Giới Hạn Nào Cho Chúng Ta

Chương 6: Giới Hạn Nào Cho Chúng Ta Chương 6


Hôm nay là ngày chủ nhật, cái ngày mà Hoài Trang thích nhất , thường thì cô sẽ nằm ngủ trễ một chút rồi mới dậy giặt đồ , quét dọn phòng ốc, tính cô thích sạch sẽ nên chủ nhật nào không đi làm cô cũng quét dọn sạch sẽ, sắp xếp đồ đạc đâu vào đấy, mở mắt nhìn lên đồng hồ đầu giường , đã hơn 10 giờ sáng rồi, Hoài Trang liền chống người ngồi dậy, cảm thấy ể oải làm sao, bình thường dậy sớm thì không sao, mà cứ mỗi lần ngủ trễ xíu lại vậy .
Thở dài một cái, cô đứng dậy làm vài động tác thể dục rồi bước ngay vào nhà vệ sinh , sau khi đã làm vệ sinh cá nhân xong , Hoài Trang liền ôm giỏ quần áo bước xuống lầu , định là sẽ xuống tầng hầm giặt đồ vì dưới đó có máy giặt cả máy sấy nữa, nhưng vừa tới lầu hai , cô nghe có tiếng mở nước trong nhà vệ sinh, giật mình dừng chân lại, thầm nghĩ đáng lẽ giờ này mọi người trong nhà đã đi làm hết mà nếu có ai ở nhà cũng sẽ không lên đây tắm hay đi vệ sinh vậy âm thanh này là thế nào..
Tự nhiên trong lòng Hoài Trang có cảm giác hơi sợ một chút, bây giờ chỉ có mình cô ở nhà , nơi này lại vắng vẻ , lỡ có chuyện gì sao cô chạy kịp, nhưng nghĩ lại nếu là trộm ai đời lại đi vào nhà vệ sinh làm gì..đang đứng suy nghĩ chưa biết phải làm sao thì bỗng cánh cửa nhà vệ sinh mở toang, Hoài Trang bị làm cho giật hết cả mình rơi cả giỏ quần áo xuống sàn nhà, mắt liền thấy có một người thanh niên , dáng người cao ráo, gương mặt góc cạnh, cơ bắp cuồn cuộn, hình như mới vừa tắm xong vì trên tóc còn đọng lại những giọt nước rất nhỏ, đang rơi từ trên xuống dưới , và quan trọng hơn là anh ta chỉ quấn có mỗi một cái khăn màu trắng ngang hông..
Có lẽ anh ta cũng bất ngờ khi nhìn thấy Hoài Trang ở đây , nên anh ta có chút giật mình rồi rất nhanh lấy lại bình tĩnh , nhíu mày nhìn Hoài Trang đang đứng đó với giỏ quần áo rơi đầy xuống sàn, rồi mở miệng hỏi “ ai đây ?”
Như bừng tỉnh vì câu hỏi đó , Hoài Trang liền ngồi xuống nhanh tay nhặt mớ quần áo trên sàn lên bỏ lại vào giỏ, không quên mở miệng trả lời lại “ cho tôi xin lỗi , tôi tưởng không ai ở nhà nên mới giật mình như vậy..tôi là người mới đến tiệm của cô Thanh làm , thuê phòng ở đây được một tháng rồi”
Anh ta nghe Hoài Trang nói vậy , mày lại càng nhíu chặt hơn , trong giọng như không tin lắm “ ở đây sao ?”
“Ừm..” Hoài Trang gật đầu trả lời mà mặt không hề dám ngẩng lên dù chỉ một chút
Nghe cô nói vậy anh ta chỉ nói lại Ok rồi bỏ đi vào phòng đóng cửa lại , lúc này Hoài Trang mới ngẩng mặt nhìn theo , mới nhận ra căn phòng này Tina có nói với cô là của con trai vợ chồng cô Thanh tức anh họ của cô bé , nhưng anh ấy không thường xuyên ở đây vì bận việc học ở Boston, lâu lâu mới về nhà một lần ..vậy người mà cô gặp chắc là anh ta rồi.
Đăng bởi: