Trọng Sinh Uchiha Madara

Chương 2: BỎ NHÀ và BỊ GIẾT !( hơn 6k chữ)


Chạy vào phòng , với 1 tâm lý của một thằng trẻ trâu 15 tuổi nên Minh Tà quyết định bỏ nhà ra đi . Ok quyết định đã đặt ra nên đúng 12h đêm Minh Tà đeo balo chứa mấy bộ quần áo và len lén lẻn vào phòng bố mẹ , thấy 2 chiếc nhẫn vàng của bố trên đầu giường Minh Tà thò tay nhẹ nhàng lấy 2 chiếc nhẫn và bỏ vào túi trong nội tâm nói " con mượn trước để làm nên sự nghiệp rồi con sẽ trả lại " ( khô lời -.- ) tiếp đấy Minh Tà lại hướng đến két sắt đi đến , vừa đi vừa suy nghĩ mật khẩu là gì ? Cúi xuống ấn vào chỗ hàng số thì cái két kêu cái *TÍT* làm Minh Tà giật nảy người lên wtf sao nó kêu to vậy trời , bình thường bố mẹ gọi vào phòng đưa tiền học cũng thấy ấn mà có thấy kêu con mẹ gì đâu ? Không trách được Minh Tà căn bản ban ngày nghe không rõ tiếng kêu của két là do ồn , còn ban đêm nghe nhất thanh nhị sở là do mới thứ đã chìm vào yên lặng , cũng may bố mẹ ngủ say không biết gì . Thở phào nhẹ nhàng Minh Tà lại thử pass sinh nhật của bố mẹ đều sai ? Vậy có thể là gì đây ? Hay là của mình đâu , nghĩ liền test luôn ấn 6-9 "TẠCH" má nó thiệt ra luôn hả , mở két sắt ra thấy bên trong có 2 loại tiền , một là tiền Việt hai là USD , thôi lấy tiền Việt thôi , lấy tiền $ đi đổi cũng phiền . Lấy xong khoảng 20trieu Minh Tà liền nhẹ đóng lại rồi đứng lên nhìn qua bố mẹ một lần , thấy bố dạo này gầy hẳn đi , trong tối cũng thấy tóc bố cũng bạc đi khá nhiều còn mẹ thì gần đây cũng chả chăm làm đẹp , 2 đến 3 nếp nhăn cũng xuất hiện làm Minh Tà thấy nghẹn trog lòng tất cả đều do mình sao ? Nhoẻn miệng cười một cái đắng chát rồi đi xuống nhà mở cửa , lấy xe rồi lại đóng cửa rồi đi ra đường , từng cơn gió lạnh thổi qua làm Minh Tà rùng mình một cái rồi suy nghĩ sẽ đi đâu . Thôi được rồi đi quán net qua tạm đêm nay vậy ....


----quán NET------

Trong một quán net đang đóng kín cửa bên ngoài một tên trông khoảng chừng 15,16 tuổi khuôn mặt soái ca làm cho sếp Tùng cũng phải cúi mặt nếu gặp phải , đôi mắt có thần ẩn hiện vẫn còn tia ngây thơ ...nói chung là đẹp trai đang ngồi trước màn hình coi ONEPIECE và đang rơm rớm nước mắt khi coi đến chap Sanji đá rụng răng Luffy vâng đó là Minh Tà sau khi bỏ nhà ra đi , đang ngồi xem chăm chú thì nghe thấy bên tai : " này chú em , sao xách cả balo đi chơi net vào đêm khuya thế này , chú em bỏ nhà ra đi à ? "Minh Tà quay sang thì thấy một gã thanh niên mặt mũi trông cũng khá là được , nhưng nếu một người đã ra xã hội lâu lắm sẽ thấy được một tia âm mưu , giảo hoạt trong mắt hắn nhưng đối diện hắn là ai , vâng là Minh Tà mới 15t và mới bỏ nhà và tiếp súc xã hội lần đầu thì sao mà biết được , Minh Tà vội nói :" Vâng , làm sao anh biết được " Nghe được Minh Hạo trả lời bên trong đôi mắt tên kia giảo hoạt càng sâu hơn, hắn cười nói :" anh tên là Lê Văn Lò , anh cũng bỏ nhà đi nhưng lâu rồi cơ , anh khuyên chú nên về nhà đi , lang bạt bên ngoài khổ lắm nếu có lỗi gì sai thì về nói xin lỗi vs ba mẹ đừng để về sau hối hận như anh " Văn Lò nói để Minh Tà rất động tâm ừ cũng đúng đấy trượt cấp 3 thôi mà về nói vs bố mẹ và xin học bổ túc cũng ok mà , nghĩ xong liền nói : " vâng cảm ơn anh , ngày mai em sẽ về " Văn Lò nghe xong liền nói tiếp : " chú em biết là tốt rồi , sao bây giờ đói không anh mời chú đi ăn coi như chào quen biết "Minh Tà nghe và thấy cũng đói bụng mà Văn Lò cũng tốt nên cũng đồng ý . Minh Tà và Văn Lò lấy xe và đi ra quán net , trên đường đi Văn Lò chém gió đủ thể loại gây Minh Tà hảo cảm , Minh Tà đi theo Văn lò dẫn đường đến quán ăn mà Lò bảo ngon và quen biết ,đi được 15p vào một cái ngõ tối , không hiểu sao nội tâm Minh Tà rất bất an liền nói với Văn Lò : " anh ơi , sắp đến chưa không thì em về đây " Văn Lò lúc này quay lại cười , cười một cách rất bỉ ổi : " ấy chú em định đi về sao ? Có tiền không cho anh mượn chút " nghe xong câu đấy Minh Tà liền biết xong mnr mình là trong truyền thuyết bị lừa , hối hận thật nhưng bên ngoài vẫn nói : " em chỉ mang mỗi một trăm thôi , anh có lấy không ạ " " 100 , mày bỏ nhà đi mà mang một trăm ?định dựa vào cái mặt trắng của mày có người bao nuôi hả " một giọng cộc và khàn từ sau Minh Tà truyền đến mà tên Văn Luyện thì lại hớn hở : " đại ca , anh đến rồi sao , em thấy thằng ngu này rất nhiều tiền đấy , nhìn đồ nó mặc là biết rồi " tên được gọi đại ca nghe xong là chửi lên " ngậm mồm đi thằng chó , lần này mà không có tiền bố giết mày !!" Tên Văn Luyện vội nói " dạ, dạ " đối với Minh Tà một bên đang suy nghĩ làm sao thoát hét lên : " mày đ** nghe sao chịu nôn tiền ra hay để tao đánh cho phòi ra " Minh Tà lúc này rất loạn 15 tuổi còn chưa dậy thì hết thì lấy đâu ra sức mà đánh lại tên hơn 20 đây ? Chạy sao , có thấy thằng đại ca của nó đằng sau không ? Mà thấy tên Văn Luyện cùng đại ca nó hết bình tĩnh liền sắp nện mình rồi nên Minh Tà đành cắn răng bỏ xuống balo và lục lấy tiền , lấy ra 20trieu , vì sao không bớt đi ư ? Vì trong chỗ đó có đôi nhẫn á , vừa lấy của bố mẹ không kịp nhìn rõ , đó là nhẫn cưới của bố mẹ đó , không được. Lấy ra 20trieu và đưa cho tên Văn Luyện và thằng đại ca , tiếp lấy tiền tên Văn Lò rất vui vẻ đưa cho thằng đại ca vừa cười vưa' nói : " em hết nợ nhé đại ca , có thể tiếp cho em ma tuý để bán sao ?" "Được rồi , tao sẽ suy nghĩ " " cảm ơn đại ca " cả hai trò chuyện xong quay sang Minh Tà , thằng đại ca nói :"mày còn dấu cái gì không?" Minh Tà nghe xong hoảng sợ vội nói " không còn gì đâu anh " thằng đại ca không chịu bỏ qua " đưa balo tao kiểm tra " Minh Tà hét lên " không được" Tên đại ca đầu tiên thì giật mình sau đó cười tươi như được phá thân , hắn nói với tên Văn Luyện : " nó còn đồ tốt trong balo đấy , lục đi nó mà chống cự thì nện luôn " " ok đại ca " tên Văn Luyện nói xong xông đến Minh Tà . Đầu tiên là giằng co , sau đó là Minh Tà bị nện nhưng vẫn ôm balo , tiếp sau đó thì lại bị nện đến máu me be bét , ừ thì lại sau đó Minh Tà bị cướp đi 2 chiếc nhẫn và SamSungs7Edge , tên đại ca thấy Minh Tà hấp hối thì ra lệnh cho Văn Luyện vất Minh Tà xuống dòng sông gần đó a sau đó 2 gã phủi mông tiêu sái rời đi . Minh Hạo bên dưới hồ đã yếu rụng rời k còn sức lực mà quẫy nên nhắm mắt lại chấp nhận số phận , trong đầu Minh Tà lúc này hiện lên hình ảnh bố mẹ , các bạn bè ngày xưa , cô người yêu mà chưa được cầm tay phát nào mặc dù bây giờ thì chịch sớm là 1 điều bình thường . Lúc hắn lịm đi thì từ sâu bên trong dòng nước có một bóng người kéo hắn đi ..........

Đăng bởi: