Thần Ma Thiên Chủ

Chương 18: Tứ Đại công tử Thiên Phong quốc


Cô nương tên gì?

Đại trưởng lão không kìm được hỏi.

Tuyệt mỹ thiếu nữ thần sắc tự nhiên,

- Chào đại trưởng lão, tiểu nữ Cơ Tuyết Ngọc.

- Cơ Tuyết Ngọc, có phải là đệ tử Cơ gia không?

- Đúng vậy.

Lam Hành Liệt cười nói:

- Cơ gia có một đệ tử như ngươi, vị trí trong bát đại gia tộc càng thêm vững chắc, đáng mừng đáng mừng.

- Đúng vậy.

Mấy vị trưởng lão nội môn gật đầu đồng ý.

- Người đâu, đi gọi Thiên Vũ đến đây,

Lam Hành Liệt không biết Thiên Vũ, nhưng hắn là tông chủ, chỉ cần một câu nói là được.

Người thanh niên lạnh lùng nãy giờ chẳng nói câu nào, sau khi được Phùng Viễn giúp đỡ, đứng dậy lên tiếng nói:

- Lam tông chủ và các vị trưởng lão, Vô Tướng có một yêu cầu quá đáng, hi vọng trước khi giải quyết chuyện của Cơ sư muội, có thể giao thủ một phen với Hà Sơn công tử của quý phái không.

Lam Hành Liệt sắc mặt cứng đờ,

- Ngươi nói là khuyển tử Lam Hà Sơn.

Phùng Viễn mỉm cười nói:

- Vô Tướng là một trong tứ đại hạch tâm đệ tử của bổn tông, giao thủ với Hà Sơn công tử chắc không bôi nhọ quý công tử đâu!

- Điều đó đương nhiên, chỉ là khuyển tử thân thể có bệnh, có lẽ không thể nhận lời.

Lam Hành Liệt sắc mặt có chút khó coi, cẩn thận quan sát, chỉ thấy sâu trong mắt hắn ẩn giấu một tia ảm đạm.

Vô Tướng có chút thất vọng, định nói gì nhưng lại bị Phùng Viễn ngăn lại.

- Cha!

Đột nhiên, bên ngoài đại sảnh xuất hiện một thanh niên áo lam.

Lam Hành Liệt giật mình ngoái nhìn:

- Hà Sơn, sao con lại đến đây.

Thanh niên áo lam nhìn Vô Tướng, nói:

- Cha, nhận lời hắn đi, con cũng muốn được thử " Tuyệt Chưởng" của Vô Tướng.

- Nhưng...

- Yên tâm, con tự có chừng mực.

Thanh niên áo lam chính là Hà Sơn công tử Lam Hà Sơn, cũng là con trai Lam Hành Liệt, xếp vị trí thứ hai trong số các đệ tử hạch tâm, chỉ thua mỗi "Ám Kiếm" Chu Mai.
Vô Tướng đứng dậy,

- Hai năm trước, bốn người mạnh nhất trong giới thanh niên Thiên Phong Quốc được phong làm tứ đại công tử, đó là bổn môn đại sư huynh Băng Hà công tử, Tuyết Sơn Trang Tuyết công tử, thủ lĩnh bát đại gia tộc Mộc gia Mộc công tử, và Thiên Kiếm Tông Hà Sơn công tử. Bây giờ đại sư huynh ta và Tuyết công tử đang trùng kích Thân Thể Cảnh tầng thứ, vậy mà ngươi lại để mất vị trí đệ nhất đệ tử hạch tâm Thiên Kiếm Tông, thực sự khiến người ta không sao hiểu nổi.

Lam Hà Sơn khiêm tốn nói:

- Chu Mai thắng ta quang minh chính đại, có lẽ các ngươi không biết thực lực của nàng.

- Ám Kiếm Chu Mai, đúng là rất mạnh, nhưng nói thật, so với đại sư huynh ta còn kém một bậc, có thể ngươi tưởng đại sư huynh ta vẫn như hai năm trước, vậy thì ngươi nhầm rồi.

Lam Hà Sơn không muốn cùng đối phương tranh luận, lên tiếng nói:

- Đừng phí lời nữa, không biết định thi đấu thế nào.

Đối phương là một trong tứ đại hạch tâm đệ tử Băng Hà Cốc, được thanh niên Thiên Phong Quốc gọi là " Tuyệt Chưởng ", chân khí và chưởng công trên người cường hãn vô bỉ, nghe nói chỉ thua mỗi Băng Hà công tử, không thể coi thường.

- Rất đơn giản, đối ba chưởng là được, chúng ta vẫn chưa đến lúc quyết đấu thực sự.

- Sẽ theo ý ngươi, ở ngay đây chứ!

Lam Hành Liệt, Phùng Viễn, và các Thiên Kiếm Tông trưởng lão nội môn chăm chú nhìn hai người không chớp mắt, cuộc chiến giữa những thanh niên đứng đầu họ đã được xem nhiều, nhất là Lam Hành Liệt, mặt không giấu nổi vẻ căng thẳng, vừa lo lắng vừa chờ mong.

Cơ Tuyết Ngọc và Lê Huyên mắt phóng dị sắc, có thể nhìn thấy sư huynh Vô Tướng và Hà Sơn công tử đối quyết, chuyến đi này quả nhiên không tệ.

- Mời!

Lam Hàn Sơn tiến lên vài bước, một tay chắp sau lưng, một tay hư dẫn.

Vô Tướng bước từng bước lớn
,
- Hi vọng ngươi dùng toàn lực, nếu không không phải đối thủ của ta.

- Đương nhiên!

Hai người đứng cách nhau mười bước, bắt đầu súc tích khí thế.

Qua mấy hơi thở, tử khí (ý đây là khí màu tím không phải là khí tức chết chóc) từ người Lam Hà Sơn bao trùm khắp mặt, cũng không biết tu luyện công pháp gì, chỉ thấy hắn quá khẽ một tiếng, lao thẳng vào Vô Tướng, tay phải đồng thời bổ ra.

Người chưa đến lực đã đến, từ trong không khí nổi lên những đường gợn sóng nhàn nhạt.

Sắc mặt Vô Tướng ngưng trọng, một chân dẫm vỡ viên đá bên dưới, lao ra như sấm sét, cùng Lam Hà Sơn đọ chưởng.

Ầm!

Khí lưu trong suốt khuếch tán theo hình cầu tròn, bàn ghế bay loạn xạ, đồng thời, nhân ảnh hai người phân khai, kích xạ về phía sau.

Lê Huyền mặt có chút kinh sợ, không ngờ Tụ Linh cảnh giới hậu kì đối chiến uy lực lại lớn như vậy, cách bảy tám mét mà vẫn thổi bay một chiếc bàn làm bằng gỗ đàn nặng. Cơ Tuyết Ngọc chỉ còn cách Tụ Linh Cảnh hậu kì một bước, vậy mà cũng không giấu nổi vẻ chấn kinh, đương nhiên, nàng tự biết lượng sức mình, biết mình không phải đối thủ của hai người họ, ngay cả một chưởng cũng không đỡ nổi.

Hai người ra sức khống chế thân hình, không hẹn mà gặp cùng lao vào giữa, toàn thân tán phát chiến ý mãnh liệt mà ở xa mọi người cùng cảm nhận được.

- Ta thấy không cần ba chưởng đâu, nếu như thực lực của ngươi chỉ có vậy, chưởng thứ hai có thể phân luôn thắng bại.

Vô Tướng khí lưu màu xanh tràn cả ra ngoài cơ thể, luồng khí lưu này vô cùng lợi hại, không khí chạm vào lập tức vặn vẹo, phát ra những tiếng xuy xuy không ngớt.

- Thanh sát cương khí!

Lam Hà Sơn lầm bầm một tiếng, thần sắc trên mặt càng trở nên ngưng trọng.


Đăng bởi: