Tiên Tuyệt

Chương 359: Niên Luân Mộ Địa (Trung)




Hắn đến gần quan sát cẩn thận, quả nhiên những cổ thụ này có kích thước to nhô như nhau, vỏ cây ngăm đen, gân lá hằn rõ trên phiến lá màu tím sẫm, dường như trong đó có chất lõng màu đõ sẫm đang chảy xuôi.

Vũ La thầm cảm thán trong lòng, không ngờ quả thật là Quỳ Mộc ở Quỷ Hài.

Hỏa Sư Đà vội vàng chạy tới:

- Vũ La Đại nhân, ngài...

Vũ La khoát tay ngăn lại:

- Yên tâm đi, ta sẽ không tùy tiện hành động.

Hỏa Sư Đà nghe vậy mới nhẹ nhàng thở ra.

Lúc này Vũ La tâm sự trùng trùng, cũng không để ý tới Hỏa Sư Đà, chắp tay sau lung cúi đầu đi trên thung lũng.

Hỏa Sư Đà theo sát phía sau, dường như vô cùng vinh hạnh được làm người hầu cho hấn, không hề lộ vẻ bất mãn.

Quỳ Mộc là một loại cây cực kỳ hiếm có, tuy rằng mức độ trân quý so ra kém Bồng Kinh Thần Mộc, nhưng độ hiếm của nó e rằng không kém chút nào.

Quan trọng nhất là loại cây này hẳn không thể nào xuất hiện ở Đông Thổ mới đúng.

Quỷ Hài là một vùng biển ở phía Nam Nam Hoang, còn quỷ dị hơn cả Tinh La Hài. Tuy rằng diện tích của nó không lớn, nhưng mây đen bao phũ quanh năm, trên mặt biển hắc ám âm trầm, dưới biển đầy những đá ngầm sắc bén như đao kiếm, mõm đá cao nhất có thể ngang với ngọn núi.

Lời đồn vào thời thượng cổ, nơi này từng có một trường đại chiến vô cùng thám khốc, tất cả những chiến sĩ tham chiến của cả hai phe đều chết trong vùng biển nhô hẹp này, nhân số không dưới trăm vạn. Sau đó có người thi triển tà thuật, trấn áp những oan hồn này dưới biển, oán khí của những âm hồn này kết thành mây đen, ngay cả ánh mặt trời cũng bị ngăn càn.

Sâu trong Quỷ Hài sinh ra loại Quỳ Mộc này. Loại cây này hết sức kỳ lạ, rễ của nó kết thành một màng trôi trên mặt biển, tuy rằng nói là từng gốc cây, nhung trên thực tế cũng là một thể. Bởi vậy điểm khác nhau lớn nhất của Quỳ Mộc với những loài cây khác chính là, cả một rừng cây, cây nào cây nấy đều có kích cỡ như nhau.

Trừ điểm này ra còn rất nhiều đặc điểm khác, đó là trước kia Vũ La quan sát được.

Vũ La nhớ lại ahi chép trong điển tịch cổ xưa mà mình đã từng xem, Quỳ Mộc ở Quỷ Hài vô cùng hiếm có, đã mấy ngàn năm qua chưa ai nhìn thấy. Còn chuyện nó có đặc điểm gì, càng không ai biết.

Nhưng không nghi ngờ gì, Quỳ Mộc chính là loại cây đặc biệt chỉ có Quỷ Hài mới có, hơn nữa sinh trường ở trong nước, vì sao hiện tại sinh trường thành rừng trên mặt đất Đông Thồ như vậy?

Điều kiện duy nhất ở noi này phù họp cho Quỷ Hài Quỳ Mộc sinh trường chính là âm khí nồng đậm, những điều kiện khác không phù hợp chút nào.

Vũ La còn đang trầm ngâm, bọn Hỏa Sư Đà bên cạnh không dám quấy rầy, đều đứng bên cạnh lẳng lặng chờ đợi.

Đúng vào lúc này, trong một cánh rừng chếch bên cạnh bỗng nhiên vang lên một tràng tù và hùng hồn.

Theo tiếng tù và vang lên, cây cỏ trong rừng dường như bị một bàn tay vô hình vẹt sang hai bên, một đạo nhân mã hùng hậu từ trong rừng xông ra.

Bọn họ vừa xuất hiện, tỏ ra đằng đằng sát khí xông về phía bọn Vũ La. Tố chất của chiến sĩ Bát Đại Thần Trủng quả thật bất phàm, hơn trăm người bộ pháp chinh tề, khí thế cường thịnh, nhanh chóng vọt tới trước mặt bọn Vũ La.

Lúc này có thể nhìn thấy dòng máu hiếu chiến trời sinh của Yêu tộc. Mặc dù tất cả mọi người phe Vũ La đều biết rất rõ ràng, nếu như xảy ra chiến đấu, quá nửa là bọn họ sẽ thất bại, nhung với Hỏa Sư Đà cầm đầu, hơn bảy mươi chiến sĩ vần không chút do dự xông lên.

Hai bên nhân mã lập tức đứng đối diện nhau, giương cung bạt kiếm, không khí khẩn trương giống như một thùng thuốc nổ, chỉ cần một đốm lửa nhỏ sẽ làm bạo phát một vụ nổ lớn.

Đám chiến sĩ Bát Đại Thần Trủng trợn mắt trừng trừng, mà bọn Hỏa Sư Đà cũng không hề lui nhượng.

Thình lình người Bát Đại Thần Trủng di chuyền đều nhịp một bước, tách ra một thông đạo ở giữa đội hình. Một tên Yêu tộc thân hình cao lớn, long hành hổ bộ đi ra.

Trước khi người này tiến ra, mọi người đã cảm thấy khí thế chiến sĩ Bát Đại Thần Trủng mạnh như rồng cọp, cơ hồ bất khả chiến thắng. Sau khi người này tiến ra, chỉ ngạo nghễ khoanh tay mà đứng, lập tức toát ra khí thế ngập trời, cuồn cuộn như sóng trên sông lớn, áp chế toàn bộ khí tức của các chiến sĩ Bát Đại Thần Trủng.

Hỏa Sư Đà không nhịn được cau mày, lòng thầm hoàng sợ. Không biết người này có lai lịch thế nào, lại có được lực lượng vô cùng bá đạo, khiến cho người ta có cảm giác giữa thiên địa này chỉ còn lại mình y.
- Bàn tọa là Nguyễn Xạ Nhật.

Người tới thản nhiên thốt ra một câu, Hỏa Sư Đà lại sợ tới mức run rẩy toàn thân:

- Đại Tế Ti Nguyễn Xạ Nhật của Hống Tuyền Thần Trủng.

Hống Tuyền Thần Trủng chính là một trong Bát Đại Thần Trủng, lúc trước Vũ La từng xung đột với bọn Nguyễn Thôn Hồ, chính là người của Hống Tuyền Thần Trủng.

Hỏa Sư Đà không biết những chuyện này. Trong mắt những Yêu tộc tầm thường như y,

Bát Đại Thần Trủng là thế lực trên cao chót vót, giống như thần minh. Hiện tại gập một vị Đại Tế Ti của Bát Đại Thần Trủng, đám người ô hợp phe Hỏa Sư Đà vốn tin tường mười phần lập tức bị đánh cho trở lại nguyên hình, chia năm xẻ bảy.

- Cái gì, là Nguyễn Xạ Nhật sao...

- Vì sao quái vật này lại tới đây?

- Không xong rồi, e rằng lần này...

Mọi người cất tiếng bàn tán xôn xao, Hỏa Sư Đà không còn lòng dạ nào cổ vũ sĩ khí, bởi vì bản thân y cũng cảm thấy lần này không còn hy vọng. Bát Đại Thần Trủng giống như tám ngọn núi lớn đè nặng trong lòng đám chiến sĩ Yêu tộc tầm thường này.

Vốn Hỏa Sư Đà cho rằng người của Bát Đại Thần Trủng đã tập trung chú ý vào Bách Thảo Tiên Điền. Cho dù chia ra một số đi những nơi khác, cũng sẽ không quá hùng mạnh. Nếu đúng là như vậy, liên minh Thần Trủng do mình dẫn dắt còn có chút hy vọng.

Không ngờ rằng đám người này lại do lão quái vật Nguyễn Xạ Nhật vốn là siêu cấp cường giả tọa trấn, lần này quả thật không còn hy vọng gì...

Mọi người cảm thấy lạnh toát trong lòng, sắc mặt ai nấy lộ vẻ ảm đạm.

Nguyễn Xạ Nhật nhìn vẻ mặt mọi người, cảm thấy hài lòng, hừ lạnh một tiếng, đang định hạ lệnh đuổi đám binh tôm tướng cá này đi. Bỗng nhiên đối diện có người vẹt mọi người sang bên, nhẹ nhàng bước ra một bước, bất ngờ vượt qua khoảng cách hàng chục trượng, lộ vẻ ung dung phóng khoáng, nháy mắt đã đứng trước mặt Nguyễn Xạ Nhật.

Mặc cho khí thế của Nguyễn Xạ Nhật dâng lên như sóng dữ xô bờ, không ngừng công kích về phía người nọ, người nọ vần an nhiên bất động, ánh mắt hờ hững nhìn chăm chú Nguyễn Xạ Nhật.

Lúc Vũ La đối mặt Khoái Tông, vẫn chưa có đủ thực lực đối kháng với một vị Đại Tế Ti của Bát Đại Thần Trủng. Nhưng sau hắn lăn lộn ở Đông Thổ một thời gian, thực lực vững vàng tăng tiến. Tuy rằng chưa đạt được đột phá lớn lao, nhưng tích lũy lâu ngày dài tháng cũng đã đạt tới cảnh giới Long Hồ đỉnh phong.

Hiện tại đã hơn xa lúc vừa bước vào cảnh giới Long Hồ.

Hiện tại cái mà Vũ La còn thiếu chỉ là một cơ hội đột phá mà thôi.

Bởi vậy hiện tại đối mặt Nguyễn Xạ Nhật, tự nhiên hắn không hề sợ hãi chút nào, trong lòng vô cùng tin tường.

Vũ La vừa xuất hiện, các chiến sĩ liên minh Thần Trủng lập tức vỗ vào trán mình. Vì sao quên mất chúng ta cũng có một quái vật siêu cấp, còn là quái vật siêu cấp thiên tài, ha ha ha...

Từ lúc thấy Vũ La một quyền đánh chết quái đằng vạn năm, lòng tin của mọi người trong liên minh Thần Trủng với Vũ La đã đạt tới mức mù quáng, giống như Kiều Hố, Mã Hồng, hắc Thủy Tiên.

Chuyện này cũng không thể trách các chiến sĩ liên minh Thần Trủng. Bất kể là ai nhìn thấy một người một quyền đánh chết kẻ địch cơ hồ bất khả chiến thắng như quái đằng vạn năm, ắt sẽ tin rằng người ấy sẽ chiến thắng bất cứ đối thù nào trên thế gian này.

Nguyễn Xạ Nhật hết sức bất ngờ, tiểu tử này là ai...

Y cũng nhìn thấy biến hóa cảm xúc của các chiến sĩ liên minh Thần Trủng. Rõ ràng lúc nãy mình báo ra danh hiệu, đã khiến cho những người này sợ tới mức mất hết lòng tin. Nhưng tiếu tử này vừa bước ra, những người này lập tức bình tĩnh lại, khôi phục lòng tin như trước.

Phải giải quyết người trước mắt này...

Nguyễn Xạ Nhật âm thầm quyết định.