Nhà Trọ Địa Ngục

Chương 14: Đây là... Kết thúc sao?




Chương 14: Đây là... Kết thúc sao?

Năm mươi năm trước... Không, đối với Bồ Liền Sinh mới chỉ là sự tình không lâu trước kia.

Bởi vì tiến vào nhà trọ, cuộc đời của hắn hoàn toàn bị hủy hoại.

Ở thời kỳ chiến loạn nhưng không chết trong khói lửa mà tiến vào nhà trọ, trải qua con đường càng thêm tàn khốc.

Có lẽ, nguyên nhân vì lớn lên trong loạn lạc, Liền Sinh so với người bình thường kiên cường hơn nhiều lắm.

Cha mẹ hắn đã sớm chết trong chiến tranh. Vô luận thời đại nào, chiến tranh nổ ra, người bị hại vĩnh viễn là người dân thuộc tầng chót xã hội. Liền Sinh kiên cường sống qua hết thảy, tâm trí của hắn cũng bởi vậy được tôi luyện càng thêm thành thục.

Thời điểm ái thê chết đi hắn chỉ có thể đứng nhìn, cái gì cũng không làm được. Hôm nay, con gái sống chết không rõ. Cuộc đời hắn đã chẳng còn lại gì.

Nhưng nếu như nhất định phải có 1 thứ để hắn bám vào, chèo chống tới hiện tại.

Cái đó chính là nỗi căm hận tê tâm phế liệt với nhà trọ!

Đi tới đi tới, rốt cục tới lầu 29, hắn vừa muốn đẩy cửa tiến vào hành lang, bỗng nhiên thân thể hắn run lên, ở khóe mắt bắt được hình ảnh 1 người nào đó.

Thời điểm nhìn sang, lại phát hiện không hề có ai.

Không có người?

Nhìn lầm sao?

Trước mắt, tuyệt đại đa số hộ gia đình đều cách xa nhà trọ, nhưng vẫn còn vài người cho rằng nhà trọ là căn cứ địa an toàn nhất, cho rằng chỉ cần mọi người tụ tập cùng 1 chỗ sẽ không có chuyện gì nữa. Cũng có rất nhiều người, đối với Lý Ẩn lại lần nữa sinh ra niềm tin mãnh liệt, cho rằng chỉ cần Lý Ẩn dẫn đầu, nhất định có thể chiến thắng nguy cơ, hết thảy lại thông!

Một loại dự cảm nguy hiểm mãnh liệt, làm Liền Sinh cảm giác như bị nhốt trong ngục giam cùng với 1 âm ảnh sẽ tùy thời mà động, 1 ác ma làm người ta không rét mà run!

Hắn cầm chặt nắm tay cửa nhưng lại không dám mở cửa.

Bốn phương tám hướng, giống như đều lộ ra nguy cơ, giờ phút này hắn chỉ cảm thấy ý nghĩ ông ông vang lên, bốn phía yên tĩnh, ngược lại càng cảm nhận rõ ràng mảnh băng lãnh ở sau lưng.

Mặc dù có kinh nghiệm nhiều lần huyết tự, nhưng dù sao trong nhà trọ cũng vẫn là nơi an toàn. Liền Sinh vô luận thế nào cũng không thể nghĩ, trong nhà trọ lại xảy ra vấn đề.

Vì sao...

Tại sao trong nhà trọ lại xảy ra vấn đề?

Cảm giác nguy hiểm không ngừng đánh úp lại, tùy thời nhắc nhở hắn. Nhưng, nguy hiểm ở hướng nào, hắn nên trốn về hướng nào đây?

Cho dù Liền Sinh cơ trí, nhưng đối với tình huống nguy hiểm cũng không thể nào lạnh nhạt.

Cuối cùng, hắn lựa chọn trốn xuống dưới! Bằng không chính là tự mình đoạn đường lui! Vì vậy, hắn tăng nhanh cước pháp bỏ chạy!

Nhưng hắn lại thấy 1 màn làm người ta sợ hãi.

Thời điểm hắn mới chạy được 1 lầu, thì nhìn thấy trên vách tường có 1 thứ giống như sương mù, đó là 1 lỗ đen to như chậu rửa mặt, thân thể 1 nam nhân đầy máu đang bị hắc động kéo vào!

Người nam nhân kia, đúng là một hộ gia đình trong nhà trọ!

Lập tức, thân thể nam nhân triệt để bị hắc động nuốt mất, sau đó nó dần tụ lại, cuối cùng biến mất, vách tường khôi phục về nguyên trạng.

Lỗ đen...

Cái lỗ đen này, chẳng phải giống với lỗ đen cắn nuốt quỷ hồn tiến vào nhà trọ sao?

Vì cái gì lỗ đen cũng cắn nuốt hộ gia đình?

Vì cái gì?

Người thứ chín, đã chết.

Hiện tại, còn lại duy nhất 1 người.

Tháng tám, còn lại 1 hộ gia đình duy nhất phải hy sinh.

Liền Sinh điên cuồng chạy xuống dưới, hiện tại trong đầu hắn chỉ có 1 ý nghĩ, phải mau chóng rời khỏi nhà trọ!

Cùng lúc đó, hắn lấy điện thoại di động (hỏi vay hộ gia đình để mua) bấm số của Cách Tùng.

“Này, Cách Tùng sao? Ngươi đang ở tầng nào? Đi mau, nhanh, nhanh rời khỏi nhà trọ!”

Đáng sợ chính là, ở 1 đầu khác của điện thoại, hoàn toàn không nghe được bất kỳ thanh âm gì!

Lúc này hắn đã chạy đến tầng 22, đang định tiếp tục chạy xuống, ai biết bởi vì chạy trốn quá gấp gáp, một cước đạp phải hư không, kết quả cả người lăn từ trên cầu thang xuống, toàn thân truyền đến đau đớn. Thế nhưng Liền Sinh dù sao cũng là người có đại nghị lực, chống đỡ đứng lên, thế nhưng lại phát hiện dường như bị gãy chân rồi!

Bắt lấy tay vịn cầu thang, cắn chặt hàm răng, Liền Sinh bò lên.

Hắn cho dù chết cũng không muốn táng mạng trong nhà trọ! Hắn ngay cả chết cũng hy vọng được chết dưới ánh mặt trời, chết ở thế giới bên ngoài!

Mà đúng lúc này hắn cảm giác dường như có 1 bàn tay vỗ vào vai hắn.

Vội quay đầu lại, nhưng đằng sau không hề có người!

“Cái nhà trọ này... Cái nhà trọ này đến tột cùng...”

Hắn cuối cùng minh bạch, những hộ gia đình kia mất tích như thế nào rồi.

Giãy dụa muốn tiếp tục bước xuống, nhưng hắn không thể.

Nhà trọ là nơi cuối cùng để trốn tránh cũng trở thành quỷ ốc, trốn tránh có ý nghĩa sao?

Đã không còn bất kỳ sinh cơ nào nữa rồi!

Hắn nhắm hai mắt lại, ngửa đầu lên, làm tốt chuẩn bị đón nhận cái chết.

Nhưng trong những giây phút tiếp theo cũng không phát sinh chuyện gì. Hắn ngẩn người, còn chưa kịp phản ứng đột nhiên nghe thấy 1 âm thanh bén nhọn vang lên!

Âm thanh này là..

Trương Sinh Kiều! Một hộ gia đình ở tầng 21! Hắn hẳn căn cứ theo chỉ thị của Lý Ẩn, dò xét từ tầng 21 đến tầng 25, cùng đi với hắn còn 2 hộ gia đình nữa!

Liền Sinh lập tức đem cửa cầu thang mở ra, nhìn thấy Trương Sinh Kiều lúc này 1 nửa thân thể đã bị 1 tấm màn đen thôn phệ! Mà Trương Sinh Kiều nhìn thấy Liền Sinh lập tức hô to: “Bồ, Bồ tiên sinh, cứu ta! Mau cứu ta!”

Thân thể Liền Sinh lại giống như hóa đá, khẽ động cũng không.

Đi cứu hắn sao? Thế nhưng, có ý nghĩa không?
Cuối cùng hắn vẫn là vọt tới, bắt lấy tay Trương Sinh Kiều! Thế nhưng trong màn đen kia có 1 cỗ lực lượng đang lôi kéo Trương Sinh Kiều! Tấm màn đen này cùng lỗ đen kia hắn là giống nhau!

Bỗng nhiên, đèn trên hành lang chớp tắt!

Cổ lực lượng đó Liền Sinh cũng không thể kháng cự. Trương Sinh Kiều lúc này lớn tiếng khóc hô: “Ta không muốn chết, vợ của ta sắp sinh rồi, tối thiểu cho ta nhìn con, ta muốn nhìn thấy nó 1 cái...”

Liền Sinh cầm chặt tay hắn, nói: “Ta sẽ cứu ngươi, ngươi dùng sức, cố gắng... Cố gắng ah!”

"Cứu mạng, cứu ta... Cứu ta ah

..."

Sau 1 tiếng kêu thảm, cuối cùng chẳng còn gì nữa. Liền Sinh không thể kháng cự lại cỗ lực lượng đó, Trương Sinh Kiều Sinh triệt để bị kéo vào trong tấm màn đen! Khuôn mặt tuyệt vọng của hắn, bị hắc ám nuốt chửng.

Thân thể Liền Sinh theo quán tính mà va vào vách tường, tấm màn đen kia đã biến mất không thấy. Lúc này, đèn lại lần nữa sáng lên, mà cơn đau từ chân lại lần nữa truyền tới. Hắn có thể di chuyển ra tới chỗ này quả thực là kỳ tích rồi.

Lúc này, một nhóm lớn hộ gia đình đổ xô vào tầng 22, tiếng la thảm thiết vừa rồi ai cũng nghe thấy được.

Cửa cầu thang bộ, cửa thang máy nhao nhao mở ra, mọi người lao tới chứng kiến Bồ Liền Sinh khuôn mặt tái nhợt đối diện vách tường, rất nhiều người đều ngạc nhiên.

“Vừa là thanh âm của Trương Sinh Kiều?”

“Ân, đúng vậy. Hắn đâu rồi?”

Lý Ẩn là người thứ nhất đi tới bên cạnh Liền Sinh hỏi: “Chuyện gì xảy ra, đến cùng xảy ra chuyện gì?” “Có, có quỷ” Liền Sinh túm lấy 2 vai Lý Ẩn: “Ta cũng đi! Ta cũng đi tìm cha mẹ La Thập Tam! Cái nhà trọ này, hiện tại đã xảy ra chuyện ma quái rồi!” “Ngươi, ngươi nói cái gì?”

Một mảng lớn hộ gia đình đều hít vào 1 ngụm lãnh khí. Mặc dù có suy đoán qua, nhưng đại đa số mọi người không ai muốn tiếp nhận chuyện này. Mà khi Liền Sinh đem hết thảy mọi chuyện nói ra, tất cả mọi người cơ hồ muốn hôn mê.

“Không, ta không sống nữa, bây giờ chúng ta làm gì còn đường sống!”

“Mẹ kiếp, lão tử cho dù chết, trước khi chết cũng phải giết mấy tên hỗn đản chuyên khi dễ ta ở trường học!”

“Ngươi nói có quỷ? Ngươi nói bậy, nhà trọ vốn không phải không có quỷ sao?”

“La Thập Tam! Cha mẹ La Thập Tam, chúng tôi cũng đi, chúng tôi cũng đi tìm!”

