Thượng Phong kiếm tích

Chương 7: Thượng Phong kiếm tích Chương 7


Buổi tối hôm đó vì không ngủ được , Thượng Phong đã ra ngoài đi dạo xung quanh, lòng thầm nghĩ không biết vị nữ thần y đó có phải là nàng hay không, nếu phải thì thế nào mà không phải thì ra sao, lòng chàng có chút rối loạn , thú thật thì từ sau khi gặp nàng chàng không thể nào quên được, mỗi khi nhắm mắt lại , hình dáng nàng lại xuất hiện trong tâm trí , thiết nghĩ nếu người đó đúng là nàng thì liệu nàng còn nhớ đến chàng chăng , hay đã quên mất một người như chàng rồi..
Đang suy tư thì bỗng có một luồng khí rất nhẹ bay tới , chàng liền quay người lại phát hiện đúng là có người đằng sau mà còn là một cô gái, nhìn có vẻ khá trẻ , không biết nàng từ đâu xuất hiện , chỉ biết nàng có gương mặt xinh đẹp, hai mắt tròn xoe, dáng người thanh mảnh , không cao cũng không thấp, có lẽ nàng cũng ngạc nhiên vì sự có mặt của chàng ở đây nên vội lên tiếng “ huynh là ai sao lại ở đây ?”
Thầm nghĩ chẳng lẽ người này chính là vị nữ thần y mà lão thành chủ đã nói tới ,rồi nhìn nàng khẽ đáp “ tại hạ là Lăng Thượng Phong , ta và bằng hữu được Lạc Thành chủ có hảo ý cho ở lại đây vài hôm..không biết vị cô nương này là..?”chàng hơi ngập ngừng một chút
Nghe vậy nàng nhíu mày đánh giá người nam tử trước mặt đây , thấy chàng thật là oai phong , tuấn tú, gương mặt chàng thật đẹp, mày kiếm , mũi cao, môi mỏng , thân hình chàng cao lớn, hơn nữa ở chàng còn tỏa ra một loại khí khái khiến người khác tin tưởng được..lúc này nàng cảm thấy mình đã có phần thất lễ liền nhỏ nhẹ “ ta là Lạc Tuyết Cẩm con gái của thành chủ nơi đây, lúc nãy tiểu nữ đã quá thất lễ xin Thượng Phong công tử đừng trách”
Thì ra là con gái của thành chủ , hèn gì lại có mặt ở đây lúc này “ xin Lạc tiểu thư đừng để ý, thật ra đêm khuya thế này mà ta còn ra ngoài thì thật là không hợp lễ, nên người xin lỗi là ta mới đúng chứ”
Bây giờ nàng cảm thấy chàng không những nho nhã, tuấn tú mà cử chỉ , lời nói còn rất đường hoàn , nghe vậy nàng bỗng tỏ ra hơi ngại ngùng, sắc mặt đã chuyển hồng từ khi nào “ công tử không cần khách sáo, nếu phụ thân đã mời huynh ở lại thì đã coi như là thượng khách ở đây rồi, không cần lo lắng..chỉ tại lúc nãy trở về phòng thấy có bóng người ngoài này nên muốn ra xem thử thôi”
Nghe nàng nói vậy chàng liền mỉm cười “ nếu vậy ta xin về phòng nghỉ ngơi trước ..”
Nói rồi chàng liền quay người rời đi , thấy chàng bỏ đi như vậy khiến nàng cảm thấy hơi buồn một chút nhưng nghĩ lại chàng còn ở đây vài hôm nữa thì sợ gì mà không gặp chứ ..
Sáng hôm sau , khi mọi người cùng ngồi ăn bữa sáng , Thượng Phong cũng không thấy vị nữ thần y đó xuất hiện , hỏi đến thì mới biết , thành chủ đã cho mời nhưng nàng lại không muốn tới , mỗi ngày nàng chỉ ăn ít cháo trắng và rau xanh, nàng dường như không đụng đến thịt cá..nên thành chủ cũng không muốn ép buộc nàng
Sau khi dùng bữa tất cả họ được mời đến thư phòng , lúc bấy giờ bên ngoài có một bóng dáng đi vào, Thượng Phong nhận ra người đó chính là tiểu nữ của Lạc thành chủ , người mà chàng đã có cơ hội nói chuyện đêm qua ..thấy nàng bước vào ai cũng quay lại nhìn, rồi nàng lanh lẹ chạy lại phía cha mình “ Tuyết Cẩm xin thỉnh an phụ thân”
Vị thành chủ này còn tưởng mình nghe nhầm nữa chứ vì bình thường nữ nhi nhà ông đâu lễ phép lại dịu dàng như vậy nhưng vì giữ thể diện cho con gái ông cũng phải bè theo chứ “ tiểu Cẩm à , đây là vài vị bằng hữu hôm qua ta vừa quen biết con mau lại chào hỏi đi”
Nàng liền quay sang nhìn bọn họ ,vô cùng dịu dàng nói “ tiểu nữ là Lạc Tuyết Cẩm rất hân hạnh được quen biết các vị” tuy nói vậy nhưng mắt nàng luôn hướng về Thượng Phong, nàng ta nhìn chàng không chớp mắt
Lúc này muội muội của Hạo Kiếm Hoành ,Hạo Lục Quyên vội lên tiếng “ Chúng tôi cũng rất vinh hạnh được quen biết với Tuyết Cẩm tiểu thư đây” lời nói vậy nhưng ánh mắt nàng lại chẳng có chút thiện cảm nào Sau một hồi chào hỏi , vị thành chủ mới chợt quay ra hỏi thuộc hạ “ các người đã đi mời nữ thần y đến đây chưa ?”
“ bẩm thành chủ , đã cho mời rồi ạ” một tên thuộc hạ trả lời
Vừa lúc đó thấy ngoài cửa có người bẩm báo “ dạ thưa thành chủ nữ thần y đã đến rồi ạ”
Nghe vậy ai cũng ngẩng đầu , quay lại nhìn xem người nữ tử sắp bước vào, Thượng Phong cũng không ngoại lệ, không hiểu sao bây giờ trong lòng chàng có một cảm giác mong chờ vô cùng
Và đúng như chàng suy đoán người nữ tử đó đúng là nàng ..khi nàng vừa bước vào tất cả ánh mắt đều chăm chú nhìn nàng , đến cả nữ nhân còn nhìn thì huống chi những người nam nhân khác..thấy ai cũng im lặng vị thành chủ liền lên tiếng “ tại hạ cầu xin nữ thần y hãy cứu giúp cho phu nhân ta..nếu người muốn bất cứ điều kiện gì xin cứ nói, tại hạ sẽ hết lòng đáp ứng”
Thật ra nàng đã nghe những lời ông ấy vừa nói ra chỉ là lúc này mắt nàng không hướng về người cất tiếng nói mà đang chăm chú nhìn một người và người đó cũng đang nhìn nàng ..hai người chỉ nhìn nhau như vậy mà không hề nói gì, thật ra sau lần đó khi chàng rời đi , nàng cảm thấy trong lòng có một cảm giác rất lạ , cứ nghĩ về chàng không thôi, suy đi nghĩ lại cho cùng chính nàng là người đã mở miệng từ chối , thế nên sau khi chàng rời đi nàng cảm thấy rất buồn , sau đó nàng đã quyết định rời Vạn Âm cốc với mong muốn tìm gặp chàng ..chính nàng đến giờ cũng không hiểu lý đó tại sao bản thân lại có quyết định đó vì từ nhỏ đến giờ nàng chưa bao giờ biết đến thế giới bên ngoài nên khi vừa ra khỏi cốc , nàng đã không biết đi đâu làm gì, sau đó nàng đi đến một thị trấn , ở đó nàng thấy có rất nhiều người lâm vào cảnh khốn khó lại còn mắc bệnh nan y, thế là nàng đã có lòng tốt đã ra tay cứu giúp họ, và từ đó có rất nhiều người biết và tìm đến nàng chữa bệnh , vậy là danh xưng nữ thần y được người người biết đến từ đây..
“ ta sẽ cố gắng còn có giúp được hay không ta cũng chưa biết được” chỉ thấy nàng cúi mặt trả lời
Thượng Phong lúc này như không tin vào mắt mình, vậy là chàng đã được gặp lại nàng , người nữ nhân mà từ lần gặp đầu khiến chàng không thể nào quên được , thế nhưng sau khi gặp lại nàng lại tỏ ra như không quen biết , thật khiến chàng không khỏi thất vọng mà ..




Đăng bởi: