Hồi Sinh Mạt Thế

Chương 46: Hồi Sinh Mạt Thế Chương 46


Người càng khẩn trương sẽ càng hỗn loạn, tỷ như hiện tại người ở đuôi thuyền, đặc biệt là những dị năng giả tâm lý không kiên định, bọn họ bắt đầu lui về phía sau, bắt đầu sợ hãi, bắt đầu muốn trốn ở sau lưng người khác...

“A!” Lại hét thảm một tiếng, nước càng đỏ, có người bắt đầu nhanh chân bỏ chạy.

“Đừng có chạy lung tung!” Dịch Nhiên biết rõ giờ phút này cậu nếu không nói gì đó chỉ sợ mình cũng sống không nổi, không phải là bị tang thi cá ăn chính là bị bọn ngu xuẩn này liên lụy hoặc là bị bọn họ lấy làm lá chắn, vô luận loại nào cậu cũng không chịu đựng được, cho nên, trước khi tình thế chuyển biến xấu cậu phải ngăn cản hết thảy.

Dịch Nhiên bạo lực lúc trước đã ăn sâu vào nhân tâm, cho nên những người sợ hãi đang lui về phía sau bắt đầu dừng chân lại.

“Ai chạy lung tung tôi liền đá xuống nước!” Khí tràng toàn bộ triển khai, khí thế khiếp người ngược lại khiến cho cảm giác căng thẳng giảm đi không ít.

Không tự giác, bị khí thế kia ảnh hưởng, đám người kia bắt đầu không khỏi nhìn về Dịch Nhiên dựa dẫm.

“...” Có lẽ có 1 số người trời sinh có thể làm cho người tin phục, có lẽ có 1 số người ở trong lúc nguy nan mới có thể bộc phát ra tính chất đặc biệt của người lãnh đạo, mà Dịch Nhiên hiển nhiên là trong số đó, Liễu Hy nhìn Dịch Nhiên đứng ở đuôi thuyền, nghiêm nghị đoạn tuyệt, mang theo khí thế phá hủy hết thảy.

Dịch Nhiên không đếm xỉa tới những người kia, cậu đang chuyên chú nhìn mặt nước, cá này nhất định phải giải quyết, cho dù là vì mình!

Đuôi cá đột nhiên lần nữa phá mặt nước đi ra, thế tới rất nhanh, nhưng Dịch Nhiên nhanh hơn, ai cũng không có thấy rõ cái gì, đuôi cá lộ trên mặt nước giãy dụa, phát ra thanh âm ‘bành bạch’.

Lúc này người trên thuyền mới phát hiện, chỗ mặt nước tang thi cá xuất hiện đông lạnh thành băng, tang thi cá bị đông cứng ở bên trong, dưới không bơi xuống được, trên không nhảy lên được.

“Đừng phát ngốc ở đó, dùng dị năng!”

Vừa nghe Dịch Nhiên nói, các loại dị năng đánh tang thi cá không thể nhúc nhích kia, cá bị đánh trúng nát bấy, cuối cùng kéo đầu cá dưới mặt băng lên, đào ra một khối tinh thạch cấp 3, Dịch Nhiên mặt không đổi sắc tịch thu, mọi người không dám có dị nghị.

Không đợi mọi người bình tĩnh lại, phía trước đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết, Liễu Hy biến sắc, xông vào buồng nhỏ trên tàu.

Dịch Nhiên ý bảo Thước Mị và Vu Đồng mang theo những người còn lại canh giữ ở chỗ này, cậu cũng chạy vào buồng nhỏ trên tàu, đi qua buồng nhỏ trên tàu chính là đầu thuyền.

Vừa nhìn mặt nước, cả kinh, cùng ba đại tang thi cá ở đuôi thuyền bất đồng, đầu thuyền là một đám cá ăn thịt người dài 20cm, mắt đỏ răng cưa, rậm rạp chằng chịt, tản ra mùi thối của thi thể làm cho người buồn nôn.

Bầy cá quay cuồng, mặt nước nhuộm thành màu đỏ, ngoại trừ thi thể tang thi cá còn có phần còn lại của chân tay con người đã bị gặm thành mảnh nhỏ, thỉnh thoảng có tang thi cá ăn thịt người nhảy lên thuyền, cắn về thức ăn ở trước mắt nó.

Vừa nhìn thấy Dịch Nhiên đi tới, Tô Vân không phát giác bản thân nhẹ nhàng thở ra, trơ mắt nhìn đồng bạn rơi xuống nước cũng không phải một chuyện đơn giản.

