc này bỗng nhiên một thanh âm như tiếng sấm nổ vang lên sau lưng hai người!

“Các ngươi nói cái gì? Lập lại lần nữa! Di Chân cùng Di Thiên, hai người bọn họ... Có quan hệ như thế nào với nhà trọ?”

Ngân Vũ cùng Thâm Vũ lập tức quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Lý Ẩn đã đứng đó từ lúc nào!

“Trả lời ta!” Lý Ẩn lao đến, rít gào nói: “Nói cho ta biết! Chuyện tình của Di Chân và Di Thiên!”

Lúc này, tại núi Phác Hạ.

Tinh Thần nhìn thấy cái nhà gỗ nhỏ kia, cùng với những dấu chân và vạt hoa bị đè xuống, lập tức mở điện thoại đọc lại văn bản txt!

“Không, không có khả năng, tại sao có thể như vậy!”
Tinh Thần lúc này không ngừng lùi về phía sau, kết quả, bàn chân dường như đạp vào vật gì, ngã nhào dưới đất! Mà những người khác nhìn thấy bộ dáng hắn như vậy đều chạy tới.

“Ngươi xảy ra chuyện gì a?” Phong Dục Hiển nâng hắn dậy, nói: “Chúng ta nhanh lên đi thôi.”

“Không,” Lâm Tuyết Hoa lại chỉ về cái nhà gỗ kia nói: “Chúng ta không thể buông tha bất luận một cái gì mất tự nhiên, như vậy, tại sao trong khu rừng hoang vắng lại xuất hiện một cái nhà gỗ nhỏ? Chúng ta vẫn nên xem một chút chứ? Có lẽ, sẽ xuất hiện nhắc nhở sinh lộ?”

“Đi, nhanh, đi mau!” Tinh Thần đứng nhanh lên, thân thể liều mạng giãy dụa: “Ta, chúng ta nhanh lên, trốn!”

Nói xong, hắn liền xông về 1 hướng khác trong rừng!

Lần này, khiến mọi người đều khẽ giật mình!

Lúc này Thiên sinh lập tức hướng theo phía Biện Tinh Thần đuổi theo! Biện Tinh Thần dù sao đã chấp hành 4 lần huyết tự, kinh nghiệm cũng coi như là người lão đạo nhất, mà Thiên Sinh hắn mới chỉ có vượt qua một lần, cho nên không do dự đuổi theo! Lập tức, Phong Dục Hiển nhíu mày, cũng chạy về hướng đó! Mà bọn người Lang Trí Thiện, cuối cùng cũng hướng về phía Tinh Thần chạy di.

Dù sao bọn hắn không hi vọng tách ra trên ngọn núi này! Mọi người cho dù thuộc về liên minh bất đồng, nhưng ít nhất trước mắt là quan hệ nhất trí, cho dù muốn tranh đấu, cũng phải đợi sau khi hoàn thành xong huyết tự!

Tinh Thần không biết chạy trong rừng cây bao lâu mới ngừng lại. Hắn ngẩng đầu, tiếp tục nhìn về phía Hồng Nguyệt, Thiên Sinh chạy đằng sau suýt chút nữa đụng vào người Tinh Thần.

“Biện tiên sinh!” Thiên sinh vịn lấy một thân cây, thở phì phò nói: “Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Vì cái gì, ánh trăng lại biến thành màu đỏ?”

Tinh Thần xoay người lại, chứng kiến bọn người Lang Trí Thiện, Phong Dục Hiển cũng đuổi theo.

“Biện Tinh Thần.” Lang Trí Thiện thể lực hiển nhiên trội hơn những người khác, hắn dừng lại, cũng không thở hổn hển mà trực tiếp hỏi: “Biện Tinh Thần, ngươi có phải đã chú ý tới cái gì hay không?”

Lang Trí Thiện là nhân vật bậc nào? Hắn ở bót cảnh sát có thể được coi trọng và đề bạt, không thể không quan hệ tới sự nhảy cảm và sức quan sát của hắn.

“Giống như đúc...” Tinh Thần cầm điện thoại trên tay nói: “Những chuyện xảy ra cùng với bộ tiểu thuyết này hoàn toàn đồng dạng!”

“Hả? Ngươi đang nói cái gì?”

Tinh Thần đưa điện thoại trong tay cho Lang Trí Thiện, nói: “Chính ngươi xem đi, đây là bộ tiểu thuyết kinh dị tên là 《 Luân Hồi 》, mọi thứ từ lúc huyết tự xảy ra cho đến giờ, hoàn toàn đồng dạng! Hoàn toàn đồng dạng ah!”

Lang Trí Thiện nhất thời còn cảm giác không thể tin, nhưng sau khi đọc kỹ nội dung văn bản trong điện thoại, sắc mặt hắn cũng lập tức trở nên trắng bệch!

“Cái này... Làm sao có thể?”

Lang Trí Thiện đọc tốc độ rất nhanh, có thể nói đọc nhanh như gió nhưng vẫn nắm được những tin tức quan trọng, loại kỹ xảo “Đọc như bay” này hắn nắm giữ phi thường tốt.

“Quyển tiểu thuyết này...” Lang Trí Thiện kinh hãi vạn phần nói: “Ngươi từ nơi này lấy được?”

“Là Lý Ẩn. Lúc trước Thâm Vũ nhìn thấy hắn đọc cuốn tiểu thuyết này, nghĩ là có huyền cơ gì đó cho nên xin 1 phần... Ah, là Lý Ẩn! Hắn nhất định thông qua biện pháp gì đó biết trước nội dung huyết tự lần này! Đây không phải tiểu thuyết, là chuyện xảy ra chân thật ah!”

“Biết trước?” Phong Dục Hiển tức khắc biến sắc, “Cùng với năng lực vẽ bức họa biết trước của Bồ Thâm Vũ đồng dạng sao? Lý Ẩn, hắn có được từ đó đến bây giờ sao? Điều đó căn bản không có khả năng ah!”

“Ngươi nói thực đi” Lang Trí Thiện gắt gao nhìn chằm chằm vào Tinh Thần: “Nói cho ta biết! Bồ Thâm Vũ, nàng thật sự đã mất đi năng lực vẽ ra bức họa biết trước sao? Hay là, cho đến nay nàng vẫn cùng Lý Ẩn tiến hành giao dịch bí mật?”

“Đợi, chờ một chút!” Lúc này, Lâm Tuyết Hoa bỗng nhiên mở miệng: “Tinh Thần, ngươi đã đọc qua cuốn tiểu thuyết này sao?”

“Phải” Tinh Thần gật đầu, nói: “Đã đọc hết.”

“Cái kia...” Lâm Tuyết Hoa khẩn trương tiếp tục hỏi: “Kế tiếp, kế tiếp chuyện gì sẽ phát sinh ngươi biết không?”

“Biết”. Tinh Thần nhìn về phía mặt trăng màu đỏ máu, ánh trăng kia chiếu rọi, làm gương mặt hắn cũng trở thành 1 mảnh hồng sắc, “Trên núi này, có lẽ có 1 trấn nhỏ tên là Hồng nguyệt trấn. Cái trấn kia, cách mỗi khoảng thời gian sẽ bị nguyền rủa. Cứ cách mỗi 10 năm thời gian sẽ có vài ngày đó, ta tuyên bố trước, trong tiểu thuyết không viết rõ ngày nào thàng nào ánh trăng sẽ biến thành đỏ máu như vậy. Bất quá, nó chỉ xảy ra trong phạm vi thị trấn nhỏ trên núi.”

“Chỉ là bầu trời trên ngọn núi này sao?” Lang Trí Thiện tiếp tục nhấn qua trang mới đọc thật nhanh nội dung cốt truyện kế tiếp.

“Chờ một chút!” Phong Dục Hiển hô lớn: “Ta cảm giác rất hỗn loạn. Cái này chỉ là trùng hợp a? Làm sao có thể xuất hiện chuyện như vậy? Đã như vầy, ngươi nói cho ta biết, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Nếu như có thể biết trước nơi nào sẽ xuất hiện quỷ, như vậy chúng ta không phải có thể tránh được sao? Không phải sao?”

“Đúng vậy!” Lúc này Thiên Sinh cũng thông suốt: “Tiểu thuyết, có thể sẽ cung cấp cho chúng ta sinh lộ? Tinh Thần, nội dung kế tiếp là cái gì?”

“Kế tiếp...” Tinh Thần tiếp tục nói: “Sẽ mở ra 1 cái nguyền rủa luân hồi. Trong đoạn thời gian luân hồi đó, khắp trấn này sẽ xuất hiện đủ loại quỷ mỵ, không chỗ nào không có. Vừa rồi cái nhà gỗ nhỏ kia, chỉ là 1 trong số đó mà thôi. Tại thời điểm luân hồi, cho dù ban ngày cũng vẫn chỉ là 1 mảnh trời đêm, mặt trăng huyết hồng này vẫn như cũ lơ lửng trên đầu!”