Hệ Thống Dưỡng Thành Nữ Chủ

Chương 1: Trở thành vật hi sinh nữ phụ




Tần Y Y cảm thấy mình là người không may mắn, chẳng qua chỉ mỉa mai cuốn tiểu thuyết “mạt thế chi Tô Nhuế nhân sinh” thôi sao. Dù sao nữ phụ hệ hắc ám so với thánh mẫu bạch liên hoa mạnh hơn nhiều, nhưng nếu nữ phụ cùng tên với mình bị ngược chết thì không thể vui được. Mặc kệ ai nhìn thấy nữ phụ cùng tên với mình bị ngược chết thì đều không vui, có phải hay không. Nhưng sao khi tỉnh lại thì thấy mình biến thành nữ phụ cùng tên không cùng mệnh kia.

Tần Y Y nằm trong căn phòng xa lạ cho dù ngây người một ngày một đêm cũng không có cách nào tiếp nhận sự thật này, nếu bởi vì tai nạn giao thông mà chết thì chấp nhận số phận, có ai từng thấy giải phẫu ruột thừa mà cũng chết chưa? Điều này không có khả năng xảy ra, nhưng cố tình nàng lại gặp phải, có phải số nàng quá đen?

Nghĩ đến nàng bởi vì nữ chủ thuộc hệ hắc ám nên mới quyết định muốn xem bộ tiểu thuyết kia, bây giờ Tần Y Y rất hối hận, không xem cũng không phát hiện nàng cùng tên với vật hi sinh nữ phụ, cũng sẽ không xuyên đến bộ tiểu thuyết này lại càng không phải đối mặt với nữ chủ hắc ám, Tần Y Y quyết định về sau nếu xem tiểu thuyết nhất định chọn cuốn nữ chính là thánh mẫu bạch liên hoa. “Haizzz” Lần thở dài thứ n+1 Tần Y Y không thể không nhận rõ sự thật này, nàng cũng không thể cam đoan tự sát một lần còn có thể trở về thế giới kia, tình huống gì cũng phải có mệnh mới có hi vọng. Tuy thế giới đó là thế giới mà mạt thế sắp đến, may mắn nàng có hiểu biết với mọi người trong nhà này, đối với việc biết trước kịch bản có thể để cho nàng sửa lại vận mệnh bi thảm của nguyên chủ.

Sờ sờ bụng dẹp lép, đói bụng một ngày một đêm thật khó chịu, Tần Y Y quyết định trước tiên ăn no đã, cứng rắn chống xuống giường, dù sao nguyên chủ lúc trước bị cảm, ngủ hai ngày cộng thêm thời gian nàng đến là ba ngày, cả người không có sức lực, lúc này đã nửa đêm nàng chỉ có thể xuống phòng bếp dưới lầu nhìn xem có cái gì có thể ăn không.

Nghĩ vậy, Tần Y Y lại bắt đầu buồn bực, ngươi nói thành người khác cũng không sao, nhưng thành vật hi sinh nữ phụ về sau còn bị nữ chủ hắc hóa đặt bẫy thành vật hi sinh ta cũng nhận, nhưng vì sao không gian theo nàng từ lúc sinh ra lại không thấy, không gian theo nàng từ lúc có ý thức đã được nàng cải tạo thành nông trường biến mất không thấy nữa. Phải biết rằng lạc thú kiếp trước của nàng là quản lý không gian, nàng bây giờ làm thế nào có thể đưa các loại dưa và trái cây vào, làm thế nào đem gà vịt huấn luyện thành ngoan ngoãn, thật vất vả hưởng thụ được vài năm lại không thấy nữa.

Kiếp trước Tần Y Y sinh ra ở hào môn nhưng bởi vì cha mẹ là đám cưới thương nghiệp cho nên Tần Y Y chưa bao giờ hưởng thụ qua tình cảm gia đình, bởi vậy Tần Y Y đem toàn bộ tinh lực trên người gia gia cùng việc bố trí không gian, may mắn của Tần Y Y là cha mẹ tiện nghi kia chưa từng bạc đãi nàng, bởi vậy cuộc sống trôi qua khá là dễ chịu, không có việc gì thì học, leo núi, nhàn rỗi không có việc gì thì xuống bếp học nấu ăn, dù sao còn có ca ca nên việc kế thừa gia nghiệp không có việc của nàng, thật sự là không có gánh nặng nào, nhưng bây giờ nghĩ đến gia thế Tần Y Y, Tần Y Y tỏ vẻ cho dù cách mạt thế chỉ có một tuần thì nàng sống cũng thật không vui vẻ gì.

