Chúa Tể Chi Vương

Chương 120: Tẩy Tủy Đan (1)


Chương 120: Tẩy Tủy Đan (1)

Trên một tòa lâu các cách đài khiêu chiến mấy trăm trượng.

- Đáng giận! Đệ tử Quảng Quân Hầu không ngờ lại lập uy ở ngoại môn. Sao có thể phát sinh chuyện như vậy chứ?

Gương mặt Tuyền Thần đầy vẻ không cam lòng, vỗ tay một cái, tòa lầu các đột nhiên run rẩy mãnh liệt, thiếu chút nữa sụp đổ.

Bên cạnh hắn là Hầu Viên, đệ tử xếp hạng thứ tư trong ngoại môn.

Hai người từ xa đã quan sát toàn bộ trận chiến giữa Triệu Phong và Quy Phong Vân.

Vốn còn cho rằng đây sẽ là một “trò hay”, nào ngờ cuối cùng lại nhìn thấy một màn như vậy

Trận khiêu chiến này cũng gây sự chú ý không nhỏ.

Một thiếu niên mới nhập môn, dùng tu vi bát trọng Cố Thể Cảnh, khiêu chiến thành công Quy Phong Vân xếp hạng mười ba ngoại môn, trở thành đệ tử nội môn dự khuyết duy nhất có tu vi dưới cửu trọng

- Tiểu tử này so với ta dự liệu còn mạnh hơn nhiều, chẳng qua là nếu gặp ta thì hắn cũng không cầm cự quá mười chiêu.

Ánh mắt Hầu Viên hờ hững lạnh lùng nhìn Triệu Phong đang lập uy đằng xa.

Tuyền Thần cũng không hoài nghi lời nói của hắn, trong hai mươi hạng đầu của đệ tử ngoại môn, chỉ có mười tên xếp hàng cuối là nằm trong phạm trù nửa bước Thoát Phàm Cảnh “bình thường”.

Sau khi tiến vào mười hạng đầu, dần dần sẽ thoát ly khỏi phạm trù “bình thường”.

Đặc biệt là những đệ tử ngoại môn xếp hạng hàng đầu, tất cả đều là nhân vật cự đầu, mỗi người đều có thực lực khiêu chiến Thoát Phàm Cảnh chính thức.

Ví dụ như Hầu Viên, hắn đã từng khiêu chiến với cường giả nhất trọng Thoát Phàm Cảnh.

Mà theo lời đồn, tên xếp hạng nhất ngoại môn chính là một kẻ biến thái, có thể lấy tu vi nửa bước Thoát Phàm Cảnh, trực tiếp chiến thắng cường giả “Thoát Phàm Cảnh”.

Vụt...

Chẳng biết từ lúc nào, đã có một đạo thân ảnh xuất hiện sau lưng hai người.

- Vương phó chấp sự!

Tuyền Thần và Hầu Viên đều khom mình hành lễ.

Đạt tới cấp bậc chấp sự, ở bên trong Tông môn ít nhất cũng có tu vi Thoát Phàm Cảnh ngoài ngũ trọng cho dù là phó chấp sự đi nữa.

Đương nhiên, những nhân vật trú ẩn thế tục, chấp sự quốc gia như Quảng Quân Hầu, tất cả đều chỉ là nhân vật lâu la trong Tông môn, tự nhiên không có chút cân lượng nào, chỉ cần đạt tới tu vi Thoát Phàm Cảnh là có thể đảm nhiệm.

- Triệu Phong này quả thực khiến người khác rất bất ngờ.

Trên mặt Vương phó chấp sự có chút ngoài dự liệu, khóe miệng vẫn treo nụ cười nhạt.

Trong Tông môn, nhất là Ngoại Môn Đường, đã rất lâu rồi hắn chưa từng nhìn thấy người có thiên phú chiến đấu như vậy.

- Vương phó chấp sự, ngài nên biết rằng kẻ này lúc trước chính là đệ tử của Quảng Quân Hầu “Từ Nhiên”, lúc trước tại sao lại an bài nhiệm vụ “như vậy” ?

Tuyền Thần có chút oán trách.

Lúc trước, vị Vương phó chấp sự này đã từng có giao tình với sư tôn Vân Hải chân nhân. Chẳng qua sau khi Vân Hải chân nhân gia nhập cao tầng Tông môn thì quan hệ giữa hai người mới có chút bất hòa.
- Triệu Phong chẳng qua chỉ là một kẻ có Linh thể hạ đẳng mặc dù chiến lực mạnh, nhưng thành tựu ngày sau cũng rất hạn chế. Chẳng lẽ hắn có thể uy hiếp được những đệ tử nội môn như các ngươi, thậm chí là uy hiếp trưởng lão Tông môn cao cao tại thượng? Nếu vì tiểu nhân vật này mà đồng thời đắc tội với hai vị Phó đường chủ, đó mới chính là được không bằng mất! Cho dù là sư tôn Vân Hải chân nhân của ngươi cũng phải suy xét cẩn thận.

Vương phó chấp sự từ chối giải thích.

- Hai vị Phó đường chủ? Người mà ngài nói đến là...

Sắc mặt Tuyền Thần hơi đổi.

Hắn đương nhiên biết rõ, Vương phó chấp sự nói rất có đạo lý, chiến lực của Triệu Phong mạnh, thế nhưng thành tựu nhất định có hạn.

Như vậy cũng giống như Quảng Quân Hầu năm xưa, lúc trước cũng là cự đầu xếp hạng hàng đầu trong ngoại môn, thậm chí còn có thể tranh đoạt đệ nhất với Vân Hải chân nhân.

Lúc đó, chiến lực của Quảng Quân Hầu không thể nói là yếu, nhưng cuối cùng chẳng qua cũng chỉ là nhân vật lâu la trong Tông môn.

Vương phó chấp sự cũng không giấu giếm, kể lại đầu đuôi chuyện Triệu Phong được hai vị Phó đường chủ đồng thời nhìn trúng

- Triệu Phong này... Không ngờ lại được Quan lão và Trương lão nhìn trúng

Tuyền Thần trợn mắt há hốc mồm, lập tức có chút chán chưởng bất lực.

Thân là đệ tử nội môn, hắn tự nhiên biết rõ địa vị của hai vị Phó đường chủ này trong Tông môn.

Hai lão giả này, lần lượt là hai Luyện Đan Sư và Trận Pháp Sư đạt tới trình độ cao nhất trong Tông môn, làm ra rất nhiều cống hiến, lịch duyệt so với sư môn Vân Hải chân nhân của hắn còn lâu đời hơn.

Nếu bàn về phân lượng, Quan lão và Trương lão đều là nhân vật tiếp cận cấp bậc Trưởng lão, nếu như hai người cùng đứng về một phía, cho dù là nhân vật cấp trưởng lão cũng phải suy xét cẩn thận.

Còn một điều quan trọng nhất...

Đó là Tuyền Thần ra tay đàn áp mấy người đệ tử của Quảng Quân Hầu cũng không được sư tôn “Vân Hải chân nhân” trực tiếp bày mưu tính kế.

Vân Hải chân nhân thân là trưởng lão của Tông môn, thân phận cao thượng tu vi Chân Linh cảnh, chúng sinh dưới tầm mắt ông ta giống như con sâu cái kiến, căn bản khinh thường hạ thấp thân phận, cũng không quá mức làm khó những con sâu cái kiến tu vi thấp kém này. Cho nên, hắn ta vẫn luôn mắt nhắm mắt mở bỏ qua hành vi của Tuyền Thần, xem như là “ngẩm đồng ý”.

Không có nhân vật cấp trưởng lão toàn lực ủng hộ, Tuyền Thần tự nhiên sẽ không dám đi xúc phạm hai vị Phó đường chủ.

Đương nhiên, Tuyền Thần tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua. Tuy hắn không dám đụng vào đối phương thế nhưng âm thầm hành hạ những con sâu cái kiến ở ngoại môn lại là chuyện hết sức dễ dàng

Sau khi khiêu chiến kết thúc, Triệu Phong thở phào một hơi, thân hình có chút mệt mỏi, đi đến trước mặt hai vị sư huynh.

- Chúc mừng Triệu sư đệ! Nhanh như vậy đã trở thành đệ tử nội môn dự khuyết, quả thật khiến chúng ta vô cùng ngưỡng mộ.

Công chúa Vân Hương Mộng mỉm cười, là người đầu tiên bước tới chúc mừng.

Đồng thời, nàng cũng dùng một ánh mắt hoàn toàn mới để dò xét thiếu niên vừa lập uy ngoại môn này.

- Triệu sư đệ quả thật đã vì những kẻ như chúng ta mà xả giận một phen!

- Trận chiến vừa rồi thực sự rất đặc sắc, không ngờ Triệu sư đệ lại sáng tạo một kỳ tích mới.

Một vài đệ tử mới nhập môn đều đồng loạt chúc mừng Triệu Phong những lời “vỗ mông ngựa” vang lên không ngớt.

Trong lần khảo hạch nhập môn Hiểu Nguyệt Tông tổng cộng tuyển chọn hai mươi đệ tử, ngoại trừ Không Nguyên Hạo có tư chất tuyệt đỉnh ra, chỉ có hai mươi mốt người là tiến vào ngoại môn. (*)

(*) Ngoài hai mươi người ra còn có Liễu Nguyệt Nhi là được chọn trực tiếp.

Mà trong hai mươi mốt người này, Triệu Phong lại là người đầu tiên tiến vào danh sách đệ tử nội môn dự khuyết.

Đương nhiên trong đám người ở đây cũng có rất nhiều người không phục.