Chúa Tể Chi Vương

Chương 195: Xử Phạt Triệu Phong


Chương 195: Xử Phạt Triệu Phong

- Những người này, hoặc là vô năng, hoặc là trí lực thấp, vì suy nghĩ đại cục cho cả thí luyện, đệ tử xuất phát từ thiện tâm, mới đem bọn họ đá ra khỏi thí luyện! Đệ tử nguyện ý gánh vác cái tội cuồng vọng này!

Trong phút chốc, toàn bộ đại điện trở nên tĩnh mịch, cho dù là một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Tất cả mọi người cũng đều kinh ngạc dại ra. Sắc mặt các vị Trưởng lão thì lại cực kỳ phấn khích, cả đám trừng mắt há miệng ngay tại chỗ.

Đám người do Chấp pháp Trưởng lão cầm đầu, bao gồm cả bốn tên Tuyền Thần, Khổng Nguyên Hạo, Bắc Mặc, Lục Hổ thân là người bị hại, sắc mặt cũng đều đen như gan heo, tức giận đến cả người run rẩy.

Cái này căn bản không phải là đang nhận tội, mà rõ ràng là đang vũ nhục người khác.

Trong lời nói của Triệu Phong, hoàn toàn là đả thương người khác, đâm thẳng vào điểm yếu nội tâm của bọn họ.

Nếu không phải là vô năng, tại sao lại bị Huyễn Hồ khống chế tâm trí?

Nếu không phải là trí lực thấp, tại sao lại tin lời của một con mèo con?

Cái này vốn chính là sự sỉ nhục cực lớn trong lòng bọn họ.

Triệu Phong căn bản là chẳng thèm giải thích, mà là đứng trước mặt đám đông, hung hăng tát lên mặt bọn chúng một trận.

Cho dù là đám người Tuyền Thần có chiến thắng, thế nhưng trên người bọn họ chỉ sợ cũng sẽ phải gắn lên mấy cái mác vô năng, cản trở người khác, trí lực thấp...

Kẻ đầu tiên phản ứng trở lại chính là Chấp pháp Trưởng lão.

- Tiểu tử cuồng vọng, biết sai không sửa, chấp mê bất ngộ, mục hạ vô nhân, hại người lợi mình, ngươi...

Chấp pháp Trưởng lão đột nhiên dừng lại. Bởi vì, hắn đã ý thức được, dường như có gì đó không đúng.

- Đệ tử nguyện ý gánh vác cái tội cuồng vọng, chính là biết sai không sửa, chấp mê bất ngộ, mục hạ vô nhân, hại người lợi mình hay sao?

Tóc xanh trên đầu Triệu Phong không gió mà động, khóe miệng nhếch lên một tia cười nhạo nhàn nhạt.

Đám người Chấp pháp Trưởng lão vừa mới chuẩn bị lên tiếng, Đại Trưởng lão đột nhiên chen ngang:

- Được rồi! Chân tướng sự tình đã thể hiện rõ ràng, hơn nữa bản thân Triệu Phong cũng đã nhận tội rồi!

- Nhưng mà...

Sắc mặt Chấp pháp Trưởng lão ngốc trệ.

- Chấp pháp Trưởng lão, chính ngươi cũng đã nói, Triệu Phong đơn giản chính là cuồng vọng tự phụ, hại người lợi mình, nhưng cũng không có bổn ý muốn làm tổn tại đến các đệ tử đồng môn khác. Huống hồ, những lời hắn nói cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý!

Đại Trưởng lão nhàn nhạt nói.

Sắc mặt của Vân Hải Chân Nhân và Tiết Trưởng lão đồng dạng dại ra, một trận không nói gì.

Bản thân Triệu Phong cũng đã nhận tội rồi, thừa nhận hắn đã làm, còn muốn như thế nào nữa?

Kết quả là, hắn chẳng qua là chỉ gánh cái tội danh hại người lợi mình, cuồng vọng tự đại mà thôi!

Nhưng mà, cái này thậm chí cũng không tính là cái tội danh gì, mà chỉ là một loại tính cách mà thôi. Trong giới tu luyện, những kẻ cuồng vọng tự phụ, hại người lợi mình, trong số một ngàn người thì đã có tám chín trăm người chính là như vậy rồi.

Duy nhất có thể truy cứu chính là hại người lợi mình, khiến cho hắn chịu chút tổn thất mà thôi.

- Như vậy đi! Triệu Phong quả thật đã khiến cho những đệ tử khác gặp phải tổn thất, Tông môn có thể khấu trừ của hắn bốn mươi vạn điểm cống hiến, nhằm trấn an bốn đệ tử bị hại!

Đại Trưởng lão đề nghị.

- Cái này cũng không tệ! Bốn mươi vạn điểm cống hiến, thậm chí tương đương công lao của một vị Đường chủ phấn đấu gần trăm năm trong Tông môn rồi! Lấy công đền tội là đủ rồi! Còn nữa, cũng có thể an ủi phần nào cho các đệ tử bị hại!

Hiểu Nguyệt Tông chủ mỉm cười tán thành.
- Bốn mươi vạn điểm cống hiến, quả thật là rất nhiều rồi! Dĩ vãng cũng đã từng có trường hợp dùng điểm cống hiến để đền bù cho hành vi phạm tội!

Lục Nguyệt Mỗ Mỗ vốn luôn trung lập, lúc này không ngờ cũng mở miệng.

- Cái này...

Chấp pháp Trưởng lão cực kỳ bất đắc dĩ, liếc mắt nhìn về phía Tiết Trưởng lão cùng Vân Hải Chân Nhân.

Cả ba vị Trưởng lão, cũng thúc thủ vô sách.

Ngoài mặt mà nói, thì Tông môn đã xử trí Triệu Phong quả thật vô cùng mạnh mẽ rồi.

Bốn mươi vạn điểm cống hiến, đây chính là một khoảng cống hiến Tông môn cực kỳ khổng lồ. Nếu như nghi ngờ điều này, cũng chính là nghi ngờ vào uy tín của bản thân Tông môn.

Nhưng mà, đối với Triệu Phong mà nói, khấu trừ của hắn bốn mươi vạn điểm cống hiến, hắn vẫn còn lại mười vạn điểm!

Điểm cống hiến đạt tới một mức độ nào đó, về mặt ý nghĩa đã không còn lớn nữa.

Sau Phù Loan Thí Luyện, Triệu Phong nhận được một khoản bồi thường cực kỳ khổng lồ, hơn nữa còn có được quyền được tùy ý ra vào Lũ Không Lâu nữa.

Bản thân hắn lại tìm được Điện Chi Truyền Thừa cường đại nhất của Phù Loan Điện, trong giai đoạn này, nhu cầu đối với công pháp cũng đã giảm xuống đến mức thấp nhất.

Không thiếu tiền, không thiếu công pháp, cũng chẳng hề thiếu tài nguyên tu luyện.

Khấu trừ bốn mươi vạn điểm cống hiến, đối với Triệu Phong mà nói, căn bản không có chút ảnh hưởng gì.

- Triệu sư điệt, ngươi có dị nghị gì không?

Hiểu Nguyệt Tông chủ hỏi.

- Khấu trừ điểm cống hiến? Đệ tử không có bất cứ dị nghị nào cả! Nhưng mà nếu đem những điểm cống hiến này cấp cho những đệ tử vô năng hoặc là trí lực thấp, như vậy không bằng trực tiếp để cho Tông môn tịch thu cho rồi!

Triệu Phong chợt đề nghị.

Lời này vừa nói ra, đám người Tuyền Thần nhất thời phẫn hận cùng cực, thần tình xấu hổ xen lẫn giận dữ.

Ngày hôm nay cho dù bọn họ có chấp nhận những điểm cống hiến này, thì sự vũ nhục gặp phải, cũng sẽ khiến cho cả đời khó quên, thậm chí còn lưu lại ám ảnh trong tâm tính nữa, trừ phi có thể tìm lại được tôn nghiêm, đem sỉ nhục hôm nay hoàn trả lại.

Đặc biệt đối với Bắc Mặc mà nói, tư chất và vận khí của hắn tuyệt đối là siêu cấp thiên tài, bài danh thứ hai thí luyện, vốn còn có được hai mươi vạn điểm thưởng cống hiến. Càng là như thế, thì tôn nghiêm bị giẫm lên một cách đầy vũ nhục như vậy, đối với hắn mà nói lại càng thêm trí mạng.

- Được rồi! Mọi việc đến đây chấm dứt!

Đại Trưởng lão trừng mắt nhìn Triệu Phong một cái, ý bảo hắn không cần được tiện nghi lại còn khoe mẽ nữa.

Cục diện đã phát triển đến bước này rồi, Triệu Phong đã là người thắng lớn nhất. Hắn chẳng những không bị trừng phạt gì, lại còn ở trước mặt vạn người, hung hăng càn quấy một trận, đem đám người Bắc Mặc đặt vào trong hoàn cảnh vô cùng nhục nhã.

Triệu Phong mỉm cười ngượng ngùng, thản nhiên trở lại sau lưng sư tôn.

Kế tiếp, Trưởng lão Tông môn tuyên cáo sự trừng phạt cùng với phần thưởng dành cho Triệu Phong cho toàn bộ đệ tử bên dưới.

Rốt cuộc, một hồi khởi binh vấn tội âm mưu đã lâu, liền tan thành tro bụi.

Những ân oán mâu thuẫn bên trong Phù Loan Thí Luyện, tạm thời được bình ổn lại.

Lúc đi ra khỏi đại điện, đám người Bắc Mặc, Tuyền Thần đều cực kỳ khuất nhục, bị phẫn cùng cực.

Sau khi mọi người tản đi...

- Ngươi đi theo ta!

Đại Trưởng lão nói với Triệu Phong.