Thượng Phong kiếm tích

Chương 16: Thượng Phong kiếm tích Chương 16


Sau khi được nàng xác nhận đóa hoa đó đúng là tuyết liên, chàng quyết định tự mình sẽ lên đó để hái xuống, suy cho cùng nếu một mình chàng đi chắc sẽ dễ dàng hơn, nhưng lại nghe nói đóa tuyết liên này mang hàn khí rất nặng , nếu hái xuống mà không có khí lạnh bao quanh chẳng bao lâu nó sẽ úa tàn , mất đi tác dụng vốn có, đang chẳng biết làm sao thì Lạc Băng nhỏ giọng lên tiếng “ hay là để ta hái nó cho, vì lúc nhỏ sư phụ ta có nói thân thể ta thuộc chí âm , hàn khí bao bọc quanh thân , thiết nghĩ nếu ta bảo quản chắc sẽ không có vấn đề gì ..”
Nghe nàng nói vậy Thượng Phong liền suy nghĩ một chút, nhớ lại đúng là từ lúc gặp nàng đến giờ, không những nàng luôn tỏ ra lạnh nhạt mà toàn thân nàng dường như cũng tỏa ra một loại khí lạnh không kém, cứ nghĩ đó là do chàng đa nghi nghĩ nhiều nhưng bây giờ nghe nàng nói vậy thì quả thật không sai.
Thế là sau khi nghe nàng nói Thượng Phong quyết định sẽ cùng đi đến đó với nàng , lúc này Hạo Kiếm Hoành và Lạc Tuyết Cẩm đứng cách đó không xa nhìn Thượng Phong đang giữ lấy tay nàng, còn nàng thì đang cố hái đóa tuyết liên kia, vì đóa hoa này mọc ngay một vách đá cheo leo , bên dưới lại là một vực thẳm sâu vạn trượng nên bọn họ phải thật vô cùng cẩn thận.
Tay nàng vẫn còn cách một khoảng xa mới với tới đóa hoa đó được , suy nghĩ một chút nàng liền quay lại nhìn Thượng Phong “ hay là để ta tự mình đi đến đó”
Thượng Phong tỏ vẻ không đồng ý nhíu mày nói “ không được nguy hiểm lắm”
“ không sao đâu, hãy tin tưởng ta” vì nàng đã nói như vậy nên Thượng Phong cũng không thể ngăn cản được “ vậy nàng hãy cẩn thận một chút”
Chỉ thấy nàng gật đầu, buông bàn tay chàng ra từ từ bước lại phía trước, tuy là đang trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc nhưng sắc mặt nàng vẫn như cũ không hề tỏ ra một chút sợ hãi gì điều này thật làm cho chàng không khỏi kinh ngạc.
Lúc này nàng đã bước đến gần đóa hoa đó hơn, từ từ đưa tay chạm vào gốc của nó , rồi dùng một lực rất nhẹ hái xuống , sau khi giữ được tuyết liên trong tay nàng định xoay người bước lại thì khoảng đá dưới chân bị nức một khoảng lớn , sụp ra làm nàng mất thăng bằng ngã xuống dưới, Thượng Phong thấy vậy ,không cần suy nghĩ liền nhoài người tới nắm lấy tay nàng , lúc này hai người đang rơi từ trên vực cao vạn trượng xuống, Hạo Kiếm Hoành và Lạc Tuyết Cẩm chỉ nhìn thấy hai người họ rơi xuống thật nhanh rồi mất hút sau những tán cây , không biết chuyện gì xảy ra, bọn họ vội chạy lại vách núi nhưng đã quá trễ..
Lúc này một tay Thượng Phong nắm tay nàng , tay còn lại thì nắm vào vách đá bên trên, nàng liền ngước mắt nhìn chàng , không kìm được mở miệng “ chàng buông ta ra đi nếu không cả hai sẽ cùng rơi xuống mất”
Một tay chàng cố sức giữ nắm chặt tảng đá bên trên , cuối mặt nhìn nàng nhíu mày nói “ nàng nghĩ ta sẽ buông tay sao”
Khi nói lời này nàng chỉ cảm thấy như có gì đó trong mắt chàng , sau đó chỉ thấy nàng im lặng nhìn chàng , rồi Thượng Phong dùng một lực khá mạnh kéo nàng về phía mình, lúc này một tay chàng đã ôm ngang eo nàng , giữa hai người không một khe hở , sự đụng chạm thân mật thế này có lẽ khiến nàng không được tự nhiên nên mặt nàng nghiêng qua hướng khác , lẫn tránh ánh mắt Thượng Phong, bạc môi chàng khẽ mỉm cười, thật ra lúc nãy chàng có thể dễ dàng cứu được nàng nhưng bản thân đã cố ý làm vậy để xem phản ứng nàng như thế nào.
Cúi đầu nhìn nhìn nàng từ trên cao , cánh tay chàng siết chặt hơn một chút rồi dùng một lực không mạnh cũng không nhẹ nhún người ôm nàng nhảy lên cao , mới phát hiện bên trên có một hang động khá lớn , cửa hang cũng khá rộng , nhìn sơ một lượt giống như nơi này còn dẫn đến một nơi khác nữa , đang chú tâm quan sát xung quanh thì người trong lòng như đang cử động muốn thoát ra, chợt nhớ lại vẫn còn ôm nàng trong vòng tay, nhưng chàng không vội buông ra mà chỉ cuối đầu nhìn xuống “ nơi này hơi tối, cẩn thận một chút”


Đăng bởi: