Giới Hạn Nào Cho Chúng Ta

Chương 4: Giới Hạn Nào Cho Chúng Ta Chương 4


“ hi chị em tên là Tina ..nghe Mẹ em nói sau này chị sẽ sống chung với gia đình em hả ?” Cô bé này nhìn có vẻ rất đáng yêu, vừa lên xe đã mở lời lanh lẹ chào hỏi rồi , làm cho một người trầm tính như Hoài Trang cũng mỉm cười
“ ừm , nghe cô Thanh nói em năm nay 16 tuổi rồi hả, vẫn còn đi học đúng không ?”
“ dạ đúng rồi chị nhưng hôm nay cuối tuần em được nghỉ” à Hoài Trang lại quên mất hôm nay là chủ nhật mà, có vẻ chuyện kia làm cô bị đảng trí không ít rồi.
Thấy cô im lặng không nói Tina liền nói thêm “ cuối tuần hay mùa hè nghỉ học em sẽ ra tiệm phụ giúp mà nghe Mẹ nói chị tên Trang hả”
“ à, xin lỗi chị quên giới thiệu với em chị tên Hoài Trang” thấy mình đúng là không phải cô bé từ nãy giờ cười nói giới thiệu tên từ sớm mà cô lại quên bén chuyện đó đi, mỉm cười nhìn cô bé lần nữa “ Tina sinh ở đây hả ?”
Nghe hỏi vậy cô bé có vẻ hơi buồn cụp mắt trả lời “ em qua với ba mẹ lúc em 10 tuổi nhưng ba năm trước họ bị tai nạn qua đời rồi..” lúc nói lời này trong giọng cô bé không giấu được nỗi buồn mang máng
“ Tina cho chị xin lỗi vì đã làm em nhớ lại chuyện buồn nhe..” cô cảm thấy mình đã gợi lại cho cô bé nhớ lại chuyện không vui nên liền tỏ ý xin lỗi ngay, sau đó hai chị em lại vui vẻ nói tiếp
Thế là sau khi hai người tâm sự trò chuyện qua một hồi cuối cùng cũng đến nhà cô Thanh, Hoài Trang nhìn quanh một lượt, cảm nhận đầu tiên là căn nhà này là quá lớn, không biết bên trong thế nào nhưng từ ngoài nhìn vào thì thật sự choáng ngợp, căn nhà này nghe Tina nói hai vợ chồng cô Thanh mua đã lâu , hiện giờ chỉ có hai vợ chồng cô và Tina ở đây .
Theo Tina vào nhà, bên trong thật sự quá lớn, phòng khách, phòng bếp đều ở tầng trệt, gian giữa còn có một bàn Bar rất đẹp, chắc là do chồng cô Thanh thiết kế, theo lời Tina nói căn nhà này có ba lầu, lầu nào cũng có riêng một nhà vệ sinh, lầu một thì có hai phòng , một phòng của vợ chồng cô Thanh, phòng còn lại là của Tina , chưa kịp mở miệng hỏi thì Tina đã lên tiếng “ phòng chị Trang trên lầu ba đó , ở hơi cao một chút chị có sợ không ?” Ồ vậy mà cô cứ nghĩ mình sẽ ở lầu hai chứ, cười cười lắc đầu “ không , chị đâu có bị bệnh sợ độ cao đâu mà lo”
Chỉ thấy Tina cười hì hì , sau khi mở cửa đi vào , căn phòng này khá lớn , được sơn màu trắng nhìn rất sạch sẽ , một chiếc giường không lớn mà cũng không nhỏ , một cái bàn , một cái tủ chứa quần áo , nói chung nơi này khá tốt, không tệ chút nào ..
Tina quay đầu nhìn cô hỏi “ chị Trang thấy sao, Ok không chị ?”
Hoài Trang liền gật đầu mỉm cười “ ừm, chị rất thích, cảm ơn em”
Sau đó hai chị em cùng nhau dọn dẹp một chút , bây giờ đâu đã vào đó vì quần áo , đồ đạc cô cũng chẳng mang theo bao nhiêu , chỉ lấy theo những thứ thiết yếu là đủ rồi .
Tối đó Hoài Trang tranh thủ xuống lầu phụ cô Thanh làm bếp , vì lúc sáng nói chuyện Cô Thanh có nói về chuyện ăn ở cô ấy sẽ lo luôn chỉ cần cô chịu ở lại làm là được rồi, còn bảo là cứ tự nhiên không cần ngại gì hết nên Hoài Trang đợi cô Thanh vê tới nhà là xuống giúp nấu bữa tối ngay, lúc bước xuống liền thấy một người đàn ông trung niên , biết là người đó chính là chồng cô Thanh, Hoài Trang liền gật đầu chào hỏi, Cô Thanh liền mở miệng giới thiệu chồng mình, chú ấy tên Dũng, , hai vợ chồng cô qua đây đã lâu , gặp và kết hôn bên này, rồi hai người cùng kiếm vốn làm ăn , mở tiệm nail, mua nhà cũ sửa mới rồi bán lại nhờ vậy mà giờ hai vợ chồng cô mới có được ngày hôm nay .
Hoài Trang thấy chồng cô Thanh cũng rất vui vẻ , hoà đồng , trong bữa ăn nói chuyện rôm rã giống như là người nhà với nhau, đêm đó nằm trong phòng , Hoài Trang nhẹ mỉm cười , mong là những ngày tháng cô ở đây đều sẽ trải qua trong vui vẻ như vậy là được rồi.


Đăng bởi: