Chúa Tể Chi Vương

Chương 13: Tam trọng võ đạo (1)


Chương 13: Tam trọng võ đạo (l)

Nửa ngày sau...

Triệu Phong khiêng ba cái túi lớn, vội vàng trở về thành Vũ Dương.

Tại một cửa hiệu tài liệu da thú trong thành.

- Bộ phận trên người Hắc Ban Dã Trư gồm răng nanh, bàn chân... Giá trị 395 lượng bạc.

- Kim Văn Xà... Giá trị 420 lượng bạc.

- Ngũ Độc Ngô Công... Giá trị 210 lượng bạc.

Chưởng quầy và tiểu nhị, thần sắc như thường, đều đang giúp Triệu Phong thống kê.

- Thiết Trác Ưng... Ồ!

Đọc đến đây, sắc mặt tiểu nhị và chưởng quầy có chút thay đổi.

Thiết Trác Ưng chính là phi cầm tiếp cận hung thú, tốc độ và lực phòng ngự kinh người, rất khó bắt giết, cho dù là Võ giả tứ trọng võ đạo bình thường cũng rất hiếm khi bắt giết thành công.

Bởi vậy, giá trị của Thiết Trác Ưng còn vượt xa những dã thú cùng thực lực khác.

- Thiết Trác Ưng, trên người có bốn bộ phận trọng yếu... Tổng cộng ba con, mỗi con giá trị 1100 lượng bạc.

Chưởng quầy trầm ngâm giây lát, sau đó ra giá.

1100 lượng bạc?

Triệu Phong có chút giật mình, không ngờ Thiết Trác Ưng so với trong tưởng tượng của mình còn đáng giá hơn, săn giết một con, gần như giá trị bằng mấy dã thú cùng cấp khác.

Không mất bao làu, tài liệu dã thú trong tay Triệu Phong, ngoại trừ Thanh đấu Hổ Vương ra thì đã được thống kê toàn bộ.

- Tất cả tổng cộng... Tổng cộng 5850 lượng bạc!

Chưởng quầy báo ra một cái giá.

5850 lượng bạc!

Trái tim Triệu Phong liền đập nhanh hơn

Nên biết, một tháng tiền của hắn chỉ mới 20 lượng bạc, lúc trước, trên người chưa bao giờ có nhiều quá 100 lượng bạc.

Hơn nữa, đó là Triệu Phong còn chưa lấy ra tài liệu Thanh đấu Hổ Vương có giá trị cao nhất.

- Không bằng như vậy đi, tổng cộng trả ngươi 5900 lượng bạc.

Chưởng quầy lộ vẻ khôn khéo nói.

- Được.

Triệu Phong cũng không muốn so đo, lập tức đồng ý.

Chưởng quầy hiệu suất rất cao, chỉ trong chốc lát, Triệu Phong đã nhận được 5900 lượng bạc, trong đó có một phần là ngân phiếu.

- Đúng rồi, ở chỗ các ngươi có thu tài liệu các bộ phận của hung thú hay không?

Sau khi giao dịch xong, Triệu Phong cũng không có lập tức rời đi.

- Chẳng lẽ ngươi có tài liệu hung thú?

Trong mắt chưởng quầy lóe lên tinh quang, ánh mắt quét qua cái túi còn sót lại trong tay Triệu Phong.

- Không sai.

Triệu Phong cũng không cố kỵ điều gì, từ từ mở cái túi ra, lộ ra tài liệu bộ phận Thanh đấu Hổ Vương.

Ngay lập tức, một cỗ sát khí như có như không từ trong túi truyền ra.

- Thanh Đầu Hổ Vương!

Chưởng quầy khẽ giật mình, thần sắc khó tin nhìn Triệu Phong.

Vẻ mặt tên tiểu nhị làm việc vặt ở bên cạnh cũng tràn đầy rung động

Bọn hắn không thể nào tin nối, một tên Võ đồ nhị trọng võ đạo có bản lĩnh gì mà có thể giết chết được hung thú.

Nên biết, một hung thú bình thường có thể địch lại một Võ giả chính thức.

Trên đại lục này, không hề thiếu những hung thú cường đại có thể diệt một thành trấn.

- Chúng ta tổng cộng sáu bảy người, tử thương một người, vất vả lắm mới giết được nó.

Triệu Phong bổ sung thêm một câu, khiến bọn họ bình tĩnh lại.

Đối mặt với những tài liệu hung thú này, chưởng quầy trầm ngâm trong chốc lát, sau đó ánh mắt lướt qua tiêu chí “Triệu tộc” trên y phục của Triệu Phong cuối cùng báo ra một cái giá:

- Một vạn sáu ngàn lượng bạc!

Sau khi báo ra cái giá tiền này, tên tiểu nhị ở bên cạnh hít một hơi khí lạnh. Hắn cũng mới đến cửa hàng này không lâu, đây là lần đầu tiên thấy cái giá lớn như vậy.
Chưởng quầy cũng không dám lừa gạt Triệu Phong từ cách ăn mặc của hắn, có thể nhìn ra được Triệu Phong xuất thân từ Triệu tộc.

