Anh Mở Đường Em Yểm Trợ

Chương 8: Luận võ kén rể


Tin tức sôi nổi “Dày đặc” bộc lộ về tình yêu sâu sắc phát trên kênh thế giới đang chạy dài trên màn hình máy tính của Thánh Kỵ Sĩ, nhưng người gửi tin tức này, lại làm cho anh ta thật hoang mang:

Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Ai đang phát mấy cái tin này vậy?

Thù Tiểu Mộc ngồi trên các bậc thang dài của thành Tây Lăng ở Trung Nguyên, ngẩn người trong một quầy hàng, nhìn thấy tin tức này cũng không muốn nhiều lời:

bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ đừng hỏi.

Thánh Kỵ Sĩ nhìn kênh thế giới đang dần dần yên tĩnh lại, bây giờ hỏi cái gì cũng không còn ý nghĩa. Anh ta lựa chọn nói sang chuyện khác:

Đồ nhi, vi sư muốn chúc mừng nhóc. Lão Mạn này, kỳ thật rất xấu xí! Bộ dạng của anh ta rất đáng khinh, dáng người lùn tịt, còn mất vệ sinh, tên đó rời giường không đánh răng, ra đường không rửa mặt, về nhà không đổi dép! Chăn mềm của tên đó một tháng không giặt, rồi lại lật ngược chăn lại để dùng một tháng nữa, anh ta còn có thể lộn ruột chăn ra tiếp tục dùng trong hai tháng. Có một lần tên đó đi xe taxi không đủ tiền, lái xe taxi không chịu thả ra, con đoán xem sau đó thế nào?

Thù Tiểu Mộc đã cười đến gập thắt lưng, biết rõ anh ta nói xạo, nhưng nỗi buồn ảm đạm trong lòng cũng đã tiêu bớt chín phần:

Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Rồi thế nào?

Tên đó cởi giầy ra, lái xe taxi lệ rơi đầy mặt không cần tiền nữa chỉ muốn tên đó xuống xe ngay lập tức.

Sư phụ nói dóc !

Mau thăng đến cấp 52 nhé? Vi sư mang nhóc đi phó bản 52.

Thù Tiểu Mộc cảm thấy ấm áp:

Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Hôm nay sư phụ không giết người sao ?

A, sư phụ sẽ làm lá chắn mang nhóc đi giết người.
Thù Tiểu Mộc cảm thấy sự ấm áp len lỏi trong tâm trí chính mình:

Ông đừng có giả nai, cút ——

Tối đó, anh ta vẫn dẫn theo Thù Tiểu Mộc đi phó bản cấp 52, đến cửa phó bản rồi Thù Tiểu Mộc mới phát hiện mình còn chưa đủ cấp để vào phó bản này, cũng may khi đó dã chiến đã gần như chấm dứt, Thánh Kỵ Sĩ rút ngắn thời gian chiếu cố phụ nữ của người khác để tới chiếu cố đồ đệ của mình, chạy theo tiểu thích khách bắt đầu hì hục đánh quái.

Quái cấp 50 đối với anh ta mà nói không có gì khó khăn, khác biệt chỉ là anh ta muốn một đao hay là hai đao giết chết bọn quái mà thôi. Vì vậy Thù Tiểu Mộc một đường chạy thẳng, cảm thấy nhiệm vụ rất đơn giản, phát hiện mình rất chi là ngây thơ. =_=||||

Phó bản cấp 52 kỳ thật rất đơn giản, nhưng lúc đi đến phó bản rồi, Thù Tiểu Mộc cảm thấy rất bất an:

Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ, chỉ hai người chúng ta thôi sao? Không mang theo thầy thuốc à?

Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đứng ở phía sau sư phụ.

Vì thế tiểu thích khách ngoan ngoãn đứng ở phía sau anh ta.

Ấn tượng phó bản này tạo cho Thù Tiểu Mộc đó là từ đầu tới cuối chỉ toàn đá là đá, những đám mây dài thật dài. Cô vô cùng ngoan ngoãn đi ở phía sau Hoang Hỏa, chiến sĩ Hoang Hỏa cường tráng ngồi trên Ngưu Mã tạo cho cô không ít cảm giác an toàn. Giết chết tất cả thủ vệ một đường chạy về phía trước, Hoang Hỏa nói hai chữ cẩn thận, thì Thù Tiểu Mộc liền thấy tứ đại thần thú đứng ở trước mặt.

Trơ mắt nhìn mình bị một con thú cắn cắn, cào, cào, mổ, mổ, lần đầu tiên Thù Tiểu Mộc trở nên anh minh thần võ—— cô đứng tại chỗ dùng thuật độn thổ, từ bậc thang chạy thoát thân.

Chiến sĩ Hoang Hỏa mừng đến rơi nước mắt, xem kìa, cuối cùng cũng có chỗ tiến bộ rồi?

Đương nhiên sau đó nó cũng trở thành một thảm họa —— lúc Thù Tiểu Mộc mang theo các ID cấp thấp vào phó bản 16, 21, 22,24, thường xuyên vỗ ngực dõng dạc nói với đám ID cấp thấp rằng —— đi theo cô! !

Vì thế đá, người mới nhất tề lên ngựa, rất nghe lời theo sau cô. Một thích khách cấp 51 đi phía trước chạy a chạy, dẫn theo một đoàn quái —— sau đó đánh đánh vài chiêu, rồi cô nhanh chóng dùng thuật độn thổ chạy thoát thân. Để lại chúng ID cấp thấp, bị quái chém giết thật thê thảm . >___