Thượng Phong kiếm tích

Chương 13: Thượng Phong kiếm tích Chương 13


Hiện giờ bọn họ đã có thêm hai người nữa cùng lên đường , lúc này sư đệ chàng là Từ Trạch Khiêm chịu trách nhiệm đánh xe ngựa , Thượng Phong đang cưỡi ngựa đi bên cạnh , hôm đó sau khi giao chiến với Hắc Ma Tước , cánh tay phải chàng bị trầy một chút, đáng lẽ vết thương chẳng có gì lo ngại nhưng vì sư muội chàng lại tỏ ra vô cùng lo lắng nên là chàng đành băng bó một chút cho nàng ta vừa lòng.
Nói đến chuyện này phải kể đến cũng nhờ vết thương không lớn lắm này mà Thượng Phong có được cơ hội được nàng quan tâm lần nữa, vì trong bọn họ chỉ có mình nàng là biết y thuật nên khi nhìn thấy vết thương trên tay chàng đang chảy máu, nàng có ý muốn giúp nhưng lại không nói gì mà chỉ nhìn nhìn chàng, tính nàng vốn là vậy dù có lo lắng đến đâu nàng cũng chỉ có một biểu cảm đó là vô cùng lạnh nhạt, nhớ lại lúc đó cũng vậy , nàng chỉ im lặng đứng đó không tỏ ra điều gì, đến khi thấy sư muội Ngọc Nhi của chàng tỏ ra vô cùng lo lắng Hạo Kiếm Hoành đã quay sang nhờ nàng xem thử vết thương trên tay chàng..lúc này nàng mới bước lại , cẩn thận xem xét, khi nàng cúi mặt ánh mắt chàng luôn nhìn đăm đăm biểu cảm trên gương mặt nàng, khẽ mỉm cười , mở miệng nói “ Lạc thần y , ta không sao , chỉ là sư muội có chút lo lắng thôi..”
Chỉ thấy nàng cụp mắt xuống, trên mặt không chút biểu cảm “ ta nghĩ cần nên băng bó một chút thì sẽ tốt hơn”
Lúc đó chàng định từ chối nhưng không hiểu sao lại đổi ý trầm giọng nói “ vậy nhờ Lạc thần y giúp ta được không” nói đoạn ánh mắt chàng vẫn dán chặt vào gương mặt xinh đẹp của nàng
Nghe vậy nàng nhẹ gật đầu , ngước mắt nhìn chàng, sau đó nàng cẩn thận đẩy tay áo chàng lên cao một chút, cánh tay cường tráng với những bắp thịt săn chắc hiện ra, lần trước khi cứu chàng ở Vạn Âm Cốc , nàng cũng có giúp chàng băng bó vết thương vài lần , nhưng lần này cảm giác lại khác, chắc có lẽ bây giờ giữa hai người đã có thứ gì đó mà khó giải thích được..
Nàng lấy ít nước mang theo cẩn thận rửa sạch máu trên tay chàng , sau đó lấy miếng vải sạch băng lại, thao tác vô cùng nhuần nhuyễn, vừa không làm người bị thương cảm thấy đau vừa làm vết thương ngưng chảy máu, trong lúc nàng chăm chú xử lý vết thương đâu hay đâu biết rằng trong cả quá trình Thượng Phong không hề nhìn đến vết thương trên tay mình mà chỉ chăm chú ngắm nhìn nàng đến khi nàng ngước mắt nhìn lên liền bắt gặp chàng đang nhìn mình đăm đăm , nhưng nàng không những không ngại ngùng quay đi chỗ khác mà ngược lại còn dùng đôi mắt xinh đẹp kia nhìn thẳng vào mắt chàng, cử chỉ đó thật khiến chàng không khỏi bất ngờ, trên môi như ẩn như hiện ý cười, sau một hồi nàng chỉ nhẹ giọng nói “ đã xong rồi..”
“ đa tạ..” khi nói lời này mắt chàng vẫn dán chặt vào gương mặt xinh đẹp của nàng, không một chút ửng đỏ , không một vẻ ngại ngùng, nàng thật khác với những nữ nhân trong thiên hạ.
Sau lần đó Thượng Phong càng ngày càng muốn ngắm nhìn nàng nhiều hơn nữa, như những lúc dừng lại nghỉ ngơi , chàng thường hay chú ý đến nàng, suy đi nghĩ lại từ lúc quen biết đến giờ chưa bao giờ nhìn thấy nàng cười, chưa bao giờ...
Đang suy tư thì Hạo Kiếm Hoành đã cưỡi ngựa đi cạnh chàng “ Lăng huynh, lần trước chúng ta đã giao chiến với Hắc Ma Tước của Ma tộc, trước khi rời đi hắn có nói là sẽ không bỏ qua , thiết nghĩ chúng ta cũng nên cẩn thận một chút..”
Thượng Phong gật đầu khi nghe vậy, tuy chàng không lo lắng lắm về chuyện Hắc Ma Tước sẽ quay lại trả thù nhưng vì an nguy của mọi người chàng cũng không được chủ quan.


Đăng bởi: