Thượng Phong kiếm tích

Chương 15: Thượng Phong kiếm tích Chương 15


Hiện giờ bọn họ đang tiến về đỉnh Tuyết Sơn, đứng dưới chân núi nhìn lên thật khó nhận ra đỉnh núi này cao bao nhiêu vì phía trên toàn là sương mù và tuyết trắng che khuất, lâu lâu những luồng gió lạnh buốt lại ùa tới, đúng như tên của nó , ngọn núi này quanh năm đều là tuyết trắng ,càng lên cao càng lạnh, khí hậu vô cùng khắc nghiệt.
Đi hơn nửa ngày mà bọn họ chỉ tới được lưng chừng núi, đường thì ngày càng khó đi , dưới chân đã dày đặc màu trắng của tuyết, gió ngày càng thổi mạnh, tuyết cũng đã bắt đầu nhiều hơn, Thượng Phong liếc nhìn nàng , chỉ thấy sắc mặt nàng vẫn như cũ không tỏ ra vẻ gì mệt mỏi ,thầm nghĩ chắc có lẽ từ nhỏ nàng đã sống nơi rừng núi nên chuyện này không làm khó được nàng nhưng khi quay sang nhìn Lạc Tuyết Cẩm , chỉ thấy nàng ta rõ ràng đã khá mệt, gương mặt vì lạnh mà ửng đỏ cả lên, thấy vậy Thượng Phong liền lên tiếng “ Tuyết Cẩm cô nương không sao chứ ?”
Nghe Thượng Phong hỏi vậy nàng khẽ vui trong lòng ,lắc đầu nói “ ta không sao, đa tạ Thượng Phong huynh”
Thế là chàng quyết định sẽ thi triển pháp lực đi lên đó, vì cứ thế này chỉ sợ hai nữ tử bên cạnh sẽ không chịu nổi , nghĩ vậy chàng liền quay sang nhìn Hạo Kiếm Hoành “ Hạo huynh hay là để ta sử dụng chút pháp lực , vì cứ bước đi thế này không phải là cách”
“ nhưng chúng ta đông người chỉ sợ huynh tổn hao nhiều chân khí thôi , hay để ta giúp một tay” tuy là nội lực của Hạo Kiếm Hoành không thể so với Thượng Phong nhưng dù gì cũng giúp được phần nào
Thế là sau khi quyết định , cả hai người liền tụ một khối chân khí quanh thân , xoay người một cái bốn người đã lên gần tới đỉnh núi, vì Thượng Phong từ nhỏ đã chuyên tâm tu luyện với lại thể chất chàng vốn hơn hẳn người bình thường nên nhìn chàng như chẳng mất một phần nội lực nào , nhưng Hạo Kiếm Hoành lại khác , sắc mặt hiện giờ của chàng ta hơi trắng một chút , Thượng Phong thấy vậy liền quay sang thăm hỏi “ Hạo huynh không sao chứ”
Hạo Kiếm Hoành liền lắc đầu “ ta không sao”
Thượng Phong liền gật đầu quay lên nhìn về phía đỉnh núi, bây giờ họ còn cách đó không xa nữa nhưng lại không thể nào biết được đóa tuyết liên kia thật ra chính xác mọc ở chỗ nào , chỉ biết rằng nó hay sinh trưởng trên đỉnh tuyết sơn này, quan sát thật kỹ lần nữa, từ xa xa chàng thấy có một đóa hoa màu trắng trông rất giống như một đóa hoa sen, chàng liền quay lại nhìn Lạc Băng “ Lạc thần y ,nàng nhìn xem đằng kia có phải là đóa tuyết liên mà nàng nói hay không ?”
Nàng liền ngước mắt lên nhìn đúng lúc đó có một trận gió dữ dội ập đến Thượng Phong liền nghiêng người che nàng lại, mắt nhìn Hạo Kiếm Hoành , ý bảo chàng ta cũng hãy che chắn cho Lạc Tuyết Cẩm.
Trận gió này thật mạnh lại còn mang theo hơi lạnh của tuyết sương , như muốn cắt da cắt thịt của con người, nhưng chàng đã không có chút do dự mà lấy thân người ra bảo vệ cho nàng, lúc ôm nàng vào lòng , mắt chàng đã cúi xuống nhìn nàng hồi lâu, đúng lúc nàng cũng ngẩng mặt lên, khoảnh khắc lúc đó, tưởng chừng như chỉ có mỗi hai người bọn họ đứng yên lặng giữa tuyết trời lạnh lẽo ..
Cơn gió vừa qua đi ,mọi thứ như trở lại bình thường nhưng Thượng Phong vẫn còn ôm nàng trong vòng tay, chàng còn cảm nhận được mùi hương thơm ngát từ thân thể nàng, híp mắt nhìn nàng một cái rồi khẽ buông ra , nhìn nàng hỏi“ nàng không sao chứ”
Vì có lẽ quên rằng bên cạnh bọn họ vẫn còn hai người nữa nên chàng mới dùng ngữ điệu vô cùng ân cần hỏi nàng như vậy
Thấy nàng chỉ lắc đầu , trên môi chàng như hiện ẩn ý cười , sực nhớ đến hai người bên cạnh , Thượng Phong liền mở miệng “ Hạo huynh và Tuyết Cẩm cô nương không sao chứ ?”
Họ cũng đồng thời lắc đầu nhưng ánh mắt của Hạo Kiếm Hoành nhìn chàng có vẻ nghi ngờ một chút .


Đăng bởi: