Thần Ma Thiên Chủ

Chương 41: Khảo hạch nội môn



Thời gian từng ngày trôi qua.

Thiên Vũ trừ mỗi đêm tích lũy chân khí ra, thời gian còn lại toàn bộ dùng để tu luyện Chiến Thần Quyền.

Môn quyền pháp này đối với thân thể và chân khí yêu cầu rất cao, thân thể không cường tráng, cánh tay rất dễ bị kình đạo tổn hại, chân khí không đủ tinh thuần, uy lực không những không giảm bớt, mà còn tổn hại kinh mạch nhiều hơn, tích lũy trong một thời gian dài có khả năng sản sinh tắc nghẽn, khí huyết bại hoại.

Bất kể thế nào, Thiên Vũ đã sơ bộ bước qua cánh cửa, lĩnh ngộ Chiến Thần Quyền ngày một sâu.

Trên con đường lớn Phong Lê Thành, Thiên Vũ leo lên ngựa phi ra khỏi Bắc thành môn, binh sĩ thủ thành không dám ngăn cản.

---

Sáu ngày sau, Thiên Vũ xuất hiện dưới chân núi Thanh Phong Sơn.

Đưa Thanh Tông Mã vào tràng ngựa, thuận tiện nộp lệ phí năm nay, Thiên Vũ trực tiếp đi thẳng lên nơi đệ tử tham gia khảo hạch nội môn trên sườn núi, hôm nay là ngày đệ tử tham gia khảo hạch nội môn, nếu để lỡ, phải đợi thêm một năm nữa.

Lối vào nơi khảo hạch, hai nội môn trực ban canh giữ hai bên, từ xa thấy Thiên Vũ đi đến, đệ tử bên trái không kìm được nói:
- Xem ra đám đệ tử ngoại môn này về nhà một chuyến, thu hoạch không ít.

- Hừ, người phía trước chân khí phù phiếm, rõ ràng không phải tu luyện mà ra, có lẽ đã nuốt Tụ Linh đan.

- Tụ Linh đan có thể trợ giúp võ giả nhanh chóng dịch hóa chân khí, đáng tiếc tác dụng phụ quá lớn, trong vòng một năm không có khả năng nâng cao.

Đi tới cửa, Thiên Vũ nói:
- Ta đến tham gia đệ tử tham gia khảo hạch nội môn.

- Vào đi, hi vọng ngươi có thể thuận lợi qua vòng kiểm tra.
Một đệ tử nội môn lười biếng nói.

Thiên Vũ không để tâm, cất bước đi vào.

Đại sảnh khảo hạch thập phần rộng rãi, hai bên có chín cột thạch trụ lớn bên trên chạm khắc long phụng tường vân, trông rất sống động.

- Ngươi đến tham gia khảo hạch đệ tử nội môn? Ra đây đăng kí thân phận.
Nhân viên khảo hạch đưa ra một tờ giấy.

Thiên Vũ gật gật đầu, viết tên lên giấy.

- Được rồi, xếp hàng đi!
Lúc này, chuẩn bị tham gia khảo hạch có ba mươi người, Thiên Vũ xếp ở cuối hàng.

Một lúc sau, trưởng lão khảo hạch mới khoan thai bước vào.
Trưởng lão khảo hạch tuổi độ năm mươi, liếc nhìn mọi người dò xét, chân mày hơi nhíu, là chuyện gì vậy, sao đệ tử tham gia khảo hạch đệ tử nội môn năm nay chân khí lại phù phiếm đến vậy, không lẽ là dùng đơn dược nâng cao cảnh giới.

- Ta mặc kệ các ngươi bây giờ tu là tu vi gì nếu như cách mười bước đánh mà không làm chuông kêu thì không có tư cách trở thành đệ tử nội môn.

Nói xong, trưởng lão khảo hạch nhận lại tư liệu từ tay nhân viên khảo hạch, chậm rãi nói:
- Khảo hạch bắt đầu, người thứ nhất, Trường Xung!
Từ trước đội ngũ bước ra một thiếu niên tướng mạo bình thường, hắn dừng lại cách chuông đồng mười bước, hít một hơi thật sâu sau đó một quyền đánh ra, kình phong vù vù mau lẹ.

Chuông đồng không hề nhúc nhích, trưởng lão khảo hạch thản nhiên nói:
- Không đạt tiêu chuẩn, người tiếp theo, Phương Trung!
Nghe vậy, người tên Trường Xung xị mặt, cúi đầu buồn bã lùi sang một bên, lườm lườm nhìn đệ tử khảo hạch thứ hai, thầm hi vọn đối phương cũng không qua cửa.

Phương Trung nói với trưởng lão khảo hạch:
- Có thể dùng võ kĩ không?

- Có thể.
Trưởng lão khảo hạch gật đầu.

Trường Xung trợn tròn mắt, lớn tiếng nói:
- Không công bằng, tại sao không ai nói với ta có thể dùng võ kĩ.

Nhân viên khảo hạch quát:
- Làm càn, khảo hạch đại sảnh chớ có lớn tiếng làm ồn, trước khi đến đây ngươi không nghe ngóng qua sao?

Trường Xung giật mình, không dám nói gì nữa.

- Với chân khí tu vi của ngươi, cho dù động dụng võ kĩ cũng không qua, được rồi, Phương Trung bắt đầu đi.
Trưởng lão khảo hạch không chút tức giận.

Phương Trung vận chuyển chân khí, tay hiện trảo, vung quyền đánh ra.

- Liệt hỏa trảo!

Bá!
Trảo mang xanh biếc to như cái chậu rửa mặt, nặng nề chộp lên chuông đồng.

Chiếc chuông đồng vẫn không hề suy chuyển.
- Không đủ tiêu chuẩn, người tiếp theo, Lý Hổ!

Lúc này, không khí bên trong khảo hạch đại sảnh đã không còn được như trước nữa.

- Chuyện gì vậy, khảo hạch sao khó thế, ngay cả võ kĩ cũng không chạm được vào nó.

- Thảm rồi, chắc ta cũng không qua cửa.
Các khảo hạch đệ tử còn lại quay sang nhìn nhau, chỉ có duy nhất Thiên Vũ thần sắc vẫn tự nhiên.

Sau Phương Trung, lại có ba đệ tử liên tục không đủ tiêu chuẩn, nhất thời, sắc mặt trưởng lão khảo hạch sầm xuống.

- Người tiếp theo, Tuyết Mai!
Tuyết Mai tuổi độ mười sáu, không được tính là đẹp, khuôn mặt kiên nghị, nàng vâng một tiếng, từ đội ngũ đi ra, từng bước đến gần chuông đồng.

Quan sát thiếu nữ vừa đi ra, ánh mắt trưởng lão khảo hạch có chút bừng sáng, mặc dù chân khí cô gái này có chút phù phiếm bất ổn, nhưng vẫn tốt hơn so với năm người trước, có lẽ là tự mình tu luyện, hơn nữa trải qua một khoảng thời gian khổ tu.

Đăng bởi: