Chúa Tể Chi Vương

Chương 122: Đan thành (1)


Chương 121: Ngân Bích tầng chín (1+2) - Tìm không thấy bản dịch, các bạn đọc tạm bản convert nha.

Chương 122: Đan thành (1)

- Hương Mộng, đừng có vô lễ! Tự ngươi không thể luyện đan tốt, có liên quan gì tới người khác chứ?

Vân Dao đan sư lập tức trách cứ.

Lời nói của Vân Hương Mộng vừa ra khỏi miệng, liền ý thức được “bệnh công chúa” trước kia lại tái phát.

Trong thế giới Tông môn này, thân phận công chúa của nàng cũng không có nhiều tác dụng. Phụ vương và cô đều không ngừng khuyên bảo nàng, đừng có vì những tính xấu của mình mà đắc tội với cường giả trong Tông môn.

Triệu Phong trước mắt chính là “chuẩn đệ tử” mà Quan lão và Trương lão đang cạnh tranh đoạt lấy. Bất luận là thân phận hay tiềm lực tương lai đều không phải là đổi tượng mà Luyện Đan Sư bình thường có thể đắc tội.

Có lẽ bởi vì gần đây ở cùng Triệu Phong một thời gian dài đã quen thuộc, lại thấy đối phương hiền lành cho nên nàng dường như đã quên mất điều này.

- Không sao, tính cách của Vân sư tỷ là vậy mà.

Triệu Phong cười nhạt một tiếng, căn bản không hề để trong lòng.

Điều mà hắn quan tâm chính là luyện đan.

Từ khi bước vào Thảo Mộc Đường, Triệu Phong đã dần có hứng thú với việc luyện đan.

Loại “hứng thú” này, chính là bởi sự hấp dẫn của linh đan.

Triệu Phong nghĩ rằng, nếu như mình có thể trở thành Luyện Đan Sư, về sau có thể “tự cung tự cấp”, cần đan dược gì thì tự luyện chế lấy, một là có thể trợ giúp tu luyện, hai là có thể tiết kiệm chi tiêu.

Huống chi, Luyện Đan Sư trong thế giới Tông môn cũng là một chức nghiệp rất nổi tiếng.

- Triệu sư điệt, vừa rồi trong quá trình Hương Mộng luyện đan đã xảy ra sai lầm, ngươi có nhìn ra không?

Vân Dao cố ý kiểm tra Triệu Phong một phen.

Triệu Phọng cũng không sợ đả kích Vân Hương Mộng, dứt khoát nói:

- Thứ nhất, đây là lần đầu tiên nàng luyện đan nên đã cẩn thận quá mức, quá thật là nhát như chuột, để lửa hơi nhỏ, nhiệt độ không đủ. Thứ hai, lúc nàng khống chế lửa, rõ ràng đã có vài chỗ sai lầm, lại thêm lửa cháy nhỏ, nên Đan hỏa trực tiếp bị dập tắt. Đương nhiên, đây chỉ là những sai lầm rõ ràng trong đó, còn mấy sai lầm nhỏ thì ta cũng không muốn nhắc đến làm gì.

Vân Hương Mộng nghe xong thì tức đến mức gương mặt run rẩy, nhưng lại không tiện phát tác, nếu đổi lại là người khác thì e rằng đã sớm bị nàng một cước đạp bay rồi.

Thân là công chúa của một nước, nàng chưa từng bị người khác đả kích ở trước mặt mà không hề lưu tình như vậy.

- Ừm, cơ bản đã nói trúng vấn đề mấu chốt rồi.

Vân Dao đan sư mỉm cười gật đầu, rất tán thưởng.

Vân Hương Mộng không phục cũng không được, đành phải nhìn.

Đôi mắt của nàng chợt lóe lên, nỏ nụ cười lúm đồng tiền, cười nói:

- Hương Mộng tay chân vụng về, khiến Triệu sư đệ chê cười rồi, như vậy thì mời “Triệu đan sư” chỉ điểm đôi chút.

- Ba chữ “Triệu đan sư” quả thật không dám nhận.

Trong lòng Triệu Phong thầm rùng mình, Vân Hương Mộng hiển nhiên đang chàm chọc mình, thủ đoạn càng lợi hại hơn.

Lần đầu luyện đan, bất kỳ học đồ luyện đan nào cũng khó mà luyện thành đan dược được.

Vân Hương Mộng thất bại, bây giờ đến lượt Triệu Phong thử.

Trong đầu hắn hiện lên hình ảnh quá trình luyện chế “Uẩn Huyết Đan” của Vân Dao đan sư vào ngày hôm qua.

Một ít giai đoạn như: Bỏ vật liệu vào, môi lửa, khống chế lửa, khai lò,... Mấy ngày qua Triệu Phong cũng đã có cơ hội thử qua.
Thế nhưng đây chỉ là thử tay nghề mà thôi.

Muốn hoàn thạch một mạch tất cả những khâu này thì lại là một khảo nghiệm không nhỏ.

Trong rất nhiều giai đoạn, trọng yếu nhất chính là “khống chế lửa”, mất rất nhiều thời gian, chỉ cần trong quá trình xảy ra chút sai lầm là có thể ảnh hưởng tới toàn cục.

Bước đầu tiên, bỏ vật liệu vào.

Mắt trái của Triệu Phong chậm rãi mở ra, lựa chọn sử dụng một phần trong đống tài liệu trước mặt.

Cho dù là tài liệu giống nhau thì cũng có ưu khuyết tốt xấu, thậm chí tài liệu bị ẩm và độ tuổi của chúng cũng có thể ảnh hưởng tới kết quả.

Triệu Phong lựa chọn ra một phần tài liệu thích hợp nhất.

Những động tác này rơi vào trong mắt Vân Dao đan sư, nàng không khỏi gật đầu tán thưởng.

Chỉ trong bước bỏ nguyên liệu đầu tiên, Triệu Phong đã xuất sắc hơn Vân Hương Mộng.

Lựa chọn tài liệu xong, Triệu Phong đem tất cả bỏ vào lò luyện đan theo một trình tự nhất định.

Thậm chí ngay cả cách xếp đặt vị trí tài liệu cũng rất chú tâm

Nhiệt độ của lò đan cũng không đồng đều, có nơi nhiệt độ cao, có nơi nhiệt độ thấp.

Đến lúc này, bước đầu tiên là “bỏ tài liệu vào” đã hoàn thành.

Triệu Phong gần như cẩn thận tỉ mỉ tới từng chi tiết, cho dù là trình tự thì cũng không hề khác biệt, trong đầu hắn vẫn còn lưu lại hình ảnh Vân Dao đan sư làm mẫu lúc trước.

Bước thứ hai, môi lửa.

Mồi lửa, thoạt nhìn thì đơn giản, nhưng thật ra cũng rất quan trọng.

Loại lửa có lớn có nhỏ, nhiệt độ cũng không thể xảy ra bất kỳ sai lầm nào.

Cũng may để luyện chế loại đan dược cấp thấp như “Uẩn Huyết Đan” thì cũng không yêu cầu loại lửa tốt.

Triệu Phong bỏ một ít than đen vào, sau đó từng ngọn lửa đỏ thẫm bùng lên, dần dần bốc cháy.

Tiếp theo chính là bước quan trọng nhất: Khống chế lửa.

Triệu Phong tập trung tinh thần, mắt trái mở ra, thúc dục Võ Đạo Nội Kình, ngón tay nhẹ nhàng xoay chuyển, dùng cách không nội kình, điều khiển ngọn lửa.

Nếu muốn trở thành một Luyện Đan Sư, ít nhất phải đạt tới thất trọng Cố Thể Cảnh, cho dù là học đồ luyện đan đi nữa.

Dùng cách không nội kình để điều khiển lửa, loại thủ pháp này chính là thấp nhất trong thuật luyện đan. Dưới thất trọng Cố Thể Cảnh, ngay cả cách không nội kình còn không có, lấy gì mà khống chế lửa?

Năng lực khống chế lửa của Triệu Phong rất mạnh, chỉ thấy một tia hỏa diễm được phân bố đều dưới lò luyện đan.

Thời gian dần trôi qua, trong lò luyện đan dã truyền đến một mùi thuốc nhàn nhạt.

Triệu Phong ngẫu nhiên bỏ vào một ít than đen, sau đó lại khống chế ngọn lửa.

Cho dù lúc trước hắn rất ít khi “khống chế lửa”, thế nhưng lần này thực tế, mọi chuyện lại hết sức suôn sẻ.

Tất cả là nhờ mắt trái và khả năng khống chế nội kình của bản thân hết sức cường đại.

Trọn vẹn hai canh giờ trôi qua, Triệu Phong vẫn nhẹ nhàng “khống chế lửa” như thường.

Việc này khiến Vân Hương Mộng không khỏi động dung, không ngờ rằng Triệu Phong lại có nội kình hùng hậu như vậy.

Nếu đổi lại là nàng, bây giờ có lẽ đã liệt lực rồi.

- Mỗi một tia lửa đều được phân bố chính xác vô cùng, khả năng khống chế hỏa diễm đã đạt tới tình trạng cực hạn.

Trong lòng Vân Dao không khỏi sợ hãi thán phục.