“Mọi người còn chờ cái gì nữa? Mau chạy đi, còn ngây người ở trong này! Chạy mau!” Tuy mưa vẫn đang không ngừng rơi, nhưng đại đa số hộ gia đình đều chạy đi sạch sẽ. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều người không tin lời của Bồ Liền Sinh..., nhưng Trương Sinh Kiều mất tích lại là sự thật. Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn lại biến mất vô ảnh vô tung, ngay cả thi thể cũng không nhìn thấy.

Lý Ẩn một tay kéo Liền Sinh, mà Cách Tùng cũng đi tới nâng hắn dậy.

“Đi!” Lý Ẩn vẻ mặt khắc nghiệt, tóc trắng trên đầu hắn càng ngày càng nhiều, thoạt nhìn làm người khác phải thấy giật mình.

Không bao lâu sau, toàn bộ nhà trọ đã không còn ai. Tất cả mọi người chạy ra khu không người bên ngoài.

Vô số người không ngừng ồn ào náo động, còn có rất nhiều người đã bắt đầu ẩu đả đánh nhau, nhưng phàm là người động thủ, Thượng Quan Miên đều không lưu tình giết chết. Rốt cục sau khi nàng 1 hơi giết chết hơn 10 người mới không ai dám động chân động tay nữa.

Những khối vụn thi thể và máu tươi đầy đất làm không ít người khôi phục lý trí.

Nhà trọ đã xảy ra chuyện ma quái rồi.

Những lời Liền Sinh nói, mọi người đã tin là sự thật!

Mà Thập Tam lúc này đang vịn vào Ngân Dạ, tinh thần hắn rất suy yếu, sau khi rời khỏi nhà trọ hắn cũng biết, mệnh mình chỉ còn trong sớm tối, nhưng nếu dừng lại trong nhà trọ cũng là chết!

“Chúng ta, nên làm cái gì bây giờ?” Lúc này 1 tiểu nữ hài tử đại khái mười mấy tuổi quỳ trên mặt đất, che mặt khóc rống lên. Không ít người đều đấm ngực dậm chân, mặt mũi tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

“Tỷ tỷ, không khóc, không khóc ah” bỗng nhiên, một thanh niên tóc tai rồi bời ngồi xổm xuống, đưa khăn tay cho cô bé kia.

Người thanh niên này là 1 hộ gia đình rất đặc thù. Bởi vì hắn là một người đầu óc tối dạ. Dường như vì lạc đường mà trở thành hộ gia đình. Hắn ngược lại có thể coi như 1 người may mắn, bởi vì cho dù có giải thích cho hắn nghe chuyện liên quan tới nhà trọ hay huyết tự, hắn cũng nghe không hiểu. Bởi vậy căn bản không hề sợ hãi chút nào. Giờ phút này hắn cười ngây ngô nhìn hộ gia đình, hoàn toàn không rõ mọi người vì cái gì đều cau mày.

Mọi người ngay cả tên của hắn cũng không biết, cho nên dứt khoát gọi hắn là ngu ngốc.

“Ngươi cút cho ta!” Thiếu nữ hung hăng đẩy người thanh niên này 1 cái, nàng vốn là 1 sinh viên, trong 1 lần không cẩn thận mà tiến vào nhà trọ.

“Đừng như vậy!” Lạc Chính Phong đi tới bên cạnh người thanh niên tối dạ, nâng hắn dậy, nói: “Ngươi không nên như vậy! Hắn cái gì cũng không hiểu, làm gì phải đẩy hắn như thế?”

“Ta nói, chúng ta ngay lập tức rời đi! Mọi người cùng nhau đi tìm cha mẹ La Thập Tam!” Lại thêm 1 hán tử cao lớn quát lên. “Không thể bình tĩnh được sao?” “Yên tĩnh cho ta!”

Lý Ẩn tức giận quát: “Các ngươi như bây giờ có thể giải quyết vấn đề sao?”

Sau đó, hắn hít sâu một hơi, nhìn mọi người yên tĩnh lại, mở miệng nói: "Nghe, trước mắt các ngươi càng bối rối thì chết càng nhanh! Cẩn thận ngẫm lại, tuy đến nay mất tích không ít người, thế nhưng vẫn không xuất hiện tử vong đại quy mô. Mỗi lần đều là chết mấy người, một thời gian ngắn trôi qua lại chết thêm mấy người! Đây không phải...

Rất giống huyết tự sao?"

“Huyết tự?” Ngân Dạ bên cạnh hắn hai mắt trì trệ, hỏi lại: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng đây là 1 huyết tự nhà trọ tuyên bố?”

"Phải." "Nhà trọ lúc nào tuyên bố qua huyết tự? Chấp hành huyết tự trong nhà trọ? Quá hoang đường!" "Không...

“Lý Ẩn lắc đầu:” Đã tuyên bố qua. Tất cả mọi người quên rồi sao? Ngân Dạ, lúc trước thời điểm ngươi đang chấp hành huyết tự trên U Linh thuyền, không phải nhà trọ đã ban bố 1 đầu huyết tự sao? “Nhà kho” “Nhà kho mở ra huyết tự. Nhà kho không hiểu sao lại đóng cửa, về sau cũng không thấy mở ra.”

Lúc này, không ít người xôn xao.

... Đạo cụ, không cách nào mang vào nhà trọ. Hơn nữa rất nhiều tác dụng của đạo cụ căn cứ vào lời nói của Bồ Liền Sinh, ngược lại gia tăng tỷ lệ tử vong. Chúng ta không phải căn bản đã bị lừa gạt sao?"Đạo cụ" nhưng thật ra lại là tử lộ?" Lời nói này làm nhiều người tròn mắt ngạc nhiên.

“Nếu là huyết tự... Như vậy, sẽ có sinh lộ! Hơn nữa chấp hành trong nhà trọ, sinh lộ chỉ sợ không phải 1 cái!”

Nói đến đây, Lý Ẩn bỗng nhiên nhìn về phía La Thập Tam: “Có thể hay không, La Thập Tam tiến vào nhà trọ chính là nhắc nhở sinh lộ? Có lẽ, sinh lộ nắm giữ trong tay cha mẹ hắn cũng không phải không thể! Hiện tại, còn chưa phải thời khắc tuyệt vọng!”

Lời nói của Lý Ẩn làm những hộ gia đình đã tuyệt vọng, 2 mắt lại lần nữa sáng lên! Chỉ có người thanh niên tối dạ vẫn cười ngô nghê.

Bỗng nhiên, Lý Ẩn cảm giác có 1 bàn tay túm lấy tay hắn, quay đầu lại thì ra Tử Dạ.

“Em vĩnh viễn đứng sau lưng anh” nàng lộ ra vẻ mỉm cười “Vô luận phụ thân anh đã làm chuyện gì, em vẫn sẽ làm bạn bên cạnh anh..”

Lý Ẩn nhìn nàng vui vẻ nói: “Kế tiếp là một trận đánh ác liệt. Cần chuẩn bị sẵn sàng, đây có lẽ là lần quyết chiến cuối cùng rồi.”

Mưa bắt đầu nhỏ đi. Nước mưa dần cọ rửa hết máu và thịt vụn, trôi hết vào cống ngầm.

Mọi người tin tưởng lời Lý Ẩn.

Cuối cùng, hộ gia đình quyết định tạm thời thuê 1 nhà khách. Hiện tại tất cả mọi người không ai dám ở 1 thân 1 mình. Căn cứ thời gian, bốn mươi tám tiếng đồng hồ nhất định phải trở về một lần. Như vậy, trong khoảng thời gian này, từng phút từng giây đều phải tập trung cùng nhau.

Trong bốn mươi tám tiếng đồng hồ, nhất định phải tìm biện pháp giải quyết con quỷ bên trong nhà trọ.

Nếu không, hậu quả sau đó không ai có thể chịu đựng nổi.

Hơn nữa, lúc ấy tháng 9 tới. Sẽ lại xuất hiện, danh ngạch mười người chết!.