Chúa Tể Chi Vương

Chương 137: Mắt thần thức tỉnh (hạ) (2)


Chương 137: Mắt thần thức tỉnh (hạ) (2)

Trong khoảnh khắc mắt trái mở ra. Triệu Phong cũng không biết rằng hắn đã tạo thành ảnh hưởng gì cho thế giới này.

Hắn chỉ có thể xác định được, một ít lực lượng chính thức trong mắt trái thần bí đang dần “thức tinh”.

Vừa rồi, lúc mở mắt ra, dường như còn có một tia lực lượng Thượng cổ từ trong mắt trái của hắn bắn ra ngoài.

Triệu Phong không khỏi có chút tiếc hận, hắn có thể cảm nhận được sự cường đại của tia lực lượng Thượng cổ đó. Chẳng qua dường như mình không thể khống chế được cho nên mới thoát ly ra ngoài.

- Vĩnh hằng bị nghiền nát, Thái cổ thì Thần vẫn (chết), hóa thành trăm triệu tro bụi... Kéo đài thần lực chí cường “huyết mạch đồng tử” của ta, chúa tể thiên thu, khống chế vạn cổ...

Trong đầu mơ hồ vang lên một thanh âm nào đó.

Triệu Phong không khỏi đưa tay vuốt vuốt mắt trái, sau khi xảy ra dị biến, không thể nghi ngờ nó đã trở nên cường đại hơn, phảng phất như một sinh linh sống lại.

Hắn thử nhắm mắt lại. Sau đó mở mắt ra.

Lần này không còn phát sinh luồng xạ tuyến vừa sáng rỡ vừa âm u vô cùng thần bí như vừa rồi nữa.

Chẳng qua, nếu Triệu Phong toàn lực thúc dục mắt trái thì sẽ lập tức cảm nhận được lực lượng thần bí của “huyết dịch màu xanh” ẩn tàng trong cơ thể.

Trước mắt hắn còn chưa rõ chi tiết về luồng lực lượng này, cũng như phương pháp vận dụng nó, tuy nhiên, có thể khẳng định một điều là nó có thể khiến mình trở nên cường đại hơn, vượt qua hạn chế cực hạn của thể xác nhân loại.

Sau khi xác định mọi thứ đều đã khôi phục lại như thường. Triệu Phong mới cẩn thận bước ra khỏi sơn động.

Hắn lấy ra tấm gương rồi soi một lần nữa.

Tóc. Vẫn là màu xanh.

Đồng tử cũng biến thành màu xanh, lộ ra một vài tia sáng, rất đẹp mắt.

Đồng tử xanh và tóc xanh khiến cho thân hình vốn thanh tú của Triệu Phong liền tăng thêm ba phân quỷ dị, bảy phần linh dật tiêu sái.

- Không được!

Triệu Phong vẫn lo lắng rằng mình sẽ trở thành dị loại trong Tông môn.

Tiếp đó, hắn dồn hết tất cả vốn liếng, thử thay đổi đồng tử đã biến thành màu xanh.

Cho đến nhiều năm sau, khi bước vào một thế giới càng rộng lớn và mênh mông hơn, Triệu Phong nghĩ đến tâm lý thấp thỏm ngày hôm nay thì không khỏi cảm thấy buồn cười vì sự vô tri của mình ngày đó.

Nửa ngày sau, Triệu Phong mới miễn cưỡng tìm được một phương pháp.

Hắn điều khiển “huyết dịch màu xanh”, khiến cho luồng lực lượng thần bí này dung nhập vào mắt trái.

Một tầng huyết dịch màu xanh rót vào không gian trong mắt trái, sau đó bao phủ và ngăn cách “vực sâu” màu xanh trong đó.

Thoáng chốc, “vực sâu” màu xanh trong không gian đen kịt đã bị “che kín”, khiến toàn bộ không gian đều chìm vào bóng tối.

Triệu Phong lấy gương ra soi thì mới phát hiện lúc này đồng tử đã khôi phục màu đen, trở nên ảm đạm không còn phát sáng nữa.

Nhưng cũng chính vì vậy mà mắt trái của hắn đã bị “mù”, hoàn toàn mất đi thị lực.

Thì ra, thông qua vận dụng huyết dịch màu xanh, Triệu Phong có thể ngăn cách mắt trái, khiến cho đồng tử khôi phục bình thường.

Nhưng liên tục vận dụng “huyết dịch màu xanh” cũng tiêu hao tinh lực của Triệu Phong, một ngày tối đa chỉ duy trì được hai canh giờ, bằng không sẽ kiệt sức.

- Cứ xem như đây là một cách đi.

Triệu Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Tiếp đó, hắn bắt đầu thử vận dụng nàng lực cua mắt trái.
Không phải hoài nghi, sau khi bước vào Chân Linh cảnh, các phương diện năng lực của mắt trái đã có bước nhảy vọt về chất.

Đầu tiên.

Thị lực, khả năng nhìn xuyên thấu, phản ứng,... Của Triệu Phong đã tăng mạnh.

Ví dụ như nhãn lực, chỉ cần trong tầm mắt không có vật gì ngăn cản là Triệu Phong có thể nhìn thấy vật thể ngoài trăm dặm.

Hơn nữa, Triệu Phong còn phát hiện mắt trái của mình phảng phất như có một loại năng lực nhìn xuyên thấu mạnh mẽ.

Ví dụ như tảng đá ở bên cạnh, ánh mắt của có thể xuyên qua vài xích, nhìn thấy cấu tạo bên trong tầng đá.

- Quả thật không thể tin nổi, ánh mắt của mình có thể xuyên qua cả đá tảng.

Triệu Phong cũng cảm thấy bản thân giống như một “dị loại”.

Thế nhưng, hắn cảm giác rằng, mắt trái không phải là thứ duy nhất thực sự thay đổi.

Đúng lúc này, một con chim từ ngoài sơn cốc bay tới, lướt qua đỉnh đầu Triệu Phong.

Ừm?

Mắt trái của Triệu Phong co rút lại, sắc bén như điện, lạnh lùng nhìn con chim đang bay trên không trung.

Trong khoảnh khắc đó, trong mắt của hắn phát ra một luồng tinh thần uy hiếp, ngưng tụ thành đường thẳng, khóa chặt con chim đang bay trên bầu trời.

Chiếp chiếp...

Con chim kêu lên một tiếng, hoảng sợ mất hồn, mất thăng bằng giữa không trung, rơi thẳng xuống đất, biến thành thịt vụn.

Cũng không phải là mắt trái của Triệu Phong giết chết con chim đang bay, mà là một luồng tinh thần trùng kích không thể hình dung đã khiến con chim rơi vào hỗn loạn, không thể khống chế thân thể, cứ như vậy bị rơi chết.

- Giết người vô hình, nếu như trong lúc chiến đấu sử dụng một chiêu này, khiến cho đối thủ thất thần thì cũng đủ quyết định sinh tử rồi.

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.

Triệu Phong thử nghiệm năng lực mới của mắt trái, cảm thấy tinh thần có chút mệt mỏi.

Có một vài năng lực mà hắn còn chưa chính thức nắm giữ, đặc biệt là “Tinh Thần Công Kích” vừa rồi.

Mặt trời rất nhanh đã lặn xuống núi...

Triệu Phong vội vàng dùng một tấm vải che khuất mắt trái, sau đó phi thân trở về Ngoại Môn Đường.

Bịch! Bịch! Bịch...

Thân hình lướt qua trên không trung, một hơi có thể bay qua hơn mười trượng, vách núi bình thường căn bản không thể làm khó hắn.

Triệu Phong thử vận dụng toàn bộ chân lực của mình, vũ động không khí xung quanh, thậm chí có thể lơ lửng giữa không trung trong vài nhịp hô hấp, sau đó mới chậm rãi rơi xuống.

Tấn chức cấp độ “Thoát Phàm Cảnh”, có thể lăng không bay qua một đoạn dài, hoặc lơ lửng giữa không trung trong vài nhịp hô hấp, chưa thể gọi là phi hành chính thức được.

Nếu là cao nhân tiên cảnh thật sự, việc phi hành hơn mười dặm cũng hoàn toàn không có vấn đề.

Trở lại Ngoại Môn Đường, Triệu Phong trước hết tới gặp Khâu chấp sự, xin phép tiến vào nội môn.

Dựa theo quy tắc của Tông môn, trước ba mươi tuổi mà đột phá Thoát Phàm Cảnh thì có thể trở thành một đệ tử nội môn.

- Ta sẽ báo cáo việc này lên trên, nếu như không có gì ngoài dự liệu thì ngày mai ngươi có thể tới “Trung Xu Đường” báo danh.

Vẻ mặt Khâu chấp sự vẫn bình thản như cũ, chẳng qua khi nhìn thấy bộ dạng “độc nhãn tóc xanh” của Triệu Phong thì hơi lộ ra chút quái dị thế nhưng cũng không hỏi nhiều.