Chúa Tể Chi Vương

Chương 67: Thập Thiên Vệ (1)


Chương 67: Thập Thiên Vệ (1)

Hoàng Kỳ giận dữ rống lớn một tiếng, khiến cho Triệu Phong và Triệu Vũ Phi đều chú ý.

Hắn muốn làm gì?

Triệu Phong và Triệu Vũ Phi đều liếc nhìn nhau.

Hai người nhìn thoáng qua Hoàng Kỳ đang chạy về phía mười gian nhà gỗ.

- Chậc chậc, có trò hay để xem rồi.

Trong những gian lều vải trên bãi đất hoang, có một vài thiếu niên lộ ra vẻ mặt châm chọc.

- Mới đến ngày đầu tiên đã khiêu chiến “Thập Thiên Vệ”, quả thật can đảm.

- Tiểu tử này tu vi lục trọng võ đạo. Cũng không phải là không có tư cách.

Một vài thiếu niên cười hì hì từ trong lều vải bước ra.

Ánh mắt Triệu Phong vội vàng quét qua một lượt, thiếu niên cùng tuổi với mình, tu vi cơ bản đều chừng tứ trọng ngũ trọng.

Còn một số cá biệt hơi lớn tuổi hơn hắn một chút thì thậm chí còn đạt tới tu vi lục trọng.

Thiếu niên trong Thiên vệ Doanh, người có thiên phú tiềm lực kém cỏi nhất cũng có thể sánh ngang với Triệu Lân Long của thành Vũ Dương.

Rất nhanh, Hoàng Kỳ đã bước vào căn nhà gỗ thứ mười.

Thập Thiên Vệ cũng có xếp hạng, xếp hạng tương ứng với số ghi trên từng gian nhà gỗ.

Cho dù đều là Thập Thiên Vệ, thế nhưng xếp hạng càng cao thì đãi ngộ càng tốt hơn, giữa mỗi hạng đều có chênh lệch nhất định.

Chủ nhân của gian nhà gỗ thứ mười, chính là người xếp vị trí thứ mười trong Thập Thiên Vệ.

Hoàng Kỳ lần đầu tiên khiêu chiến, cũng không chọn người có xếp hạng cao, có thể thấy được hắn cũng cẩn thận và tự biết mình.

- Ha ha ha... Người nào, dám khiêu chiến với Lý Quảng Phong ta.

Một tiếng cuồng tiếu từ trong gian nhà gỗ truyền ra.

“Két” một tiếng, cửa phòng mở ra, một thiếu niên cởi trần, toàn thân chẳng chịt vết thương bước ra.

Lý Quảng Phong xếp hạng thứ mười, chỉ mới tu vi ngũ trọng đỉnh phong, thế nhưng trên người đã có một luồng sát khí đáng sợ, ánh mắt hung ác, chỉ trừng mắt một cái đã khiến người bình thường run sợ.

- Nói khoác mà không biết ngượng, chỉ là tu vi ngũ trọng võ đạo cũng dám cuồng ngạo.

Hoàng Kỳ cười lạnh một tiếng nói.

Trên bãi đất hoang, hai người đối đầu giằng co.

- Có cuồng ngạo hay không thì ngươi rất nhanh sẽ rõ.

Lý Quảng Phong nhe răng cười một tiếng, lấy ra một thanh loan đao đen nhánh cũ nát, phía trên có rất nhiều lỗ thủng, cũng giống như vết thương đầy người của hắn.

- Bớt nói nhảm đi!

Thân hình Hoàng Kỳ nhoáng lên một cái, dưới chân triển khai một môn thân pháp cao cấp, không ngờ hỏa hầu của môn thân pháp này đã đạt tới cảnh giới đĩnh phong rồi.

Liễu Diệp Thập Tam Thối!

Hoàng Kỳ quát một tiếng chói tai, thi triển một môn thối pháp cao cấp khác, đồng dạng cũng đạt tới hỏa hầu đỉnh phong.

Chỉ bằng vào hai môn võ học cao cấp đỉnh phong này đã đủ để hắn ngạo thị những thiếu niên cùng lứa rồi.

Liệt Thạch Đao Pháp!

Loan đao của Lý Quảng Phong bổ ra, tiếng rít nặng nề vang lên, Võ Đạo Nội Kình màu đỏ chợp động trên lưỡi đao, thế như sấm sét.

Hỏa hầu cảnh giới của một đao kia không ngờ lại đạt tới cảnh giới viên mãn.

Hai môn võ học cao cấp, ngạnh va chạm cùng một chỗ.

Hoàng Kỳ kêu lên một tiếng trầm muộn, bị đẩy lui xa mấy trượng, trong mắt lộ ra một tia kinh hãi.

Võ học cao cấp... Cảnh giới viên mãn?
Trong lòng Hoàng Kỳ khiếp sợ, hô hấp trở nên gấp gáp, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Triệu Vũ Phi ở bên cạnh Triệu Phong, trong đôi mắt đẹp cũng lộ vẻ kinh ngạc.

Liệt Thạch Phần Thi!

Đao thứ hai của Lý Quảng Phong bổ tới, lưỡi đao bốc lên khí tức màu đỏ, càng phát tán sát khí nặng nề hơn, sự trùng kích tinh thần này đủ khiến cho võ giả bình thường cảm thấy kinh hãi bất an.

Điểu Phi Vũ!

Hoàng Kỳ hoảng sợ, không ngờ lại thi triển một loại võ học khinh thân đỉnh cấp, thân hình lướt lên cao mấy trượng may mắn tránh thoát một đao đáng sợ kia.

- Phi Thiên Liệt Thạch Trảm!

Thân hình Lý Quảng Phong nhảy lên cao, hét lớn như sấm, loan đao ở trong màn đêm xẹt qua một đạo đao mang màu máu, có khí thế bá đạo như phá núi trảm mây.

- Một chiêu này e rằng đã vượt khỏi cực hạn chiêu thức trong Liệt Thạch Đao Pháp rồi.

- Một đao thật đáng sợ.

Những thiếu niên ở bên cạnh quan chiến đều kinh hãi run lên.

Đao pháp của Lý Quảng Phong kết hợp với sát khí của bản thân, lạnh lùng bá đạo, phảng phất có uy thế như phá sơn liệt địa.

Tường Vân Chưởng!

Trong thời khắc nguy cấp, Hoàng Kỳ cũng không dám che giấu nữa, đột nhiên sử dụng một loại chưởng pháp đỉnh cấp.

Một chưởng bổ ra, tiếng gió vang lên phần phật, có cảm giác như bài vân khai lãng (*).

(*) Rẽ mây tách sóng

Phành...

Hai luồng lực lượng cùng va chạm một chỗ, thân đao vang lên chấn động sóng khí cuốn ra tám hướng, tại bãi đất hoang đột nhiên xuất hiện một cái hố.

Triệu Phong cuối cùng đã rõ, tại sao trên khối đất hoang này lại có nhiều hố như vậy.

Ọc...

Hoàng Kỳ ở giữa không trung thổ huyết, quần áo trên người vỡ tan, lưu lại một đạo vết máu.

Một đao của Lý Quảng Phong thật sự đáng sợ, một đao này đã vượt qua cảnh giới viên mãn, ẩn chứa sát khí bên trong rất có khí thế thần cản giết thần, phật ngăn giết phận, hết sức hung lệ.

Mặc dù chính diện đối chiến, thế nhưng Lý Quảng Phong lại không bị thương sau khi hạ xuống thân hình chỉ khẽ lay động một chút.

- Ngươi không sao chứ.

Triệu Phong và Triệu Vũ Phi đều vội vàng đi qua đỡ lấy Hoàng Kỳ.

- Ta sao có thể thua...

Hoàng Kỳ bị thương cũng không nặng thế nhưng trên mặt tràn đầy kinh ngạc và chán nản.

Thân là đệ nhất thiên tài của thành Châu Lâm, là cường giả lục trọng võ đạo, hắn sao có thể đánh không lại một thiếu niên ngũ trọng võ đạo.

Triệu Phong thân là người đứng ngoài xem, càng nhìn rõ tình huống hơn hắn.

Thứ nhất, kinh nghiệm chiến đấu của Lý Quảng Phong vô cùng phong phú, thủ đoạn hung tàn cay độc, có thể nhìn thấy điều này từ những vết thương ở trên người hằn.

Thứ hai, hỏa hầu đao pháp của Lý Quảng Phong cực cao, có thể sáng tạo trên cả cảnh giới viên mãn.

Trên người Lý Quảng Phong có một luồng sát khí đáng sợ, khiến cho đao thế càng thêm hung mãnh, không biết trước đây thiếu niên này đã trải qua chuyện gì.

Có rất nhiều người có thể nhìn ra hai điểm này.

Thế nhưng còn một điểm thứ ba mà một số người không thể nhìn ra.

Đó là thân thể của Lý Quảng Phong vô cùng kiên cố vững chắc, lực lượng lớn vô cùng, dù không tận lực tu luyện võ học luyện thể mà hầu như đã tương đương với tầng thứ tư của Thiết Bích Quyết rồi.

- Lợi hại.

Triệu Phong âm thầm gật đầu.

Hắn Triệu Vũ Phi vẫn im lặng, trước tiên dìu Hoàng Kỳ rời khỏi.