Mạc Phi Liên trông thấy Liễu Hy bình yên vô sự rất muốn tiến lên ôm, nhưng bây giờ không phải lúc làm chuyện này.

Có hai người ngồi xổm trên thuyền không biết đang làm cái gì, một người còn đang múc nước.

“Làm sao vậy?” Dịch Nhiên hỏi.

“Bị đâm thủng.”

“...” Thuyền làm bằng thép cũng có thể bị đâm thủng, có thể biết hàm răng của những con cá này có bao nhiêu sắc bén.

“Bất quá chỉ cần không khiến chúng nó cắn cùng 1 chỗ sẽ không sao.” Tô Vân bổ sung.

Sợ là ở dưới đáy thuyền còn tụ không ít tang thi cá, Dịch Nhiên ngẩng đầu, “Đi nói với Chu Bình duy trì tốc độ.”

“Dạ.” Tô Vân kêu một sĩ binh đi, sau đó nhìn về phía Dịch Nhiên, “Cậu tính toán làm như thế nào?”

Tính toán làm như thế nào a... Dịch Nhiên nhìn Tô Vân, đáy mắt rõ ràng cho thấy khinh bỉ, anh 20 tuổi, tôi 19 tuổi, anh có bằng thạc sĩ, tôi còn học đại học, anh hỏi tôi làm như thế nào? Cuối cùng vẫn không quên lại mắng 1 câu, cáo già Lục Tiếu! Ngẫm lại, mắng luôn Lục Duyên.

“...” Bị Dịch Nhiên nhìn, Tô Vân xấu hổ sờ sờ cái mũi.

Dịch Nhiên nhìn mặt nước, “Tập trung thanh lý ở giữa, trước tiên bảo vệ thuyền.”

Những người còn lại không nói gì thêm, dựa theo Dịch Nhiên nói, không quan tâm bên hông thuyền mà là tập trung chính giữa, dị năng đánh ra, cùng đánh vào đám cá lớn nhỏ kia, cho dù là sơ cấp dị năng cũng có thể bắn chết loại tang thi cá nhỏ, mà ngay cả viên đạn cũng có đất dụng võ.

Dịch Nhiên tập trung tinh thần lực, phát ra, hai bên thuyền nhanh chóng kết băng, vây khốn hai phía tang thi cá, thuyền đi qua ở giữa.

Thấy đầu thuyền an toàn, Dịch Nhiên lại chạy tới đuôi thuyền, đám tang thi cá kia tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha như vậy, mà đuôi thuyền rõ ràng so với đầu thuyền càng nguy hiểm hơn.

Thấy thân ảnh Dịch Nhiên chạy về buồng nhỏ trên tàu, Tô Vân vội vàng đi theo, có thể kết băng mặt nước, đây rốt cuộc là dị năng gì?

Một cái lảo đảo, Dịch Nhiên ổn định thân thể, hậu quả sử dụng tinh thần lực nhiều chính là tinh thần tiêu hao, nhưng, bây giờ không phải thời điểm thả lỏng.

Tô Vân nhìn thân ảnh miễn cưỡng ổn định, duỗi tay ra lại thu trở về, tóc trên trán che con mắt lóe sáng, không biết suy nghĩ cái gì.

Đến đuôi thuyền, Dịch Nhiên đau đầu, Thước Mị mang theo đội viên đánh tang thi cá trên mặt nước, mà Phỉ Phỉ là thể năng dị năng giả thì thanh lý tang thi cá ở boong thuyền.

Không sai, những con cá kia thế nhưng nhảy lên boong tàu, càng quỷ dị chính là không có một chút không thích ứng, lắc đầu vẫy đuôi tự tại giống như trong nước, động tác cũng dị thường linh hoạt, ông trời ơi, chúng mày là cá được không!

Phỉ Phỉ cầm đao, trên đao dính đầy máu tươi, đã không biết giết bao nhiêu, từ khi Dịch Nhiên đi đến đầu thuyền thì đã có cá bắt đầu nhảy lên, đầu tiên là một con, về sau càng ngày càng nhiều, may mà vừa vặn có một trận mặt nước đóng băng, làm chậm lại tốc độ cá nhảy lên thuyền.
Một đao chém xuống, đánh nát đầu cá, dưới chân tất cả đều là ruột cá bong bóng cá, bị cá cắn trúng, người thường không kịp tự sát sẽ biến thành tang thi, trong lúc nhất thời, đuôi thuyền ngoại trừ tang thi cá còn có tang thi người!

Cầm lấy đao, Dịch Nhiên cũng không khách khí, như một trận gió chui vào chính giữa bầy tang thi, nơi đi qua, vô luận là tang thi người hay là tang thi cá đều đầu thân khác biệt.

Vừa dừng chân lại, Dịch Nhiên đầu cháng váng, tinh thần lực thật sự tiêu hao hết, đầu tiên là đóng băng sau đó lại là đóng băng, hơn nữa luân phiên thay đổi dị năng, bây giờ còn có thể chống đỡ đã coi là không tệ.

Tô Vân bước lên phía trước một bước, vịn lấy bả vai Dịch Nhiên, “Không sao chứ?” Vừa chạm vào mới phát hiện thiếu niên này có bao nhiêu gầy, nhưng chính thân thể gầy yếu này lại sáng tạo ra kỳ tích.

Dịch Nhiên khoát khoát tay, đẩy Tô Vân ra, cậu đối với Tô Vân trước sau có khoảng cách, dù cho cả đời này Tô Vân là vô tội.

Nhìn tay bị đẩy ra, Tô Vân thất vọng.

Trong nước, thuyền không sánh bằng cá, cho nên bây giờ không phải thời điểm thả lỏng, theo bản năng, Dịch Nhiên lại mắng cha con họ Lục lần nữa.

Xa xa, một bầy tang thi cá bơi lại thuyền.

Làm sao bây giờ? Chính mình không thể chết tại đây!

Thước Mị nhìn Dịch Nhiên, cùng Tô Vân trao đổi ánh mắt, nhìn thiếu niên cố gắng chống đỡ thân thể, không phát giác cảm thấy đau lòng, rõ ràng bọn họ so với cậu ta lớn hơn a.

Xem ra chỉ có thể ra tuyệt chiêu cuối cùng, Dịch Nhiên trong mắt loang loáng một cái chớp mắt, từ ba lô lấy ra bình nước màu lam, hung hăng uống hơn phân nửa, cảm giác trong cơ thể lại có chút ít linh khí, phương pháp mặc dù tốt nhưng có di chứng, loại cưỡng chế mượn ngoại lực bổ sung tinh thần lực cần nghỉ ngơi một thời gian ngắn mới có thể hồi phục.

Dần dần, linh khí chuyển hóa thành tinh thần lực, làm dịu đi tinh thần cạn khô.

Đầu thuyền lâu như vậy không có động tĩnh, phỏng chừng không có việc gì đi, Dịch Nhiên ý bảo Thước Mị và Tô Vân dẫn đội viên trông coi đuôi thuyền, nếu có tang thi cá tới gần thì bắn chết.

Lúc trước hỗn loạn đã thanh lí một chút, tình huống đang được khống chế từ từ.

Đám dị năng giả kia và quân nhân cũng không phải ngồi không, ba tiếng đồng hồ không cho tang thi cá tới gần thuyền, bất quá cả đám đều như đèn cạn dầu, cũng chẳng quan tâm boong tàu dơ bẩn, đặt mông ngồi xuống thở hổn hển.

Người Gầy vốn định thừa dịp hiện tại đi theo Dịch Nhiên nói ra, đã qua hơn ba tiếng, không lâu nữa hắn sẽ biến thành tang thi, lại bị Mập Mạp giữ chặt, “Đừng nói, đợi còn nửa tiếng tôi sẽ phụ trách giết cậu.”

Nhìn biểu tình Mập Mạp nghiêm túc, Người Gầy gật gật đầu, cũng tốt, dù sao đồ trong không gian của hắn còn chưa có lấy ra, những thứ kia đều là thức ăn của mọi người, chậm rãi đi trở về buồng nhỏ trên tàu, thừa dịp bây giờ còn có thời gian, trước lấy ra đi.

Đến!

Cảm giác quái dị càng ngày càng gần, Dịch Nhiên đột nhiên đứng lên, cử động kia của cậu khiến cho người còn lại khẩn trương lên, lúc trước Dịch Nhiên biểu hiện đã khiến cho bọn họ tự đáy lòng bội phục, loại đối mặt nguy hiểm mặt không biến sắc, trấn định tự nhiên chỉ huy khiến cho người nể phục, chớ nói chi là trong tay còn có dị năng, lại còn là băng hệ dị năng hiếm thấy, sức mạnh đóng băng, wow, cấp mấy a...

Một sinh vật nước lạ tới gần, đầu hình cầu, xúc tua hư thối, đó là bạch tuộc! Trong miệng đang gặm đầu 1 người!

“Là Uông Khánh!” Lý Quốc Xương nghẹn ngào hô lên, đó là chiến sĩ lúc trước bị rơi xuống nước.

Những quân nhân sống sót còn lại phẫn nộ, trong mắt thiêu đốt, bọn họ có thể chấp nhận cái chết khi chiến đấu với tang thi, nhưng không cách nào chấp nhận di thể chết trận của anh em bị vũ nhục! Thế nhưng lại bị 1 tang thi bạch tuộc vũ nhục!!

“Đừng nổ súng bậy.” Dịch Nhiên một câu khiến cho bọn họ lập tức bỏ súng xuống, nghe lời như thế là vì 1 phần lúc trước Lục thượng tướng đã hạ mệnh lệnh, nguyên nhân khác là biểu hiện lúc trước của Dịch Nhiên.

Lờ mờ đã có thể thấy đường bờ biển, Dịch Nhiên đánh giá thời gian, đại khái còn 30 phút có thể lên bờ, lại tính toán tinh thần lực của mình, “Khiến nó đi lên, trong nước chúng ta tuyệt đối không phải đối thủ của nó.” Bạch tuộc tốc độ so với tang thi cá nhanh hơn, mà 30 phút bạch tuộc có thể kéo xuống không ít người.

“Mọi người lui về phía sau, chờ đóng băng nó, thì tập trung công kích đầu.” Trận chiến này không thể thua!

Có lẽ do ngạo khí của Dịch Nhiên chấn trụ mọi người, giờ khắc này sợ hãi trong lòng bọn họ ngược lại giảm bớt, dù cho bạch tuộc kia thoạt nhìn so với tang thi cá còn muốn lớn hơn.

Tang thi bạch tuộc đang chờ đợi thời cơ bò lên trên thuyền, còn chưa chờ nó hành động, Dịch Nhiên đã hành động trước, tới gần bạch tuộc, năng lực đóng băng phát ra, rất nhanh bạch tuộc bị đóng băng 8 cái xúc tua, chừa lại cái đầu hư thối lộ ra bên ngoài.

“Công kích!” Tô Vân vừa thấy bạch tuộc bị đông cứng, vội vàng la to.

Dị năng sáng chói đánh trên đầu bạch tuộc, thể năng dị năng giả cũng cầm đao chém, nhưng do đẳng cấp cách xa, không thể tạo thương tổn lớn cho bạch tuộc, chỉ có mấy người dị năng giả cấp 1 miễn cưỡng để lại vết thương.

Dịch Nhiên tay nhoáng một cái, một băng nhận kiếm lạnh lẽo cầm trên tay, một cái tung người, nhảy lên đầu bạch tuộc, dùng hết sức cắm xuống, bạch tuộc liều mạng lắc cái đầu, muốn đem Dịch Nhiên hất xuống, Dịch Nhiên dùng băng kiếm ở trong đầu bạch tuộc quấy lung tung, tang thi bạch tuộc dùng sức giãy dụa, một cái xúc tua thoát khỏi tầng băng, đánh về phía đầu Dịch Nhiên.

Dịch Nhiên vội vàng tránh ra, dị năng giả phía dưới vội vàng tăng công kích, Tô Vân nóng vội, nhưng làm gì được, Tô Vân không phải thể lực dị năng giả, cùng bạch tuộc cận chiến không khác gì chịu chết.

Băng kiếm hung ác xẹt qua xúc tua kia, đem bổ xuống, tang thi bạch tuộc càng tức giận, lại bị nó giãy ra hai cái xúc tua, cũng không để ý tới những người khác nữa, tập trung đuổi theo Dịch Nhiên.

Rõ ràng đã bị đâm xuyên qua đầu, vì sao bạch tuộc còn chưa chết? Chẳng lẽ sinh vật nước cùng sinh vật trên đất bất đồng? Không biết tinh thạch của nó ra sao?

Nghĩ như thế, Dịch Nhiên sử dụng sức mạnh cuối cùng nhảy lên đầu bạch tuộc, băng kiếm ngăn lại xúc tua tập kích, nhịn xuống chán ghét trực tiếp lấy tay đào đầu bạch tuộc, mò tới! Vật cứng sắc bén!!

Tinh thạch là chỗ hiểm của bạch tuộc, bạch tuộc đột nhiên điên cuồng giãy dụa, thoát khỏi đóng băng, một đầu chìm xuống nước.

Không kịp rồi! Thể lực và tinh thần lực tiêu hao, Dịch Nhiên căn bản không có biện pháp nhảy ra, mà phía sau chính là bầy tang thi cá đuổi sát tới!!

Hết chương 51