Xem ngọn đèn dưới lầu, Tần Y Y có chút nghi ngờ, có ai giống nàng cũng nửa đêm đi tìm ăn. Sau đó phát hiện đèn phát ra từ phòng khách, Tần Y Y rón ra rón rén đi xuống, lén lút tránh sang một bên, thanh âm nói chuyện dần dần rõ ràng, Tần Y Y biết đây là hai mẹ con Tô Nhuế, trong ngọn đèn mờ mờ thì thấy Tô mẫu cầm ly rượu trong tay, Tần Y Y nghĩ thầm trong lòng có phải hay không Tô mẫu phát giận do nguyên chủ nên xuống lầu uống rượu bị Tô Nhuế thấy được. Trong nhà này có bao nhiêu rượu đều là mẹ Tô uống, phỏng chừng mấy ngày hôm nay không chỉ tức giận mà tửu lượng cũng tăng không ít.
Tô Nhuế là nữ chủ, cũng là danh viện được xã hội thượng lưu công nhận, diện mạo tuy rằng không bằng Tần Y Y tuyệt sắc nhưng cũng thanh tú, nhất là khí chất quanh thân thanh lãnh cao quý căn bản không phải Tần Y Y có thể so sánh, trong sách thì mẹ Tần Y Y là tình nhân của ba Tô, còn gọi là tiểu tam, bởi vì tai nạn xe cộ mà chết, được mẹ cầu xin đưa về Tô gia, Tần Y Y theo họ mẹ, sauđó bởi vì áy náy nên ba Tô cũng không cần Tần Y Y sửa họ Tô nhưng ở bên ngoài vẫn công khai thân phận của Tần Y Y.

Trong sách nói tuy ba Tô rất thương yêu Tần Y Y, nhưng là ba Tô cũng rất ít khi ở nhà, bởi vì mẹ Tô và Tô Nhuế thường xuyên nhục mạ và coi thường nên Tần Y Y càng ngày càng nhát gan yếu đuối, tính tình cũng hơi tự bế.

“Mẹ, về sau đừng bởi vì Tần Y Y mà tức giận, ngươi cũng biết Tần Y Y chỉ là con gái riêng không tạo nên sóng gió gì” Tô Nhuế lấy ly rượu trong tay mẹ Tô bất đắc dĩ nói. “Nhuế Nhuế, ngươi xem tiểu hồ ly tinh bị bệnh, ba ngươi cẩn thận chăm sóc, còn đem hai ta răn dạy một phen, ba ngươi bị tiểu hồ ly tinh mê hoặc Tô gia còn có thể chứa được mẹ con chúng ta sao” Mẹ Tô đối với việc bị trượng phu quở trách rất tức giận.

“Mẹ, đã mười năm Tần Y Y chịu tội không ít, hiện tại thế gia có nhà nào không biết nàng là con gái riêng, hơn nữa tính tình Tần Y Y người cảm thấy nàng ta có thể tiếp quản Tô thị sao, còn có mẹ, đã hai năm ta ở trong công ty đã bồi dưỡng không ít tâm phúc, cho dù về sau có một ngày ba muốn cho Tần Y Y cổ phần công ty cũng phải nhìn ta có đáp ứng hay không” Tô Nhuế đưa cho mẫu thân một chén nước rồi nói. Xem vẻ mặt Tô mẫu có chút không thể tin, Tô Nhuế cười cười, Tô Nhuế so với mẹ sớm đã biết hết mọi chuyện, bằng không lúc mới hai mươi tuổi đã tiến vào công ty bồi dưỡng tâm phúc.

Tần Y Y nghe được lời nói của Tô Nhuế thì nhíu mày không hổ là nữ chủ sớm như vậy đã có ý thức nguy cơ, căn cứ trí nhớ lúc học đại học Tô Nhuế không giống các nữ sinh khác đi ra ngoài du lịch hoặc là điên cuồng mua sắm, nàng mỗi ngày đều ở công ty. Hiện tại xem ra Tô Nhuế cũng không phải giống nàng nàng nói lúc trước vì giảm gánh nặng cho ba Tô, vì muốn đứng vững gót chân ở Tô thị. Hiện tại Tần Y Y thật chướng mắt Tô thị có chút gia sản, bởi vì kiếp trứớc gia gia để lại cho nàng gia sản phải gấp hai lần Tô thị.

Tô Nhuế đi lên phía trước ôm mẹ rồi nhẹ giọng nói “Mẹ, trên đời này người ta để ý nhất cũng chỉ có người”. Phụ thân ngay từ đầu đã không thích nàng cho dù nàng làm bao nhiêu việc xuất sắc cũng sẽ không được một câu khích lệ từ phụ thân. Nhưng mười năm trước, Tần Y Y mới mười tuổi được mang về nhà, nàng lần đầu tiên thấy được nụ cười hiền lành từ ông nhưng đối tượng cũng không phải là nàng. Từ đó về sau nhìn phụ thân sủng ái Tần Y Y nàng đã không còn hy vọng xa vời được phụ yêu, Tô Nhuế trong lòng hận Tần Y Y nhưng càng hận ba ba hơn, nghe được lời nói của nữ nhi Tô mẫu biết nữ nhi đối ba Tô đã hết hy vọng, nhẹ nhàng ôm nữ nhi, mấy năm nay bà cũng chịu đủ, nữ nhi đã có biện pháp nắm giữ Tô thị bà liền giúp nữ nhi, về phần chồng bà liền bỏ qua, dù sao bà thật tâm yêu hắn, bỏ qua tâm tư hai người hướng phòng ngủ đi.