Thượng Phong kiếm tích

Chương 18: Thượng Phong kiếm tích Chương 18


Thượng Phong nhìn kỹ một lần nữa lúc này mới phát hiện bức tường đằng sau thanh kiếm hình như có một hàng chữ , nhưng đã bị đóng một lớp bụi , vì sợ nguy hiểm nên chàng bảo Lạc Băng đừng đi theo , một mình chàng đi đến đó , lấy tay phủi lớp bụi dày liền nhìn thấy hàng chữ “ bảo kiếm tặng anh hùng người có duyên ắc sẽ thành bá chủ”
Tuy thật sự không hiểu thâm ý bên trong của nó nhưng Thượng Phong có thể phần nào đoán ra được người viết dòng chữ này chắc hẳn là chủ nhân của thanh kiếm, và có thể người này đã không còn tại thế nữa nên trước khi mất mới để lại thanh bảo kiếm này cho người có duyên .
Đang trầm tư suy nghĩ thì bỗng nhiên mặt đất có một trận rung chuyển nhẹ , Thượng Phong chưa kịp phản ứng thì đột nhiên hai con kỳ lân bằng đá bỗng hiện nguyên thân , thì ra chúng là hai con kỳ thú với bộ móng vuốt vô cùng sắc nhọn, trên thân và cánh của chúng còn có một lớp vảy dày màu xanh, đặc biệt cái đuôi phía sau trông rất dài với nhiều mảnh xương lòi ra ..
Nhìn cảnh tượng này khó ai tin đây lại là sự thật, có thể chúng ở đây để canh giữ thanh kiếm , bây giờ có người lạ đến nên chúng mới tỉnh dậy chăng, điều này khiến Thượng Phong không khỏi nhíu mày, nếu chuyện đó là thật thì cả chàng và Lạc Băng cũng khó tránh khỏi nguy hiểm ..
Lúc này chàng liền vận pháp lực , trong nháy mắt đã đứng chặn trước mặt nàng, quay đầu nhìn nàng nói “ nàng lùi ra sau một chút , nơi này rất nguy hiểm”
Lạc Băng không nói gì mà chỉ bước về sau vài bước , khi thấy nàng đã lùi xa , chàng liền quay đầu nhìn hai con kỳ lân to lớn mổ nhào tới mình, Thượng Phong liền bay lên , lúc này ánh sáng màu vàng từ hai bàn tay chàng đánh tới chúng, chúng rất nhanh né đi , mắt thấy chúng cũng chẳng khác gì con người , lại có thể tinh quái như vậy chứ..
Chàng chuyển người bay lại phía sau thanh kiếm , không hiểu sao thanh kiếm lại rung chuyển một cách dữ dội , tình thế bây giờ đã thay đổi , cả hai con kỳ lân không còn tập trung tấn công chàng nữa mà một con đã chuyển hướng sang Lạc Băng đứng cách chàng khá xa ..
Mắt thấy nó đang vồ tới nàng càng ngày càng gần , chàng liền mặc kệ nguy hiểm , rất nhanh lại vận pháp lực ..
Lúc này Lạc Băng nhìn thấy con kỳ thú to lớn kia đang nhào lại phía mình , nàng ngoại trừ lùi lại phía sau thì chẳng biết phải làm gì , chân nàng đã đụng đến bức tường phía sau , bây giờ nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn ..vừa lúc móng vuốt của nó sắp chạm đến nàng thì có một bàn tay to lớn nắm lấy cổ tay nàng , kéo nàng về một phía ,cả người nàng liền nhào tới bên Thượng Phong , chàng liền ôm ngang hông nàng nhìn xuống hỏi “ nàng không sao chứ ?”
Nàng chỉ kịp lắc đầu ,sau đó liếc nhìn thấy hai con kỳ thú đang nhào lại phía bọn họ , nàng liền mở miệng nhìn chàng “ cẩn thận”
Thượng Phong liền vung tay đẩy nàng ra xa tránh móng vuốt của chúng , bây giờ chàng muốn tự mình giao chiến với chúng, quyết ý không để chúng làm hại đến nàng , Thượng Phong liền vận pháp lực , hai tay chàng liền có hai vầng sáng màu vàng hiện ra , cùng lúc đó chàng liền phóng về phía chúng , nhưng chỉ kìm cự được một con , con còn lại thấy vậy liền quay đầu , có ý tấn công Lạc Băng lần nữa , thấy vậy Thượng Phong liền vận khí đảo thân di chuyển thật nhanh lại phía nàng , bấy giờ chàng đã chặn được móng vuốt của kỳ thú , nhưng liếc mắt thấy cái đuôi của nó quất mạnh vế phía nàng, chàng liền không chút suy nghĩ , đảo người chặn ngang thân nàng đang đứng sát bức tường , bấy giờ chỉ nghe Thượng Phong hô to “ cẩn thận”
Ngay sau đó Lạc Băng cảm nhận có thứ gì đó ẩm ướt chảy từ trên vai nàng xuống ..nhưng nàng lại chẳng cảm thấy mảy may đau đớn, thì ra Thượng Phong đã lấy thân mình ra chắn cho nàng, bấy giờ chàng đứng ôm lấy nàng, máu từ miệng chàng chảy ướt cả vạt áo sau lưng nàng , hai mắt nàng liền nhíu lại, sao chàng lại làm vậy...rốt cục là tại sao chứ
Miệng nàng chỉ thốt được hai từ thật nhỏ “ Thượng Phong” , trong khoảnh khắc đó mắt nàng vẫn lạnh lùng nhưng tâm nàng thật sự đã rung động ...đã thật sự vì người nam nhân không thiết hy sinh tính mạng để bảo vệ nàng mà rung động ..
Đăng bởi: