Chúa Tể Chi Vương

Chương 135: Thoát phàm bước vào Thánh cảnh (1)


Chương 135: Thoát phàm bước vào Thánh cảnh (1)

Tiêu Vẫn và Giang Ngọc Yên lần lượt khiêu chiến thất bại. Triệu Phong ở trong ngoại môn liền có cảm giác cô tịch.

Lúc này, hắn cảm giác “Ngân Bích Quyết” của mình đã đạt tới cực hạn tầng thứ mười. Ít thì chừng năm sáu ngày, nhiều thì mười ngày nửa tháng nữa, có lẽ sẽ đột phá.

Trong không gian của mắt trái, quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc cũng kéo đài tới chín thước chín, tốc độ xoay tròn gần như đạt tới cực hạn nào đó.

Triệu Phong âm thầm lưu tâm, hắn không biết sau khi đột phá chính thước chín thì mắt trái thần bí sẽ có thay đổi gì.

Sau khi khiêu chiến xong, Triệu Phong cũng không nhàn rỗi, lại nghênh tiếp hai vị “khách không mời mà đến” trong biệt viện của mình.

- Quan lão, Trương lão, tại sao các ngài lại tới đây?

Triệu Phong có cảm giác như được sủng ái là lo sợ.

Một biệt viện nho nhỏ ở ngoại môn lại đồng thời nghênh đón hai vị Phó đường chủ quang lâm.

Hắn vội vàng tiếp đón “nhị lão” nhập tọa, trong lòng thầm nghĩ, không biết có phải “nhị lão” đã muốn phân “thắng bại” rồi hay không?

Không ngờ Trương lão và Quan lão lại yên tĩnh một cách kỳ lạ, cả hai đều không tranh chấp, chỉ nhìn chăm chằm Triệu Phong có chút thở dài tiếc nuối.

- Nhị lão làm sao vậy?

Triệu Phong đã cảm thấy tình huống dị thường

Theo lý thu vết, với tư chất kinh diễm của hắn, Trương lão và Quan lão hẳn không thể từ bỏ mới đúng

- Triệu Phong vấn đề liên quan tới chuyện bái sư, chúng ta đã thương nghị rồi, hơn nữa cũng đã có quyết định.

Quan lão trịnh trọng nói.

Đã có quyết định?

Tâm thần Triệu Phong thoáng rùng mình, âm thầm kêu khổ, nói thật, mặc dù hắn có hứng thú nhất định với luyện đan và trận pháp, thế nhưng đây lại không phải con đường mà hắn chính thức hướng tới.

Trương lão ho nhẹ một tiếng, nói:

- Là thế này, trải qua nghiên cứu thảo luận, chúng ta cảm thấy, với tư chất của ngươi, làm đệ tử của chúng ta thì quá thiệt thòi cho ngươi rồi.

A...

Triệu Phong giật mình, nhìn về phía nhị lão với ánh mắt khó tin.

Trương lão và Quan lão nhìn nhau cười, cảm thấy như được cỡi bỏ gánh nặng thở phào một hơi.

- Triệu Phong có lẽ ngươi sẽ cảm thấy kinh ngạc, nhưng sự thật đúng là như thế, từ khi lão phu xuất đạo đến nay, chưa từng nhìn thấy qua thiên tài luyện đan nào kinh diễm siêu tuyệt như ngươi. Với năng lực của lão phu, tối đa chỉ có thể dạy cho ngươi một hai năm, sau đó sẽ không còn gì để truyền thụ nữa.

Quan lão lắc đầu, thở dài bất đắc dĩ.

- Đúng vậy! Với cấp độ của chúng ta, còn chưa đủ khả năng làm lão sư của ngươi. Ta có thể đề cử ngươi tới gặp đại sư trận pháp “Công Thừa Thanh Dương” của “Thiên Phong Cường Quốc”, nếu như bái hạ bọn họ, lúc đó thì mới có thể phát huy tiềm lực thực sự của ngươi.

Thế giới Tông môn có chút cay đắng và bất đắc dĩ.

Ngay lập tức, Quan lão cũng đề cử cho Triệu Phong một vị đại sư luyện đan của “Thiết Long Cường Quốc”.

Với tạo nghệ của nhị lão, chỉ có thể xem là Luyện Đan Sư, Trận Pháp Sư kiệt xuất, thế nhưng còn chưa thể coi là đại sư chính thức được.

Chính thức đạt được danh hiệu “đại sư”, đó là tại một lĩnh vực nào đó, kỹ nghệ đã đạt tới trình độ đăng phong tạo cực.
Triệu Phong biết rõ, Thiên Phong Cường Quốc và Thiết Long Cường Quốc là quốc gia còn còn mạnh mẽ hơn Tương Vân quốc gấp mười lần, thế lực Tông môn ở đó cũng vượt xa Hiểu Nguyệt Tông không biết gấp bao nhiêu lần.

- Đa tạ hảo ý của hai vị lão sư, nhưng chí của ta không ở luyện đan, cũng không ở trận pháp, chẳng qua có chút hứng thú, lúc nhàn rỗi mới nghiên cứu đôi chút mà thôi.

Triệu Phong hít sâu một hơi lần lượt cúi người vái nhị lão.

Thời khắc này, hắn đã chính thức thổ lộ suy nghĩ trong lòng.

- Ngươi gọi chúng ta là lão sư?

Quan lão có chút kích động.

Vẻ mặt của Trương lão cũng tràn ngập vui mừng.

Cho dù Triệu Phong không chính thức bái hạ bọn họ làm thầy, ngay cả chí hướng cũng không ở luyện đan và trận pháp, thế nhưng, một tiếng “lão sư” cũng xem như có danh phận thầy trò, biểu đạt sự tôn kính và cảm tạ của hắn đối với bọn họ.

Đến sau này, bất kể Triệu Phong có bái hạ ai làm thầy, có thành tựu cao bao nhiêu, thậm chí có thể trở thành nhất đại tông sư, hắn sẽ vẫn gọi hai người này là lão sư, ít nhất cũng có quan hệ vừa là thầy vừa là bạn.

Mà trong mắt nhị lão, cho dù Triệu Phong không cố gắng chuyên tâm thì ngày sau cũng sẽ trở thành đại sư luyện đan hoặc là đại sư trận pháp, thậm chí trở thành đại sư của hai lĩnh vực luyện đan, trận pháp cũng không phải là không thể.

Cho nên, Triệu Phong gọi một tiếng “lão sư” này, giống như vang lên trong tâm khảm hai người, thật sự khiến bọn họ vui mừng và thỏa mãn.

Tiếp đó, Triệu Phong bắt đầu bị hai vị lão sư thay nhau khuyên bảo, có thể nói là khuyên bảo tận tình.

- Nhị lão khích lệ Triệu Phong nên đi “chính đồ” (*), cho dù là đồng thời học tập luyện đan và trận pháp cũng không phải là không được.

(*) con đường chính đạo, con đường thích hợp với bản thân, con đường đúng đắn.

Thế nhưng Triệu Phong cuối cùng vẫn cự tuyệt, vẫn quyết định xem võ đạo là mục tiêu tu hành cuối cùng, luyện đan hay trận pháp chỉ thuận tiện tìm hiểu đôi chút mà thôi.

- Nếu như ngươi một lòng với võ đạo, như vậy thì tuyệt đối không thể bỏ qua “Phù Loan Thí Luyện” sẽ diễn ra vào mấy tháng sau.

Quan lão đột nhiên nói sang chuyện khác.

Phú Loan Thí Luyện?

Triệu Phong lập tức liên tưởng tới “Phù Loan Điện” thần bí nhất Hiểu Nguyệt Tông, mắt trái của hắn đã nhìn thấy tòa điện tháp lơ lửng trên không trung, xung quanh tràn đầy điện quang mang, giống như bản thân lọt vào thế giới thần thoại vậy.

- Trong Hiểu Nguyệt Tông này, mỗi năm sẽ tiến hành “Phù Loan Thí Luyện” một lần, điều này đối với đệ tử Tông môn mà nói cũng là một cơ duyên lớn, cũng là cơ hội để thay đổi nhân sinh. Nếu như ngươi không thể tiến vào nội môn, hoặc không có duyên tham gia “Phù Loan Thí Luyện”, điều đó nói rõ ngươi chưa có đủ cơ duyên trên con đường tu hành võ đạo.

Trương lão cười nói.

Triệu Phong không khỏi suy ngẫm lời của nhị lão.

Hắn mơ hồ ý thức được, “Phù Loan Thí Luyện” chính là một kỳ ngộ trọng đại đối với đệ tử trong Tông môn.

Nhưng cho dù là đệ tử Tông môn thì cũng có rất ít người được tham gia lần thí luyện này.

Sau đó, Triệu Phong lại thăm dò được rất nhiều điều có liên quan tới “Phù Loan Thí Luyện” từ nhị lão.

Đầu tiên, Phù Loan Thí Luyện chính là một lần kỳ ngộ, người thí luyện bước vào “Phù Loan Điện” truyền thừa từ Thượng cổ, từ đó đạt được một vài chỗ tốt, trở thành trợ lực mạnh mẽ trên con đường tu luyện.

Tiếp đó, đệ tử vượt quan “Phù Loan Thí Luyện”, chỉ cần có biểu hiện nổi bật, thành tựu về sau sẽ rất lớn, dễ dàng nhận được sự xem trọng của cao tầng Tông môn, cũng trở thành đệ tử hạch tâm.

Trong Hiểu Nguyệt Tông này, cao nhân Chân Linh cảnh từ xưa tới nay đều thể hiện sự ưu dị của mình trong “Phù Loan Thí Luyện”.

Ví dụ như Vân Hải chân nhân, chính là người đã biểu hiện kinh diễm trong Phù Loan Thí Luyện, trở thành kỳ tích suốt trăm năm qua.