Tại thành Vũ Dương, ba đại gia tộc Triệu gia, Tân gia, Địch gia cùng tồn tại, thế lực thẩm thấu trong phạm vi ngân dặm, bất kỳ một sản nghiệp nào cũng khó vượt qua được ba đại gia tộc.

- Thành giao!

Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên nụ cười, biểu hiện vẻ trấn định, thế nhưng trong lòng lại cuồng hỉ.

Lần này xuất hành, quả nhiên thu hoạch lớn.

Chỉ trong chốc lát, Triệu Phong đã cầm hơn hai vạn lượng bạc rời khỏi cửa hàng tài liệu.

- Có nhiều bạc như vậy, mua sắm dược liệu trân quý để đột phá tam trọng võ đạo xong vẫn còn dư xài.

Trong lòng Triệu Phong cảm thấy thoải mái, thầm nghĩ.

Phải tiêu phí những ngàn lượng này như thế nào?

Triệu Phong đi thẳng đến tiệm vũ khí mấy ngày trước từng đến.

- Tiểu tử, ngươi lại tới nữa?

Chưởng quầy tiệm vũ khí cười híp mắt nói.

Mấy ngày trước, Triệu Phong rất túng thiếu, gần như phải thiếu nợ để mua một cây Trọng Thiết Cung từ nơi này.

Bịch...

Triệu Phong đưa tay vỗ lên bàn, sau đó cười nói:

- Ở đây là một trăm lượng bạc, cảm tạ chưởng quầy ngày trước đã tương trợ.

Một trăm lượng bạc?

Chưởng quầy có chút giật mình, không ngờ rằng Triệu Phong lại trọng danh dự như vậy, ngày đó trước khi rời đi đã nói, lần này thiếu tiền, lần sau nhất định trả lại gấp đôi.

Nhưng bây giờ, không phải trả lại gấp đôi, thậm chí còn hơn gấp mười lần.

- Khách quan thủ tín như vậy, lão phu bội phục.

Chưởng quầy mỉm cười nhận lấy một trăm lượng bạc.

Mặc dù hắn là chưởng quầy, thế nhưng cũng không phải là ông chủ trong tiệm, một trâm lượng bạc này đã là thu nhập trong nửa năm của hắn.

Trả tiền xong, Triệu Phong cũng không lập tức rời đi, ánh mắt quét qua cửa hàng tìm kiếm.

- Trọng Thiết Cung trong tay ta, chế tác bình thường, uy lực không đủ.

Triệu Phong quyết định chọn một cây cung khác lợi hại hơn.

Hắn âm thầm thúc dục mắt trái, quan sát những vũ khí trên tường.

Rất nhanh, ánh mắt của Triệu Phong đã dừng lại trên một cây trường cung màu bạc.

Cày trường cung màu bạc này, toàn thân hiện lên vẻ sáng bóng, còn có một tia băng lãnh, khiến người khác cảm thấy trầm ổn tỉnh táo.

- Cày cung này bán thế nào?

Triệu Phong hỏi thăm.

- Ánh mắt khách quan thật tốt! Cậy cung này gọi là “Ngân huyền Cung”, là một trong những vũ khí có uy lực lớn nhất của bốn điếm, chỉ có Võ giả chính thức tinh thông tiễn thuật mới có thể hoàn toàn phát huy uy lực của nó... Giá trị 1800 lượng bạc.

Chưởng quầy nở nụ cười chân thành nói.

Hắn cũng không cho rằng Triệu Phong có thể mua được cây cung này, thế nhưng vẫn rất khách khí như cũ.

- 1800 lượng bạc? Cũng không tính là quá đắt, mua!

Triệu Phong quyết đoán nói.

Chất liệu và chế tác của Ngân Huyền Cung so với Trọng Thiết Cung trong tay hắn còn mạnh hơn vài lần, hơn nữa cần phải là Võ giả tứ trọng võ đạo trở lên mới có thể phát huy toàn bộ uy lực, tiềm năng.

- Khách quan thật sự muốn mua... Không khất nự?

Chưởng quầy lo lắng hỏi.

Bịch...

Triệu Phong lại đem một đống ngân lượng đặt lên quầy hàng, nói:

- Mau giao dịch, ta đang vội lắm.

Ồ?

Chưởng quầy chấn động, không ngờ rằng Triệu Phong lại trở nên “giàu có” như vậy, khó mà bồ đoàn, nên nhớ mấy ngày trước đối phương còn nợ mình một ít ngân lượng...

- Vâng vâng...

Chưởng quầy liên tục gật đầu, tự mình giúp Triệu Phong lấy Ngân huyền Cung xuống, đặt vào trong một cái hộp gỗ đẹp.

Ngoài ra, Triệu Phong còn mua thêm một ít mũi tên, một mũi tên giá ba lượng, hắn một hơi mua 100 mũi tên.